Truyện Sex Loạn Luân - Bên Kia Cánh Cửa Full
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 26653
Chia sẻ:
Bỗng nhiên Thanh Vân như bị khựng lại. Có cái gì rộn rã trong nhịp tim của nàng. Có cái gì đó trong ánh mắt lấp lánh sau cái khung kính trắng trên mắt người đàn ông làm con tim nàng hình như đang bị dao động lạ lùng. Và còn nữa… có cái gì gần gũi, gắn bó, thân tình làm nàng chỉ muốn dựa sát vào lòng người đàn ông mà nàng vừa gặp lại ngày hôm nay…
Ô hay…là cái gì nhỉ?
Ánh mắt Thanh Vân đắm sâu trong ánh mắt nồng nàn và ấm áp của người đàn ông. Chỉ trong khoảnh khắc mà nàng hình như thấy thiên thu như đọng lại trong ánh mắt giữa hai người. Chỉ thấy môi hồng hé mở một nụ cười mê hoặc:
“Dạ ..Anh Bình”
Và sau đó là nụ hôn thật nhẹ của Bình trên trán nàng, giọng nói của chàng như chỉ thầm thì trong tai nàng:
”Cảm ơn Em….”
Và sau đó tự nhiên như hơi gió thoảng ngọt ngào mùi hương hoa muà xuân trên thành phố Paris, bàn tay nhỏ nhắn của Thanh Vân đã nằm gọn trong bàn tay ấm áp của Bình. Chàng nắm tay nàng đưa nàng ra xe, chiếc xe Mustang thể thao mui trầnmàu xám đang nằm đợi ở góc đường.
Bình vòng sang bên kia mở cửa mời nàng lên xe. Thanh Vân cười ghẹo chàng:
”Chú…ơ ơ… Anh Bình có cái xe Mỹ này hồi nào dzậy…coi “gồ ghề” quá hén? Xe này là xe để anh đi “cua” gái phải hôn?”
Bình cũng cười theo:
“Ừ anh mới mua xe này cách đây vài năm.
Chỉ dành riêng cho thượng khách như người đẹp Thanh Vân từ Mỹ sang…
Còn đi cua gái ở đây anh chỉ xài …xe đạp”
Thanh Vân cười to:
“Hahaha …Anh xạo em hoài…”
Bình bật máy xe, tiếng xe nổ êm và mạnh, chàng cười:
”Hông, anh nói thiệt….Anh xạo với em bao giờ đâu”
Chiếc xe thể thao của Bình lăn bánh đưa nàng lướt đi êm ả trong một buổi chiều chủ nhật đẹp nhất ở Paris.
Không khí mát dịu. Bầu trời xanh trong trên cao. Bình đưa nàng lướt qua những chiếc cầu trên dòng sông Seine, tháp Eiffel, Khải Hoàn Môn, những kiến trúc cổ kính xen lẫn với những kiến trúc tân kỳ của Kinh đô Ánh Sáng. Đường phố với những hàng cây thơ mộng, những quán cà phê lộ thiên xinh xắn .. Khắp nơi những bông hoa đủ loại đủ hình dạng, đủ màu sắc khoe nở…
Hình như trong lòng Thanh Vân cũng đang chớm nở một nụ hoa lạ lùng…
Chút da diết trong ánh mắt Bình khiến lòng nàng rộn nhẹ, chút ân cần lúc Bình dừng xe, nhường cho nàng cái áo khoác vì nhác nhìn nàng co ro lạnh trong chiếc xe mui trần chạy bạt gió xuân, chút ấm áp bao phủ lấy người nàng khi nàng khép hai vạt áo…
Một chút thèm muốn được khơi dậy khi nàng tưởng tượng hai cánh tay áo như vòng tay đàn ông đang tình tứ ôm gọn người nàng.
Khiến mắt nàng long lanh, môi nàng mộng thắm, má nàng hây hây đỏ, không phải là từ những bước chân vui trên những con đường nhỏ ngoằn ngoeò tình tứ của Paris mà là từ những nhịp loạn này từ con tim reo vui không chịu ngủ yên của nàng.
Có cái gì đó như thu hút diệu kỳ từ người đàn ông lịch lãm khiến nàng không cưỡng lại được nỗi thèm muốn được tưa sát vao nhau, vào cái hơi hướm ấm áp vững chãi cho nàng sự tin cậy và bảo bọc.
Dường như từng giờ khắc bên cạnh người đàn ông quen mà như lạ này là cả một niềm vui mới len lõi trong nàng niềm miên man chưa định nghiã.
Sau buổi ăn tối lãng mạn mà không kém cầu kỳ tại một nhà hàng Ý, Bình đưa nàng về và nói lời tạm biệt tại đại sảnh của khách sạn Le Marquis, Thanh Vân chu môi nũng nịu:
“Anh xấu! làm người ta vui… người ta không để ý .. người ta ăn no muốn ‘pể ‘ bụng…ngày mai em hông muốn đi làm đâu .. em muốn đi chơi dzới anh nữa..”
Bình cười ấm galant:
“Anh xin sẵn sàng phục vụ Công Chúa của anh…”
Khi chaò nhau chia tay theo phong cách Tây, Bình ôm nàng thật chặt nhưng lại cái hôn trên trán nàng, nhẹ nhàng: ‘Bon nuit, ma petite, à demain!’
Nhưng lúc nàng lên phòng khách sạn thì cái chuông điện thoại vang lên, Thanh Vân nhấc lên …
Tiếng Bình ngập ngừng:
“Anh đây…anh …anh chưa về được…
Anh nhớ em…anh không muốn xa em, pas ce soir …”
Thanh Vân cảm thấy hồi hộp như nghe lời tỏ tình lần đàu… Từ trong tiềm thức, giọng nàng thiết tha không che đậy .. tiếng con cái gọi mời con đực, tiếng con gái chaò đón:
“…Em… em không muốn anh về … em ở số 505”
… Vài phút trông chờ dài như thế kỷ, con tim tưởng đã ngủ yên bỗng bừng trỗi dậy, ngực nàng phập phồng theo từng nhịp thở gấp rút, khiến nàng bất giác đưa tay chặn lấy ngực …
Nàng nghe tiếng chân ngoài hành lang, tiếng người gõ cưả, cánh cửa phòng được mở ra. Ánh mắt của nàng và Bình trao cho nhau hết những khao khát sâu kín của con tim, không cần những lời saó rỗng, những cử chỉ thường tình, hai thân xác đổ vào nhau như muốn nhập làm một … Vòng tay đàn ông vững vàng khoá kín, từng đợt cảm giác đê mê, ấm áp, dễ chịu lùa đến như từng cơn sóng nhỏ in hằn trong tiềm thức
Cánh cửa phòng được khép lại sau lưng, môi nàng được khoá chặt bởi nụ hôn dài như bất tận …
Êm ả…
Nồng nàn….
Ngọt ngào…
Tê Dại…
Ô hay! nụ hôn lạ lùng của con tim rộn rã đang nhảy múa những bài luân vũ của Tình Yêu…
Nóng bỏng…
Mềm mại…
Quay cuồng…
Say đắm…
Môi Bình lướt nhẹ trên vành tai nhỏ nhắn, thì thầm:
‘Je t’aime!! ma petite!’
“Anh Yêu Em, bé con ơi!”
Ở một cõi riêng nào đó, con tim nàng cùng hoà nhịp:
”Em Yêu Anh! Em Yêu Anh! Em Yêu Anh!”
Lời yêu tuy chưa thốt nhưng ánh mắt nàng đã nói thay lời.
Ánh mắt của người đàn bà đang yêu …
Ánh mắt của dâng hiến… của tình tứ …của ân cần… của mời mọc…
Môi nàng dịu ngọt lại tìm môi chàng nóng ấm…
Nàng hôn Bình mà tưởng như muà xuân đã trở về đem toàn kỳ hoa dị thaỏ rãi đầy tràn trong tâm hồn….
Trong ánh mắt long lanh dâng hiến đó Thanh Vân nhận ra cái tình cảm êm ả đang dâng tràn trong nàng. Lặng yên , êm đềm nàng nắm tay Bình kéo chàng đến cái giường ngủ rộng êm ái…Ở đó nàng kéo tay chàng đặt lên vú nàng…
Bàn tay Bình nóng ấm nhẹ nhàng trên hai bầu vú. Chàng khẻ mở mấy cái nút áo…hai bầu vú đàn bà tưoi trẻ mịn màng no căng phập phồng theo nhịp thở…cái áo rớt xuống…chàng lòn tay mở cái khóa nịt vú ở phiá trước… hai núm vú hồng căng nhọn ngọt ngào khiêu khích vươn cao trên hai bầu vú trắng mịn màng…
Bình như muốn nín thở khi bàn tay Thanh Vân cũng lần mở cho chàng những cái nút áo…rồi cái dây nịt…cái khuy quần nới lỏng…Bình vươn tay ngả nhẹ người con gái xuống giường…
Môi chàng êm đềm trên làn da vú nõn nà con gái…miệng chàng chụp xuống dịu êm trên hai núm vú nồng say…Thanh Vân rên nhỏ khi tay Bình vờn vuốt xoa nắn êm như mơ hai bầu vú căng căng…
Cho đến lúc hai người trần truồng quấn nhau thì cảm giác ấm áp trong nhau càng thêm đầy tràn. Thanh Vân dang hai cặp đùi thon, nàng kéo nhẹ thì cái cương cứng nóng ấm của Bình trôi tuột vào trong cái vòng trơn ướt êm dịu của nàng.
Chàng nằm đè trên người nàng…cặc chàng êm đềm vuốt ve cọ sát *** nàng…ánh mắt chàng đan trong mắt nàng.
Âu yếm …ngọt ngào…tình tứ …yêu thương..
Chỉ đơn giản vậy mà nàng nghe tê sướng trùng trùng dâng dâng trong từng va chạm của cặc trong ***.
Chỉ đơn giản vậy mà nàng cảm nhận được tình yêu trong những làn sóng cảm giác nhấp nhô bềnh bồng trên da thịt nàng.
Chỉ đơn giản vậy mà nàng nhận lại được những co thắt sung sướng của *** nàng khi cặc rướn sâu, ấn mạnh, rồi tia bắn tận đáy cái khe Đào Nguyên nóng ướt chật chội.
Thì ra khi yêu nhau, cho nhau, nhận từ nhau những tê dại của ngất ngây nồng ấm có nhiều khi nàng không cần những thủ thuật màumè…
Chỉ đơn giản nhận và cho là đủ trọn vẹn tột đỉnh ái ân…
Nụ hôn sau đó trên môi Thanh Vân ngọt ngào không tưởng được.
Nàng biết nàng đã yêu!
Ba ngày làm việc căng thẳng được trôi qua êm ã vì Bình mang lại cho Thanh Vân nỗi bình an dịu dàng mà nàng chưa hề trải qua trong đời nàng....