Truyện Sex Quanh lồn đã nhú lên những sợi lông tơ
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 21578
Chia sẻ:
Cũng may khi nó và nhỏ tới nơi thì trời cũng mát.nó chở nhỏ đi vòng vòng PMH.hk bik có gì hk mà nhỏ lại thích dữ vậy chờy. cái miệng nhỏ lại bắt đầu hoạt động với công suất hk ngừng. nhưng nó lại hk thấy ngán mà nó lại thấy thix dc nge nhỏ nói.gióng nói dễ xương và nói những điều vui vẻ khiến nó cũng thấy rất vui.đi xe hoài cũng chán.nhỏ kiu nó gửi xe rồi bắt đầu đi bộ với nó. thiệt nó mún khổ với nhỏ.tuy nhiên nó cũng vui bởi sự hôn nhiên của nhỏ. đang đi vui và nói chuyện bổng tự nhiên nó cảm thấy nhỏ có vẻ gì đó khác thường.tay nhỏ nắm chặt lấy tay nó.nó ngợ ngợ hiểu ra 1 ít.
Trước mặt nó là 1 thằng con trai chắc cỡ tuối nó đang đi cùng 1 cô gái nhìn cũng khá xinh đẹp 3 vòng nở nang nhưng nó chắc chắn nhỏ kia k thể nào đẹp bằng nhỏ được
-Chào e.thằng kia chào nhỏ kèm theo đó là nụ cười rất là đểu(theo nhận xét của nó)
-Chào a.
-Dạo này e đẹp ra đấy.nhưng vẫn 1 mình hả?có cần a giúp gì hk?
Nó hk hỉu sao thằng này lại có thể nói ra được điều đó nữa.nhỏ làm gì nó mà nó dám nói như vậy chứ.hơn nữa bạn gái nó đang ở đây mà nó co thể nói như vậy sao?Nó liếc nhìn qua nhỏ.khóe mắt nhỏ cay cay.lần đầu tiên nó thấy nhỏ khóc.Nó lao vô đấm cho thằng đó 1 cú trời giáng kèm theo 1 câu
-Đây là bạn gái tao.hk có 1 mình đâu mà cần mày giúp.lo cho mày đi thằng bệnh hoạn.
/> Nó tính lao vô cho thằng đó thêm mấy phát nữa.Nhưng nhỏ đã kéo nó đi
-Đừng mà A.C hk có sao đâu mình đi thôi.
Nó hk hỉu sao nó lại tức như vậy.có lẽ đây là lần đầu tiên nó tức người nào tới nổi đánh người đó như vậy.nhưng nhìn qua nhỏ.bao nhiêu sự giận dữ tan biến. nó mún ôm nhỏ vào lòng để bảo vệ cho nhỏ nhưng nó chưa dám. bây h tới lượt nó làm cái việc mà nhỏ từng làm cho nó đó là nói liếng thoắng và kể chuyện cười cho nhỏ vui.sao mà khó để làm mấy chuyện đó quá vậy.đó có lẽ một phần do nó quá ngu văn nên như vậy.chắc đợt này về phải học thêm môn văn quá.nó tự nghĩ như vậy.
Chợt nó thấy thương nhỏ quá đúng là có làm rồi mới có biết.để làm cho 1 người nào đang bùn trở nên vui khó như thế nào.vậy mà nhỏ lại làm được điều đó cho nó.thì nó cũng phải làm được điều đó cho nhỏ.suy nghĩ hoài cuối cùng nó quyết định dùng khổ nhục kế.nhìn thấy phía trước có vũng nước nhỏ.thế là nó quyết định dả bộ đi rồi vấp té
Bịch!đau mún chết thiếu điều nó mún khóc lun.tuy nhiên làm sao mà khóc được khi ngước lên nó thấy nhỏ bật cười.nụ cười mà nó lun mún được thấy từ nhỏ.dù sao khổ nhục kế của nó cũng thành công nếu không chắc nó cũng cho nhỏ té chung lun quá.
-A có sao hk?đi đứng gì mà để té như thế chứ?
-Thì tại có người rủ A đi chơi mà mặt cứ như đưa đám thế kia.hk mún té cũng phải té nữa.
-Cho C xin lỗi.h tới lúc đi chơi về C sẽ hk có bùn nữa.
-HK phải lúc về mà saunày cũng vậy.
Nó và nhỏ tiếp tục đi.nhỏ bỏ hẵng đôi guốc cao cót mà chạy tới bãi cỏ tung tăng.sự hồn nhiên của nhỏ làm nó cứ mún nhìn nhỏ hoài thôi.nhỏ đẹp nó biết.cái đẹp mà theo nhìu người đánh giá là cái đẹp sắc sảo chứ hk phải là đẹp dễ thương.nhưng nó chỉ mún nhỏ mãi như thế này.nó chỉ mún nhỏ là một con nhỏ dễ thương thôi.
Trời bắt đầu tối,dạo bước một hồi cả 2 cũng lên tới cầu Ánh sao.khung cảnh đẹp khiến nó cảm nhận được rằng hình như trong nó đã có 1 chút gì đó hơn cả tình bạn dành cho nhỏ:
-A có biết tại sao C lại kiu A đưa C đến PMH hk?
-Hk?A tưởng C thix đi chơi nên tới PMH?
Nó trả lời nhỏ nhưng trong lòng đã nghi ngờ 1 điều gì đó.phải chăng liên quan tới thằng nhóc kia.nó đang suy nghĩ thì bất chợt 1 bàn tay nắm chặt lấy nó.nhưng k giống như cảm giác sợ hãi hồi chiều mà thay vào đó có lẽ là cảm giác yên bình hơn.Nó đang suy ngĩ thì nhỏ trả lời nó với giọng nhẹ nhàng.
-Đây là nơi lần đầu tiên C gặp ảnh cũng là nơi cả 2 nói lời chia tay.C đã trốn chạy hk dám đối mặt với nó.
Có lẽ suy nghĩ của nó đã đúng.nhưng nó hk ngờ là nơi này lại chứng kiến nhìu việc của nhỏ đến như vậy.
-Hôm nay là ngày kĩ niệm 2 đứa chia tay.C mún đến đây 1 lần để đối mặt với nó.C hk mún mình chạy trốn quá khứ hoài được.C cần 1 người nào đó có thể làm điểm tựa cho mình.Cảm ơn A.cảm ơn vì tất cả mọi thứ.
Nó yên lặng.nó chỉ biết yên lặng nghe nhỏ nói.nó cũng hk thể nào hỉu nổi tại sao nó lại quan tâm tới việc nhỏ mún nó như là điểm tựa của nhỏ.nó chỉ biết rằng nó hạnh phúc khi nghe được điều đó.giờ đây cả 2 có lẽ đang suy nghĩ về nhau, đang có 1 chút gì đó dành cho nhau.nhưng sự im lặng lại đang bao trùm lấy cả 2.nó biết nhỏ cần thời gian để nhỏ có thể từ từ quên được quá khứ trước khi đến với nó.
-Cũng đã tối rồi.mình về ngen.
Câu nói của nhỏ phá tan sự yên tĩnh của cả 2.sao thời gian bên nhỏ lại trôi nhanh thế.Nó trở nhỏvề.quãng đường hôm nay sao mà đẹp với nó thế.nó chỉ ước là mình đang đi trên xa lộ để mãi hk về được nhà nhỏ.nhưng rồi cũng tới nhà nhỏ.nó hơi bùn vì xuống xe nhỏ đi 1 mạch vô nhà mà hk có nói gì với nó cả.nó đang tính đề máy xe chạy đi thì cổng nhà nhỏ bất ngờ mở.nhỏ chạy ra nắm tay nó.
-sẽ có 1 ngày câu nói mà a nói với người kia hồi chiều thành sự thật.
Nhỏ khẽ hôn nhẹ lên má nó rồi chạy 1 mạch vào nhà.nhỏ knock-out nó thiệt rồi.nó đang suy nghĩ về câu nói hồi chiều.”ah” nó tự suy nghĩ trong đầu.”Đây là bạn gái tao”tự nhiên nó thấy ngượng.tại sao lúc đó nó có thể nói ra câu đó được.một thằng nhát gái như nó mà có thể nói ra được câu đó thì đúng là chuyện lạ của thế kỷ 21.nhưng thôi đằng nào cũng lỡ nói ra rồi.kệ đi.nó nghĩ vậy rồi tiếp tục chạy xe đi về.
Đang chạy ngon lành thì bổng từ đâu có 1 cái gì đó đập thật mạnh khiến nó ngã xe sau đó là một đám xông vào đập nó.nó chỉ biết nằm chịu trận vì nó đau quá hk thể chống trả mặc dù nó cũng đai đen nhị đẳng taekwondo chứ ít gì. cũng may lúc đó có tụi
dân phòng.cũng may tụi dân phòng quen nó.nên tụi kia
cũng bỏ đi.nếu hk thôi chắc thiếu điều tụi kia đánh nó chết lun quá hk chết cũng nhập viện.ôi sao nó iu mấy a dân phòng thế.
-Ê nhox có sao hk?sao tự nhiên tụi nó đánh mày thế
Sao gì sắp chết rồi đây chứ mà có sao.
-e cũng hk bik nữa e có gặp tụi này bao h đâu.chắc thằng hồi chiều e đánh nó.giờ nó kiu đồng bọn đập e đó.thằng hèn thịt.
-tại sao mày lại đánh nó?
-Có chút chuyện riêng a ơi.
-uhm có gì thì mày cẩn thận đó.tụi tao hk phải lúc nào cũng đi trực mà ngăn kịp thời đâu.thôi lên xe tao chở về cho.nhìn tướng mày chắc lết còn hk nổi chứ chạy xe nổi gì.
-cám ơn a.
Nó lên xe cho mấy ổng chở về.nó đang lo hk phải vì vết thương mà nó hk bik phải trả lời mẹ nó sao đây.hay là nói té xe.nói vậy chắc nó khỏi bao h lấy xe đi được nữa quá.cũng may là nó về thì mẹ nó đã đi đâu vơí bố rồi.chỉ có nhỏ người làm ở nhà.
-Bi bị sao vậy?
Bi là tên mà ở nhà mọi người gọi nó.
-e hk sao?chị có oxy già hk?sát trùng vết thương dùm e.
-ừ chờ chị chút.đi đứng sao mà để như vậy.
-e cũng đâu mún đâu.chị đừng có nói với bố mẹ e hk thôi e bị gì e bắt đền chị đó.
-ừ.nhưng trước sau mấy bác cũng bik ah.
-thì được bao nhiu hay bấy nhiu.
Xức thuốc xong nó chui lên phòng ngủ.có lẽ vì đau nên nó ngủ hk được phải tới gần sáng nó mới ngủ được.sáng hôm nay nó tranh thủ dậy sớm đi học để bố mẹ nó hk bik.
Toàn thân nó nhức mỏi.chẳng mún đi học chút nào nhưng nó thấy nhớ nhỏ.nó mún được gặp nhỏ.nó kéo mũ xuống mặc thêm cái áo khoác trùm gần kím mặt.cũng may đang là gần tết trời lạnh nên chứ là mùa hè chắc nó giống như ở hành tinh khác xuống vậy.vào trường nó cố gắng đi thật lẹ để gây sự chú ý. bước vào lớp cũng vào lúc trường đánh trống vào học nên cũng ít người để ý nó.hôm nay nhỏ quay trở lại là cô học sinh ngoan ngoãn với cặp đít chai to đùng ở trước mặt.nhưng bây h nó đã bik được sau cặp kiếng là 1 người con gái rất đẹp đối với nó.nó cứ ngồi như vậy.nhỏ thấy hơi lạ nên hỏi nó:...