Truyện Sex Loạn Luân - Bên Kia Cánh Cửa Full
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 26677
Chia sẻ:
“Anh ơi…*** tê quá…tia cho mát *** đi anh….
Hùng cắn lên vú rồi chồm lên cái da thịt ngồn ngộn dịu êm cũa con gái…Hùng nâng hai đùi chông trên hai tay Hùng…Hùng nắc…dập *** tơi tả…Hùng ngắm nhìn hai bầu vú sữa nhảy tung tung theo những cú nắc dập…Hùng nghe người yêu rên rĩ hừ hừ ư ư aaa uuiuiui
Tất cả như hòa nhịp trong một bản giao hưởng mà tận cùng là những nốt nhạc càng lúc càng cao…càng mạnh…
Cặc rướn sâu trong *** rung giựt…rồi cơ thể đàn ông phủ rợp gục lên trên da thịt run rẫy tê dại của đàn bà…
Nhỏ Tư ghì chặt người yêu trong rung động tận cùng…
Chị Tư thở dài…Hạ Hồng vòng tay ôm chị cât tiếng hỏi:
“Rồi sao nữa hả chị?”
Giọng chị Tư trầm buồn…
“Chị và anh Hùng lấy nhau sau đó một năm. Nhưng có một vấn đề rất lớn làm tan vỡ tình cảm của anh chị là sau năm năm chị vẫn không có con cái gì với ảnh. Chị sau đó mới đi khám phụ khoa và biết ra chị không thể thụ thai và mang thai.
Em biết hông, mặc dù chị yêu anh Hùng và hai anh chị thỏa mãn nhau về thể xác, nhưng sống lâu trong quan hệ vợ chồng rồi chị mới nhận ra rằng cái tình cảm vợ chồng cũng như cái cây mình trồng sau vườn, cần phải có một ngày đơm hoa kết trái. Con cái là tinh hoa của tình cảm vợ chồng…”
“Cứ mỗi lần nhìn ánh mắt ảnh trên những con cái của bạn bè ảnh là chị cứ thấy đau nhói trong lòng…”
Hạ Hồng an ủi:
“Chị à…hình như mỗi người có một phần số…Chị coi em nè…em vừa có đứa con, vứa có chồng thương yêu…nhưng rồi bỗng nhiên ảnh bỏ lại mẹ con em một mình…”
Chị Tư xoay xoay mấy ngón tay trên tóc Hạ Hồng:
“Ừa chị cũng nghĩ vậy…cái số của chị nó buồn thì đành rồi…nhưng còn em sao lại như vậy…”
Hạ Hồng cười nhẹ:
“Thôi chị ơi…ngồi rầu rĩ hoài cũng không giải quyết gì…còn nước còn tát, phải hôn chị? ”
Rồi nàng tiếp tục thắc mắc:
“Rồi chuyện của chị sau đó như thế nào? Bộ anh Hùng có người khác hay sao? Rồi sao chị tới đấy…”
Chị Tư nói:
“Ngủ đi em….rảnh rỗi chị sẽ kể tiếp cho em nghe…”
Hạ Hồng ngồi nhìn ra khung cửa.
Nắng ban mai ngoài kia như đang nhảy múa reo vui đón mừng một ngày mới. Mùa Xuân đang sắp sữa trở lại. Trời xanh cao thằm, lững lờ vài cụm mây trằng bình thản trôi. Ở cái xứ này, bốn muà Xuân Hạ Thu Đông thật rõ nét. Hạ Hồng thầm nghĩ.
Mùa Xuân vẫn làm nàng nhận ra cái sức sống tiềm tàng trong mọi góc cạnh của đời sống. Nó tiềm ẩn trong sự chuyển động của vạn vật trong lẽ tuần hoàn lạ lùng của tạo hoá. Cây cỏ xung quanh đang trơ trụi lá cành trong mùa đông lạnh lẽo khôn cùng bỗng nẩy mầm xanh, trổ lá đơm bông. Không khí cũng mát dịu ấm áp hơn.
Và khi vạn vật chuyển mình thì hình như Hạ Hồng cũng thấy sức sống đang trở lại trong nàng, như cành cây khô ngoài kia đang trỗ lại lá xanh.
Những mất mát ghê ghớm xảy ra cho nàng từ khi Minh vĩnh viễn rời bỏ cõi đời làm nàng lúc nào cũng cảm thấy cô đơn và hụt hẫng. Hạ Hồng thấy mình giống như một thân cây nhỏ bé ngoài sân nhà, lúc nào cũng có một chỗ tựa vững chãi cạnh bên một thân cây lớn hơn. Rồi đột nhiên cái cây lớn đó bị gẫy gục trong giông bảo…Giờ đây nàng nhỏ bé một mình hứng chịu những mưa gió của cuộc đời.
Hạ Hồng bước ra trước sân nhà.
Cái cây nhỏ đã vươn cao…lá xanh reo vui mạnh mẽ. Đột nhiên làm như nàng nối kết lại được với cái lý lẽ đơn giản trong những vận chuyển của thiên nhiên. Nàng hít sâu cái không khí trong lành của một buổi sáng đầu xuân và chợt nghe tiếng chim hót reo vui trên cao. Hạ Hồng nhận ra tự sâu trong lòng, rằng nàng là một thực thể cá biệt, lớn lên và tồn tại trong cuộc đời này với những thay đổi, những trôi nỗi của dòng định mệnh nghiệt ngã không ai có thể biết trước.
Cái cây lớn đã đổ…nhưng cành cây nhỏ, mà mọi khi vẫn như muốn nép mình trong nương tựa bên cạnh tàng cây lớn kia , nay cũng đã dứng thắng vươn cao.
Nàng nhận ra trong cái không khí trong lành kia là sức sống tiềm tàng trong nàng. Hơi thở nàng đang hít sâu trong ***g ngực mang theo cái sinh khí của vạn vật.
Hạ Hồng bước đi trên bải cò xanh, mang theo mùa xuân đang trở về trong nàng…
Có một điều Hạ Hồng nhận ra rất rõ là ở cái vùng đất mới của tự do, luật pháp và cơ hội này, đàn ông và đàn bà thực sự được đối đãi ngang nhau. Chỉ cần nàng có thể đứng thẳng và can đảm đối diện với dòng đời thì nàng có thể sống vui với những gì nàng có thể tạo dựng đuợc trong hai bàn tay nàng.
Hạ Hồng lớn lên từ nhỏ trong vùng sông nước Cửu Long, nàng nhận hiểu cái lý lẽ đơn giản của dòng đời qua giòng sông hiền hoà sau vườn nhà Bà Ngoại nàng.
Con sông có những giòng nước trôi chậm rãi, lặng lẽ mà bền bĩ len lõi qua những vồng đất thấp cao, tạo thành những dòng sống rất vững chải của nó.
Có khi con sông len vào những góc cạnh khúc khuỷu, rồi yên lặng tạo thành cái hồ nhỏ ở đó có những hoa sen, hoa súng bám rễ làm thành những hồ sen ngào ngạt hương thơm thanh khiết. Có khi con sông rẽ khúc tạo thành những nhánh sông nhỏ đan nhau như mắc cửi, chuyên chở theo mùi phù sa sông nước ngọt ngào. Có khi con sông như muốn dừng lại để nhận những bóng mát từ nhiều loài cây lớn nhỏ, như những người bạn đồng hành thân thiết của dòng sông.
Hạ Hồng thấy mình hồ như đang len lõi trôi nỗi trong dòng đời như con sông hiền hoà kia ở quê nhà xa tít mờ xa.
Nàng nhận ra Minh đến với cuộc đời nàng rồi dần xa. Thu Thảo , đứa con gái của nàng và Minh, như nhánh sông con rẽ khúc từ dòng sông mẹ, đang bắt đầu có đời sống riêng của nó. Thanh Vân, Chị Tư Lựu như những người bạn chân tình, những bóng cây mát dịu dàng ghé bóng trên một khúc sôngêm ả…
Nhưng con sông sẽ tiếp tục cuộc hành trình của nó trong những lúc mùa lũ tới. Dòng nước dâng cao…
Con sông sẽ không còn lặng yên trôi lờ lững dưới bóng cây ven bờ …
Con sông lao tới phiá trước với nhiệt tình của những ước muốn khám phá khoảng đới trước mặt…
“Aim high” Hạ Hồng vẫn nhớ hai chữ đơn giản này mà Minh thường hay nhắc nàng mỗi khi chàng bàn chuyện học hành với nàng.
Minh muốn nàng lúc nào cũng nhìn xa và vươn cao. Chàng vẫn thường hay nhắc nhở nàng rằng là nàng đang sống ở Mỹ, xứ của cơ hội và là một trong những quốc gia tiền tiến và tiên phong trên nhiều lãnh vực.
Minh giải thích cho nàng nghe rằng một trong những cái tốt nhât của nước Mỹ là hệ thống giáo dục của họ. Ở mỗi tiểu bang đều có những trường đại học trụ cột cho riêng họ. Nhiều trường đại học nổi tiếng trong cả nước hoặc vang danh khắp thế giới. Hạ Hồng vẫn còn nhớ Minh nói:
“Em đừng bỏ lỡ cơ hội học hành, nhất là em rất gỉỏi và có năng khiếu về ngôn ngữ.”
Thêm vào đó ở đây chính phủ taọ cơ hội cho mình theo đuổi việc học hành. Mình có thể mượn tiền đi học với lãi xuất thấp và chỉ trả góp sau khi ra trường…”
Năm nay, Hạ Hồng đang là sinh viên năm thứ hai đại học. Nàng đang theo học những tín chỉ tổng quát và căn bản, đòi hỏi cho mọi nghành. Hạ Hồng vẫn còn chưa quyết định ngành học chính .
Chuyện xảy ra vào cuối kỳ học năm đó làm thay đổi hẳn cuộc đời của Hạ Hồng. Mà nhiêu khi nàng cũng không biết rằng đó có phải là cái mà nhiều người cứ gọi là định mệnh hay phần số?
Số là Hạ Hồng có tham gia sinh hoạt với một nhóm sinh viên trẻ Việt Nam. Những người trẻ tuối rất nhiệt tình này thành lập Hội Sinh Viên Việt Nam của trường quy tụ rất nhiều thành phần sinh viên gốc Việt từ năm thứ nhất cho đến Cao học.
Đầu học kỳ, trường có tổ chức một “ngày Sinh Viên Quốc Tế” hay là “International Student Day”. Ngày hội này nhắm mục đích nói lên tính đa văn hoá và đa thành phần của sinh viên khắp nơi trên thế giới đang theo học tại trường. Buổi tối sẽ là một buổi trình diễn mà các tiết mục trình diễn sẽ do các hội Sinh Viên đảm trách. Mỗi hội sẽ có hai tiết mục do họ tự do lựa chọn và thiết kế....