Truyện Sex Loạn Luân - Bên Kia Cánh Cửa Full
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 26657
Chia sẻ:
Nhưng một đêm với Minh thì lại khác bởi lẽ nàng vẫn còn nhớ hoài trong đời. Hình như có cái gì nồng ấm trong vòng tay của Minh…có cái gì đó làm tim nàng rung động theo những va chạm kỳ lạ của thể xác…có cái gì khác lạ trong môi hôn dịu dàng…có cái gì đó nối liền với nhịp đập của con tim nàng làm nó nhảy múa rộn rã khác thường….
Thanh Vân chạm tay lên dưới bầu vú phiá trái…ở chỗ con tim đang đập những nhịp đập buồn tẻ…”Một ngày như mọi ngày”…nàng mĩm cười và nghe như bài nhạc của nhạc sĩ họ Trịnh văng vẳng đâu đây…
Yêu…”Anh Yêu Em” …Chỉ ba chữ đơn giản mà có thể làm thay đổi con tim với những nhịp đập đều đều này sao?
Thanh Vân vừa chợt nhận ra nàng biết nàng đang muốn tìm một cái gì đó đang thiều vắng trong đời sống của nàng bây giờ. Một vòng tay ôm? Hay là một ánh mắt ân cần? Hay là cái gọi là Tình Yêu?
Mà ô hay..Tình yêu là cái gì nhỉ?
Tình Yêu không thể định nghĩa giồng như một từ ngữ mà nàng có thể tìm thấy trong tự điền. Tình yêu cũng không là một người khác phái nàng có thể nhìn thấy hoặc đụng chạm. Tình yêu là cái gì nàng không thể hiều nỗi…không thể sờ mó..
Nàng chỉ biết khi yêu con tim nàng rung động khác thường. Nàng chỉ biết khi yêu con tim nàng rộn rã reo vui. Nàng chỉ nhận ra khi yêu nắng bỗng như cũng biêt reo vui, chim hình như cất giọng hót lạ lùng…
Nhưng bây giờ con tim nàng đang đều đều một nhịp…một nhịp đều đều…
Thanh Vân thiếp đi trong giấc ngủ… nàng mơ thấy Minh và trong giấc mộng hình như nàng thấy môi người đàn ông mấp máy như mơ hồ nói với nàng :
“Anh Yêu Em…”
Thanh Vân lặng yên nhìn Hạ Hồng. Người bạn trẻ của nàng có vẻ mệt mỏi. Hình như cái nét hồn nhiên, trong trắng và nhiệt tình của Hạ Hồng hôm nay vắng bóng.
Ngoài kia, buổi chiều Chù nhật thật yên tĩnh, Thanh Vân kéo tay bạn vào nhà rồi kéo luôn vào phòng ngủ:
“Bồ ngồi đây, chờ tui…”
Nàng và Hạ Hồng cùng có cái thói quen khi đến với nhau là rủ nhau nhảy lên cái giường ngủ…mà giường ngủ của nàng và của Hạ Hồng đều có rất nhiều cái gối ôm êm ái…ở đó nàng và Hạ Hồng hay ôm gối ôm ngồi nói chuyện tâm đầu ý hiệp với nhau hàng giờ…
Thanh Vân nhanh chân trỏ lại với chai rượu vang mà nàng và Hạ Hồng thích, nàng rót vào hai cái ly thủy tinh rồi chuyển cho Hạ Hồng:
“Nè bồ uống với tui cho ấm bụng… Nói chuyên tui nghe, làm gì có vẻ mệt mỏi vậy bạn?”
Hạ Hồng cười nhẹ:
“Ừ..tui vừa chia tay với Tứ Hải…”
Thanh Vân hơi sửng sốt:
“Ố ồ..có chuyện gì xảy ra?”
Thanh Vân nghe Hạ Hồng nói chuyện về những ngăn cách trở ngại từ phiá bà mẹ của Tứ Hải. Nhưng rồi nàng hiểu cái lý do chính yếu mà Hạ Hồng cắt đứt mối quan hệ tinh cảm mới này với Tứ Hải là thái độ lừng chừng không ngã ngủ của người đàn ông. Tình Yêu ban đầu giữa Hạ Hồng và Tứ Hải không còn đất để phát triền và tiến xa hơn.
Thanh Vân hình như hiểu thấu và chia xẻ được tình cảm bây giờ của Hạ Hồng. Từ khi Minh vĩnh viễn rời bỏ trần gian thì cả nàng và Hạ Hồng đều nhanh chóng nhận ra rằng đời sống trước mặt là những chuỗi ngày ngắn ngủi, không ai lường trước được những gì xảy ra. Có trải qua những giây phút chứng kiến Minh chống chỏi với Tử Thần thì mới biết quý giá những ngày tháng còn yêu, còn thở, còn sống…Cả hai người đàn bà hình như gắn chặt nhau hơn trong nỗi đau mất mát người yêu và cùng có chung một thái độ, một tâm trạng đối với đời sống còn lại.
Nàng nhận ra cả nàng và Hạ hồng đều quý giá sự sống và lao vào cuộc đời bằng cả tâm hồn và trái tim. Và Tình Yêu kia như viên kim cương tìm thấy bằng duyên mệnh trong dòng đời trôi nổi không biết về đâu.
Thanh Vân nói cho Hạ Hồng nghe những ýnghĩ của nàng và an ủi bạn:
“ Bồ đừng buồn…tui nghĩ cả tui và bồ đều còn phải lăn vào cuộc sống…còn phải chống chỏi dài dài…Tình yêu là cái gì cần thiết cho đời sống tình cảm của đàn bà như tuị mình, nhưng phải là viên kim cương ròng, thứ thiệt..”
Thanh Vân khôi hài cho người bạn vui:
” Tui hông thèm…lượm ba cái thứ đá giả hiệu. Chẳng thà hông có gì hết, thứ tui muốn có là một viên kim cương…”
Nàng vung tay ôm hai vú Hạ Hồng, nói tiếp:
“…to dzầy nè…hông có tì vết….trong sáng …mịn màng…quý phái …sang trọng”
Hạ Hồng cười khúc khích, đẩy tay bạn ra:
“Bà này…ghẹo tui hoài…”
Thanh Vân lòn tay kéo tuột cái áo mỏng của Hạ Hồng, vuốt ve hai bầu vú êm êm:
“Lâu quá …để tui “check” lại …xem bồ có suy suyển gì hôn..?”
Hạ Hồng nhột nhạt, nàng rúm người, xoay lưng lại vùi đầu trong mấy cái gối ôm:
“Chị Hai ơi..tha cho em…hông có suy suyển gì hết á…”
Thanh Vân giựt nhẹ cái khuy móc trên cái nịt vú:
”Hông được…phải khám lại…cả năm nay rồi bồ của tui bạc tình bạc nghia bỏ tui đi dzới người khác….”
Nàng kéo nhẹ cho cái nịt vú Hạ Hồng rơi xuống giường…rồi kéo người Hạ Hồng nằm ngửa…Hai bầu vú con gái trắng nõn nà, căng tròn ….hai núm vú hồng nhọn căng…Thanh Vân vuốt nhẹ trên làn da trắng mịn, nàng khen:
“Ui da….hai vú bồ của tui mượt quá dzầy nè…
Hạ Hồng nhột nhạt…vú nàng rờn rợn cong ưỡng….bàn tay Thanh Vân đang mầy mò trên cái khuy móc quần nàng…
Lần nào cũng vậy hễ không gặp nhau thì thôi, nhưng đã gặp nhau rồi thì làm như Thanh Vân chỉ muốn cắn lên cái làn da mơn mởn hồng hồng của Hạ Hồng. Cái gì trên cơ thể nõn nà ngà ngọc của Hạ Hồng cũng làm nàng muốn vuốt ve mơn trớn. Nhất là cô bạn gái rất dễ thương, rất hồn nhiên, rất trong sáng của nàng cũng chịu rướn cong người để cho nàng hôn hit, nâng niu trìu mến.
Bàn tay nàng đang kéo tuột cái quần tây trên người Hạ Hồng. Cặp đùi thon dài trắng như tuyết, mịn màng tuyệt đẹp phơi bày. rồi khu tam giác mỹ miều …cái quần xì lip trắng tinh nhỏ xíu. Thanh Vân thấy ngẩn ngơ lòng:
“Bồ ơi…sao cái gì trên người bồ cũng đẹp …cũng dễ thương quá dzậy?
Nàng nghe Hạ Hồng khúc khích cười. Tiếng cười của người con gái nghe dễ thương chi lạ. Rồi Hạ Hồng chồm lên:
“ Còn của bạn dạo này ra sao…tui cũng đè bạn ra xem thử …‘
Một tay Hạ Hồng luồn sâu vào trong cái áo pyjama mỏng mảnh, vuốt ve hai bầu vú căng của Thanh Vân…còn tay kia luồn xuống phiá dưới…Thanh Vân duỗi người…cái quần nàng bị tuột phăng…Nàng xoay lại hai tay kéo tuột cái quần xì lip của Hạ Hồng…
Cô bạn gái tuyệt mỹ của nàng trần truồng hoang dại…Thanh Vân ôm quấn người nàng vào người Hạ Hồng:
”Bồ của tui đẹp quá…bồ ui….bồ à…”
Mà cũng lạ một điều là Thanh Vân lại thấy thoải mái và dễ chịu khi ôm người bạn gái rất thân tình này. Nàng còn cảm nhận được tâm tình gần gũi gắn bó giữa hai người khi nàng và Hạ Hồng có thể chia xẻ với nhau từ chuyện vui đến chuyện buồn, từ những nỗi niềm bí mật không tỏ lộ cùng ai được. Nỗi gắn bó trong tâm tình bỗng dẫn tới lúc nào mà cả hai người đàn bà không hề hay biết là họ có thể chia xẻ cả với nhau những rung động từ những va chạm của thể xác…
Thanh Vân nhớ cái hôm hai đứa uống rượu đến nóng bừng người…rồi cởi áo quần cho nhau…rồi những vuốt ve trên da thịt đàn bà nóng bỏng…lạ lùng là nàng có thể tìm thấy những rung động …những khoái cảm trong lúc vuốt ve hai bầu vú nõn nà no căng của Hạ Hồng. Nàng có thể nhận ra người bạn gái cũng tê sướng lúc môi nàng nút lìếm trên hai núm vú hồng hồng hấp dẫn . Nàng có thể làm *** nhung êm của người bạn gái run rẫy theo những vuốt ve nút liếm của môi miệng nàng ở đó. Và cho đến khi Thanh Vân cũng rên rĩ trong lúc Hạ Hồng khám phá từng góc cạnh trên da thịt nàng thì nàng hiểu ra cái điểm chủ yếu là ở tâm tình cho và nhận từ cả hai người.
Và cái nhịp cầu nối cái tâm tình cho và nhận từ nàng và Hạ Hồng là tình cảm thương yêu nhau, chia xẻ nhau cái đời sống bấp bênh vô thường này giữa hai người bạn gái. Thanh Vân chợt hiểu ra cái lý do tại sao có thể xảy ra những cuộc tình đống tính. Chỉ một điều rất khác biệt trong trường hợp của nàng và Hạ Hồng là cả hai không phát triển tình cảm thương yêu để chỉ giới hạn giữa hai người nữ vớí nhau....