Truyện Sex Loạn Luân - Bên Kia Cánh Cửa Full
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 26666
Chia sẻ:
aauuu…cái hột le nhỏ xíu hồng hồng xinh xinh …anh mê nút cái hột le cùa em…
Con gái chịu hết nỗi…con gái vùi tay xuống tìm cặc đàn ông cương cứng…
Cặc vùi vào trong *** con gái ngọt ngào….
Đàn ông lật mình nằm phủ trên da thịt thèm khát của con gái…Cặc êm đềm nắc ***…vậy mà tê sướng trùng trùng như thác đổ…Đàn ông và con gái cùng rên rĩ trong bài ca của khoái lạc ái ân cho nhau, trong nhau…
Đàn ông lại tiếp tục bài ca yêu đương ngọt ngào mà nóng bỏng dâm tình:
“Em ơi…Anh yêu em…
Anh yêu *** em…
Anh mê *** em…
Anh yêu *** êm như nhung
Anh yêu *** ướt nhẹp
Anh yêu *** chật chội…*** khít rịt
Anh mê *** vuốt ve cặc…*** ôm cặc chặt cứng…*** cho cặc anh mê tơi…
Anh yêu *** …”
Hạ Hồng nghe tê sướng cứ như thác lũ theo những lời dâm tình nóng bỏng thủ thỉ bên tai, theo những cú rướn sâu…rồi kéo ra…những cú dập sâu tận …những cái vuốt nhẹ nhàng trong ***…càng lúc những tê sướng càng cứ dâng cao…như nước lũ tràn bờ…
Cho đến lúc *** con gái bị dập nắc tơi bời…những cái rướn sâu làm *** cong rướn tê dại thì con gái quặp đùi níu chặt cặc theo những cú nắc nẫy bạo bùng…
*** rung giựt trong tê dại theo những tia bắn bùng vỡ của cặc tận sâu trong đáy *** nóng bỏng…
Con gái ghì chặt người yêu trong bùng vỡ của tột đĩnh ái ân…
Mê đắm trùng trùng trở lại…Nàng chỉ còn nghe được tiếng người yêu:
“Anh Yêu Em”
và còn lại là những rung giựt của khoái lạc lan lan tỏa tỏa…
Nàng nhắm mắt vùì sâu trong cái ấm áp không tả nỗi của da thịt người yêu…
Nồng nàn…Ôm ấp…Vỗ về…
Tứ Hải không gặp trở ngại gì khi về nhà Hạ Hồng bởi vì chàng có khả năng chinh phục con nít thật nhanh. Thành ra Thu Thảo chỉ gặp Tứ Hải lần đầu thì đã quấn quít chàng như một người bạn mới. Tứ Hải chơi dương cầm rất giỏi và nhà nàng cũng có cây dương cầm mà Minh mua cho Thu Thảo. Minh cũng là người yêu thích âm nhạc, chàng vẫn muốn Thu Thảo có thể chơi được dương cầm. Minh vẫn thường nói với Hạ Hồng:
“Anh vẫn thấy dương cầm là dụng cụ âm nhạc tuyệt vời nhất…Anh muốn mua cho con gái mình và cho nó đi học dương cầm…Âm nhạc vẫn cho mình cái thư giãn và rung động tuyệt vời nhất… ”
Nhưng bây giờ nàng nhận ra người có thể đem đến cho Thu Thảo niềm yêu thích chiếc dương cầm của nó lại là Tứ Hải. Trong lúc Minh rất giỏi guitar thì lại không biết gì về dương cầm. Tứ Hải thì thuộc loại “thập bát ban võ nghệ tinh thông” về các loại nhạc khí. Dương cầm là sở trường của chàng…Khi chàng dao trên phím đàn thì những âm thanh là những nốt nhạc biết bay nhảy trong không gian. Những bài hát trẻ con mà Thu Thảo học ở trường sơ cấp như cũng biết nhảy múa theo …
Thành ra Thu Thảo …mê tít chú Tứ Hải.
Tứ Hải xoay sang Hạ Hồng, con mắt sâu sáng nháy nhẹ một bên …kiểu “đá lông nheo” quen thuộc của chàng như muốn nói với nàng:
“Em thấy chưa…anh làm được mà”
Trong nhànàng chỉ còn chị Tư …nàng chỉ đơn giản giới thiệu với chị Tư cho Tứ Hải. Chị Tư đã biết những quan hệ tình cảm xảy ra giữa nàng và Tứ Hải bởi lẽ chuyện gì nàng cũng hay tâm sự với chị Tư. Nàng vẫn thường xem chị Tư như là người chị thân thuộc trong nhà hơn là người phụ việc. Nàng nghe chị Tư nói với Tứ Hải:
“Tui nghe Hạ Hồng nói về cậu đã lâu…”
Rồi tiếng Tứ Hải cười:
“Chị nghe Hạ Hồng nói tốt hay nói xấu em?”
Chị Tư cười giòn tan:
“Dĩ nhiên là cái gì “ảnh” cũng là nhứt…, cái gì ”ảnh” cũng là số một”
Hạ Hồng đỏ mặt trong tiếng cười của cả hai người, nhưng nàng cũng cười theo:
“À há…hai người toa rập chọc quê em…”
Chỉ… khổ cho một mình Tứ Hải là bị nàng cho “ăn” mấy cái đấm yêu thật mạnh trên vai…
Nhưng khi về bên nhà Tứ Hải sau đó thì sự việc không suông xẻ chút nào…
Tứ Hải sống một mình độc lâp. Chàng còn có một bà mẹ và một cô em gái lớn. Họ có vẻ không vui khi thấy Tứ Hải giới thiệu với họ một người đàn bà goá và có một đứa con riêng như Hạ Hồng.
Mẹ cuả Tứ Hải đã trên sáu mươi. Gương mặt bà gầy gầy với cái nét nghiêm nghị của người không dễ lộ tình cảm ra ngoài. Bà có đôi mắt rất sáng, giống như Tứ Hải, chỉ khác là ánh mắt Tứ Hải thì sáng và ấm…còn ánh mắt bà mẹ thì cũng sáng nhưng đối lúc lại lóe lên sự lạnh lẽo, mặc dầu trông bà hiền lành như mọi bà mẹ khác.
Hôm đầu tiên gặp mẹ cuả Tứ Hải, Hạ Hồng nhận ra cái ánh mắt thiếu thiện cảm của bà hướng về nàng. Đàn bà con gái thường rất nhạy ở những chi tiết nhỏ này, bởi vậy, sau đó cho dù Tứ Hải có gạt đi nhận xét này của nàng về bà cụ, Hạ Hồng vẫn có linh cảm rằng gia đình Tứ Hải không niềm nở mấy khi phải mở vòng tay tiếp nhận nàng.
Tứ Hải mồ côi cha từ sớm, mẹ chàng đã mang chàng và cô em gái, Thi, vượt biển sang đây từ lúc Tứ Hải mới mười ba tuổi. Bà mẹ một thân bươn chãi nuôi nấng Tứ Hải và Thi vượt biết bao nhiêu trở ngại ở xứ người cho đến khi 2 con thành tài.
Hạ Hồng nghe Tứ Hải kể về mẹ thì cảm nhận được sự hy sinh lớn lao và vô bờ bến của bà. Nàng cũng nhận hiểu tình cảm sâu sắc của Tứ Hải đối với mẹ, và thực là nàng không muốn trở thành một sự khúc mắc trong đời sống tình cảm của Tứ Hải.
Hạ Hồng thầm nghĩ:
“Mình phải từ từ chinh phục tình cảm của mẹ …”
Con gái miền Nam nước ngọt, biết nhận hiểu câu chuyện của con sông thầm thì sau nhà, lặng lẽ mà không ồn ào, tìm cách hoà đồng vào gia đình người yêu …
Nhưng có một điều mãi sau đó Hạ Hồng mới nhận ra là ngoài việc nàng đã có một đời chồng và một đứa con, nàng còn có một chướng ngại ghê gớm khác phải vượt qua. Đó là bức tường của thành kiến, khổ nỗi lại là thành kiến khe khắt của đàn bà.
Tối thứ sáu, nàng cùng Tứ Hải ghé thăm mẹ chàng, bà chỉ chào hỏi chiếu lệ rồi cáo mệt vào trong. Lúc ra về, trên xe Hạ Hồng hỏi thăm về bà cụ nhưng chỉ nghe Tứ Hải vắn tắt trả lời rằng bà cụ “OK” . Người đàn ông của nàng có vẻ đăm chiêu hơn mọi ngày. Khi về đến nhà, chàng kéo nàng ngồi bên cạnh bên phím đàn dương cầm và khẽ baỏ:
“Bài này anh mới soạn… dành cho riêng em”
Tứ Hải lướt nhẹ tay trên dãy phím ngà…Nàng chưa bao giờ nghe tấu khúc này …Nàng khẽ nhắm mắt. Những mệt mỏi của đời sống ở đâu bỗng dưng tràn về…Vậy mà lạ lùng thay, nàng vẫn tìm được nỗi nối kết với những dòng âm thanh miên man trong tiếng đàn dương cầm của Tứ Hải. Dường như trong tiếng đàn của Tứ Hải có những sợi dây vô hình kết chặt tâm hồn hai người lại với nhau…..
Nàng theo Tứ Hải lên phòng ngủ… Ở đó, chàng nhẹ nhàng hỏi nàng:
“Em có nhận ra anh muốn nói gì trong tấu khúc vừa rồi không?
Nàng vươn tay mời đón người yêu, môi xinh xinh cười mím chi:
“Để em đoán thử…
Em nghe như anh đang ghi lại bằng âm nhạc lúc anh ôm em…anh hôn em…anh yêu em…anh hoà nhập cùng em…”
Hạ Hồng cảm thấy người yêu ghì chặt người nàng với một nụ hôn nồng nàn rồi một lời khen :
“Người yêu của anh thông minh thiệt…”
Bàn tay người yêu mơn man vờn vuốt êm êm sau lưng nàng…rồi cái nịt vú bị nới lỏng cho tay lòn vào trong ấp ủ hai bầu vú no căng…
Tứ Hải nhẹ nhàng cởi bỏ những vướng víu trên da thịt hai người. Trần truồng, Hạ Hồng quấn quit cơ thể ấm áp của người yêu.
Không còn gì ngăn trở giữa hai người …
Nàng chợt nhận ra cái hạnh phúc vô cùng của những giây phút gần gũi kề cận người yêu, trong vòng tay ôm ấp ân tình.
Nàng chợt nhận ra vị ngọt ngào trong môi miệng, nét nồng nàn từ môi lưỡi xoắn xít trong nụ hôn của người yêu.
Nhắm mắt, Hạ Hồng nghe như những nốt nhạc của tấu khúc Tình Yêu miên man trôi chảy trong tâm hồn…
Những nốt nhạc của Yêu Đương là những nụ hôn vờn vuốt trên môi…chạy dài xuống cái cổ trắng cao dài…mơn man trên vùng đồi núi của hai bầu vú no căng…bay nhảy trên đồi cao, vờn vuốt trên đồi cong…chạy xuống giữa cái trũng sâu…...