Truyện Sex Loạn Luân - Bên Kia Cánh Cửa Full
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 26661
Chia sẻ:
Những nốt nhạc như cặp tình nhân đang nắm tay nhau, dắt nhau chạy nhảy đùa giỡn trên vùng đồi cao ngập tràn cỏ hồng mây trắng…
Nhẹ nhàng…Nồng nàn…Mê Đắm…
Rồi bỗng trở nên dồn dập sôi nỗi khi môi miệng đàn ông nóng ấm tham lam chụp phủ trên hai núm vú hồng nhọn căng…khi tay ham hố bóp vò trên vú con gái cong ưỡng mịn căng…khi lưỡi xoay tròn đè nút hai núm vú hồng hồng xinh xinh đang vươn cao khiêu khích…
Hạ Hồng rên rỉ …lần nào cũng vậy …nhẹ nhàng, nồng nàn, mê đắm…hai bầu vú nàng căng cứng… nóng ấm … tê dại…
Môi chạy dài xuống cái bụng thon nhỏ mượt mà…. Tay men xuống sâu trên vùng da đùi non nõn nà…
Êm êm…mơn man vờn vuốt…rờn rợn nhột nhạt …
Nàng nghe từ những nụ hôn trên da bụng mịn màng …chạy dài xuống cái mu *** mum múp gọi mời là những làn gió thoảng nóng nhè nhẹ báo hiệu cho cơn giông bão sắp tới…làn gió mơn man trên hai làn da đùi non làm nàng rùng mình …tay đàn ông như con gió mạnh hơn mở tung cánh cửa…dọn đường cho bão tố vùi dập vườn hoa tình ái…
Thì quả tình là mưa là gió, dồn dập ào ào trong khu tam giác kín giờ đây đang rộng mở…
Những cái liếm tê đến lịm người trên cái khe *** ướt nóng…những cái vuốt lưỡi làm rung giựt *** trên cái nhụy hoa căng mọng…đóa hoa hồng nhung con gái tơi tả trong giông bão dập vùi..
Tấu khúc Tình Yêu bây giờ là những cơn sóng dồn dập của âm thanh chạy đuổi vồvập trong những nút liếm tê dại rã rời …là những cơn gió của môi hôn..của lưỡi vuốt bạo bùng trên cánh hồng tơi tả trong run rẫy mưa giông..
Con gái rên rỉ oằn oại cho đến lúc cặc nhấn sâu trong *** thì mới thấy mình đang được bay bỗng trôi nổi trong cõi Thiên Thai mầu nhiệm của Tình Yêu…Cặc vờn vuốt, nong sâu trong *** chật nóng trơn ướt êm mướt…cặc hoà nhập trong *** làm thành nơi chốn rất riêng biệt giữa chàng và nàng
Ở đó có mây trằng nõn nà trôi…có những tê dại trùng trùng…có khi êm đềm… có khi như mang cả hai người lên tận những đỉnh cao rồi ùn ùn chạy xuống vực sâu…có khi làm nàng thấy như hụt hơi phải há miệng hớp những hơi thở gấp gáp…có khi rần rần những tê giựt bạo bùng …
Tình yêu muôn đời là cái cõi bí mật rất riêng tư, rất ấm áp, rất nồng nàn mà nàng nhận ra ở những lúc cặc người yêu sâu đắm trong *** nàng….đưa nàng lên tận đỉnh cao của hoan lạc…vút cao chất ngất men say… trong những rung động trùng trùng như sóng vỗ liên miên…theo sau là cơn địa chấn của *** con gái co thắt, quýnh quíu, núm níu cặc đàn ông đang rung giựt, tia bắn trong những nổ bùng của tê dại trong nhau…
Tồi hôm đó, ôm Hạ Hồng trong vòng tay, Tứ Hải nói cho nàng nghe những khúc mắc trong lòng. Dĩ nhiên nàng hiểu những khúc mắc này phát xuất từ bà mẹ Tứ Hải. Thục ra trong suy nghĩ của Hạ Hồng, những trở ngại từ thái độ thiếu thân thiện của bà mẹ Tứ Hải mà nàng cảm nhận bằng cái trực giác nhạy bén của đàn bà là vấn đề không thể che đậy hoặc né tránh. Trước hay sau gì nàng và Tứ Hải cũng phải đối diện với bóng dáng và tình cảm của bà mẹ chàng trong đời sống tình cảm của cả hai. Vì vậy nàng bình thản và chăm chú nghe Tứ Hải nói, nàng thực sự muốn nhận hiểu vần đề…
Thì ra vấn đề nào cũng có lý lẽ và nguyên cớ của nó…
Hạ Hồng có thể đoán ra được trong thái độ lạnh lùng của bà mẹ Tứ Hải đối với nàng. Dĩ nhiên là bà mẹ nào cũng không muốn có con dâu là gái goá chồng và đã có con như nàng. Dĩ nhiên là bà muốn con trai của bà có một người đàn bà, một người vợ xứng hợp hơn trong đời . Dĩ nhiên là bà nhìn thấy Tứ Hải còn có nhiều cơ hội để tìm gặp người đàn bà đó, tại sao phải chọn nàng?
Nhưng khổ thay, ở phiá trên cái lý lẽ và tâm lý thông thường đó, lại còn ẩn dấu một lý do khác.
Tứ Hải trầm ngâm kể lại cho Hạ Hồng nghe những gì bà mẹ chàng thổ lộ với chàng…những điều mà từ lâu bà chôn kín trong lòng:
“Anh chỉ biết Ba anh mất sớm, lúc anh bảy tám tuổi…có một điều anh không hề biết là Ba anh đã có một thời gian gây ra một đổ vỡ rất lớn, không hàn gắn nỗi trong đời sống tình cảm đối với mẹ anh…”
“Hồi anh còn nhỏ, có một thời gian ba anh đã bỏ gia đình để theo đuổi một đời sống khác, với một người đàn bà khác…”
Tứ Hải hơi ngập ngừng, chàng nhìn sâu vào mắt Hạ Hồng:
“Anh nói với em chuyện của mẹ anh là muốn em cùng với anh chia xẻ, giải quyết những vấn đề của đời sống, ngoài ra… anh yêu em, anh chỉ muốn cho em những gì êm đềm nhất từ anh thôi…”
Hạ Hồng nhận hiểu tâm tình của người yêu, nàng hôn chàng lên trán:
“Anh à…em lớn rồi. Em hiểu anh … anh cứ nói em nghe…”
Tứ Hải vòng tay ôm nàng chặt hơn, giọng chàng trầm trầm:
“Mẹ anh nói với anh là người đàn bà quyến rũ ba anh, kéo ba anh ra khỏi vòng tay của mẹ anh và hai anh em anh là một người đàn bà đẹp…và …và…cũng có một đứa con gái”
Hạ Hồng cười khúc khich, vở lẽ:
“À ra vậy…hèn chi mẹ anh gặp em bả tưởng em là con “hồ ly tinh” hiện ra bắt cóc anh, cũng giống y như chuyện cùa ba anh vậy…”
Giọng cười hồn nhiên của Hạ Hồng làm nhẹ đi cái nặng trĩu trong lòng người đàn ông…Tứ Hải cắn trên đôi môi hồng đỏ mọng xinh xinh đang trề ra trêu ghẹo chàng…
Tay chàng vờn vuốt trên hai bầu vú nhung êm…Giọng chàng êm ru:
“Em là hồ ly tinh thì anh cũng… tình nguyện để em bắt cóc…”
Tay con gái vùi xuống tìm cặc, vờn vuốt nghịch ngợm:
“Thiệt hả? Anh hông sợ em hớp hồn anh…kéo anh lên núi…yêu anh cho anh chết mê chết mệt…quên luôn cả mẹ già, em gái anh hả?
Nàng nhận ra cặc đàn ông cương cứng nóng ấm trở lại trong những ve vuốt êm đềm dịu dàng của nàng…
Giọng đàn ông ngọt ngào bên tai:
“Dĩ nhiên anh hông sợ…anh ở lại trên núi luôn với em…”
Hạ Hồng vùì mặt vào ngực người yêu, tiếp tục trêu ghẹo:
“Rồi lỡ mẹ anh lên núi tìm anh, đòi tử chiến với “hồ ly tinh”, rồi anh bỏ ai, binh ai?”
Lần này thì câu hỏi của nàng trở thành một nan đề, Tứ Hải lúng túng:
“Ơ ơ anh..anh…”
Hạ Hồng cắn lên da thịt người yêu, tiếp tục làm khó:
“Anh…anh làm sao…?
Anh bỏ em, anh dzìa dzới mẹ anh phải hôn?”
Đàn ông thông minh đối đáp:
“Hông …dĩ nhiên là không..
Anh sẽ quỳ lạy mẹ anh, xin mẹ anh để yên cho anh sống với em…yêu em hoài hoài…”
Con gái phản công:
“Lỡ mẹ anh nhứt định hông chịu rồi sao?”
Nàng nghe giọng đàn ông thành thực:
”Thì anh nói với mẹ anh là nếu mẹ anh làm gì em, thì anh cũng sẽ chết theo em…
Hai đứa mình lúc nào cũng có nhau…”
Hạ Hồng cảm động:
“Anh dám chết theo em hả?”
Tứ Hải ôm chặt người yêu:
“Dĩ nhiên..anh dám…”
Con gái hôn lên môi ngưòi yêu nụ hôn ngọt ngào…
Nhưng có một điều mãi sau sau này trong những tháng năm cùng với Tứ Hải, Hạ Hồng nhận ra là đàn ông nói thì dễ nhưng làm thì khó. Mà khổ thay, đàn ông nhiều khi còn không chịu đương đầu với những vấn đề của đời sống, nhất là trong đời sống tình cảm.
Trường hợp của nàng là một: Tứ Hải yêu nàng, nhưng khi tình cảm của chàng dành cho nàng va chạm với sự phản đối ngầm ngầm nhưng mạnh mẽ của bà mẹ thì chàng chọn thái độ né tránh thay vì đối diện.
Hạ Hồng nhận ra điều này khi chàng ít khi muốn đưa nàng về nhà thăm mẹ chàng vào những cuối tuần như thường khi. Cái trực giác của nàng cho nàng nhìn thấy thái độ lẫn tránh của người yêu. Khi nàng lên tiếng hỏi:
“Mẹ anh dạo này còn phản đối anh chuyện em và anh không?”
thì nhận được câu trả lời vô thưởng vô phạt như:
“Ô…mẹ anh thì lúc nào chẳng vậy…bả già có bao giờ đồng ý với anh chuyện gì đâu…”...