Đọc Truyện Sex - Nỗi Lòng Em
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 13720
Chia sẻ:
Sáng hôm sau, Sơ Vũ đóng giả thành du khách nước ngoài đứng trên một con đường lớn ở trung tâm Chiang Rai. Cô đội bộ tóc giả uốn xoăn màu vàng, đeo cặp kính sát tròng màu xanh lam, dùng thuốc nhuộm lông mày thành màu vàng. Sơ Vũ mặc chiếc áo rộng màu trắng, đội một chiếc mũ nan khá lớn và đeo kính râm che khuất nửa gương mặt. Cô trà trộn vào đoàn khách du lịch, dùng tai nghe nói chuyện điện thoại với Lục Tử Mặc.
“Một khoản tiền lớn như vậy, anh nghĩ Naka sẽ chuyển khoản qua công ty?”
“Hắn sẽ làm vậy”.
Chiếc tai nghe truyền đến giọng nói trầm ấm của Lục Tử Mặc: “Tiền bán lô hàng này là một con số cực lớn. Naka không có con đường nào có thể chuyển tiền ra bên ngoài. Hắn chỉ còn cách mạo hiểm dùng phương thức này”.
“Sơ Vũ, về phương diện này em không hiểu đâu”, Lục Tử Mặc ngừng một lát: “Tuy bề ngoài, công ty có giám đốc đàng hoàng nhưng trên thực tế, Kim Gia vẫn làm chủ. Naka lại là Nhị ca của tổ chức. Nếu hắn muốn tự mình thao tác, tay giám đốc cũng không dám can thiệp. Chỉ cần hắn hành động nhanh, có thể che mắt Kim Gia, hắn sẽ có cơ hội chuyển tiền ra ngoài. Đến lúc đó, hắn sẽ trốn tới chân trời góc bể. Dù hắn có bị truy sát đi chăng nữa nhưng trong tay có khoản tiền lớn, hắn sẽ tìm được cách đối phó”.
Công ty của Kim Gia chủ yếu làm hàng xuất nhập khẩu, nhưng cũng có kinh doanh thêm mặt hàng đồ trang sức. Dưới đại sảnh ở tầng một có cửa hàng bán đồ trang sức khá lớn, là một trong những điểm các đoàn khách du lịch thường ghé qua. Công ty còn bố trí một phòng nghỉ riêng cách ly ở đại sảnh cho khách du lịch, bên trong có máy vi tính lên mạng miễn phí.
Sơ Vũ theo dòng người vào cửa hàng đồ trang sức. Sau khi dạo một vòng quanh các gian hàng, Sơ Vũ đi tìm nhà vệ sinh. Một nhân viên hết sức lễ phép đưa cô ra khỏi phạm vi khu bán hàng, đi vào trong nội bộ tòa nhà. Người nhân viên chỉ vào một góc ở hành lang tầng một: “Chị cứ đi thẳng là thấy nhà vệ sinh”.
“Cám ơn”.
Sơ Vũ mỉm cười, đi vào nhà vệ sinh dưới con mắt nhìn theo của người nhân viên. Đến khi cô khuất dạng, người nhân viên mới quay trở lại cửa hàng trang sức.
Lúc này là giờ làm việc, người đi đi lại lại cũng không ít. Sơ Vũ ở trong nhà vệ sinh một lát, cô tháo mũ và kính râm, cầm tấm thẻ từ Lục Tử Mặc đã chuẩn bị trước. Sau đó, Sơ Vũ bình tĩnh đi ra ngoài, dùng tấm thẻ mở cửa thang máy chuyên dụng rồi đi thẳng lên tầng 17.
Tầng này bình thường không có người ra vào. Cửa ra vào mỗi văn phòng, gồm cả cửa chính ở đầu hành lang và cửa thang máy chuyên dụng cũng phải cà bằng thẻ từ mới có thể mở ra. Lục Tử Mặc tất nhiên có thẻ từ của tầng này.
Cửa thang máy vừa mở, Sơ Vũ cảm thấy tim cô nhảy ra khỏi lồng ngực. Bên trong vô cùng yên tĩnh. Ngoài người của sơn trại, không ai dám lên tầng 17 kể cả người của công ty. Lục Tử Mặc nói, tầm này Naka thường không có mặt ở công ty nên cô sẽ gặp thuận lợi trong việc lấy dữ liệu.
Lục Tử Mặc suy đoán không sai. Nếu Naka muốn chuyển khoản, hắn sẽ tự mình thao tác. Một chuyện lớn như vậy, hắn sẽ không dám giao phó cho bất cứ ai. Hắn sợ việc làm của hắn sẽ đến tai Kim Gia, do đó ngay cả hai người bảo vệ tầng 17 cũng bị hắn đẩy đi nơi khác. Tất cả nằm trong tính toán của Lục Tử Mặc, nơi này là nơi nguy hiểm nhất, nhưng cũng là nơi phòng thủ yếu nhất và dễ đột phá nhất.
Sơ Vũ cố gắng giữ bình tĩnh. Xung quanh không một tiếng động, ngoài tiếng điều hòa ù ù. Bầu không khí yên tĩnh đến mức Sơ Vũ có cảm giác gai người.
Sơ Vũ nhanh chóng dùng thẻ từ đột nhập vào văn phòng nội bộ. Cô không thể trực tiếp vào phòng của Naka vì nơi đó cần dấu vân tay nghiệm chứng. Nhưng máy vi tính ở văn phòng nội bộ cũng có thể thống sổ sách của công ty, Sơ Vũ cũng chỉ cần có thế.
Sơ Vũ hồi hộp đến mức lòng bàn tay đầy mồ hôi, tim đập liên hồi. Sau khi cô cắm thẻ từ, máy vi tính từ từ khởi động. Màn hình khởi động trong một phút mà Sơ Vũ như cảm thấy hàng thế kỷ trôi qua.
Tầng 17 có gắn thiết bị nhiễu sóng điện tử. Ngoài máy điện thoại cố định, nơi này không thể dùng di động kết nối với bên ngoài. Lúc Sơ Vũ bước vào thang máy, cô đã không thể liên lạc với Lục Tử Mặc.
Sau vàichục giây chờ đợi, cuối cùng máy tính cũng mở ra. Sơ Vũ vào thẳng hệ thống sổ sách tài vụ của công ty theo sự chỉ dẫn của Lục Tử Mặc trước đó.
Có sự trợ giúp của thẻ từ, Sơ Vũ không gặp khó khăn trong thao tác. Tuy nhiên, cô không thể kiểm tra từng chương mục để phát hiện động hướng của Naka trong thời gian gần đây. Cô chỉ có thể copy toàn bộ tài liệu mang về đưa Lục Tử Mặc nghiên cứu. Sơ Vũ mở Bluetooth, download dữ liệu vào di động của mình. Sau khi hoàn tất công việc, Sơ Vũ nhanh chóng tắt máy, rút thẻ từ rồi đi về phía thang máy.
Cả quá trình chỉ mất hơn hai mươi phút, Sơ Vũ cảm thấy toàn thân ướt đẫm mồ hôi lạnh. Vừa đến cửa thang máy, Sơ Vũ đột nhiên sững người. Thang máy chuyên dụng đang có người đi lên. Trên ô chữ biểu thị số tầng ở cửa thang máy, con số màu đỏ nhảy liên tục. Sơ Vũ hóa đá trong giây lát.
Hết chương 42
bạn đang đoc truyện tại vkldkm.sextgem.com
QUAN HỆ NGUY HIỂM | Chương 43
Con số màu đỏ mỗi lúc một tăng dần, Sơ Vũ cảm thấy toàn thân cứng đờ, không còn chút sức lực để động đậy. Toàn bộ máu trong cơ thể dồn lên đại não, khiến mọi vật trước mắt cô mờ dần.
Cô nhất định phải bình tĩnh. Sơ Vũ cuộn chặt hai bàn tay thành nắm đấm, quay đầu đảo mắt một vòng bốn xung quanh. Thiết kế của tầng 17 là một căn phòng lớn và hai phòng nhỏ đóng kín cửa, không có bất cứ nơi nào để trốn tránh. Vì sự riêng tư của tầng 17, lúc đầu tầng này có một lối thoát an toàn nhưng sau đó bị bịt lại.
Nhìn thấy ô chữ số nhảy đến con số 15, Sơ Vũ không còn thời gian do dự. Cô lập tức quay người phóng thật nhanh về phía nhà vệ sinh.
Gần như cùng lúc Sơ Vũ lao vào nhà vệ sinh, bên ngoài có tiếng cửa thang máy mở, tiếng bước chân và nói chuyện của vài người. Sơ Vũ cắn chặt môi đứng trong nhà vệ sinh. Tình cảnh của cô vẫn không hề thay đổi. Nhà vệ sinh chỉ có một gian duy nhất, nếu có người đi vào đây, cô sẽ không còn đường để trốn.
Cảnh tượng cùng Lục Tử Mặc trốn thoát ở khách sạn sân bay đột nhiên hiện lên trong đầu Sơ Vũ. Sơ Vũ ngẩng cổ nhìn tấm thông hơi nằm ngay trên bồn rửa mặt. Sơ Vũ vội trèo lên bồn rửa mặt, giơ tay đẩy tấm thông hơi làm bằng lưới thép. Tuy nhiên, tấm thông hơi không hề động đậy.
Từng giọt mồ hôi chảy dài từ trán Sơ Vũ xuống mặt. Sơ Vũ tháo kính sát tròng, cô có cảm giác tim nhảy lên tới cổ họng. Tiếng nói chuyện ở bên ngoài dường như rất gần. Sơ Vũ không thể tưởng tượng nổi, nếu cô lọt vào tay Naka, hậu quả sẽ như thế nào?
Sơ Vũ tiếp tục giơ tay sờ quanh tấm thông hơi, cô sờ thấy ốc vít cố định tấm thông hơi. Sơ Vũ liền rút hoa tai của mình, chọc vào khe rãnh trên đầu ốc vít bắt đầu xoay ngược chiều kim đồng hồ.
Nhờ đôi bàn tay khéo léo của một bác sỹ ngoại khoa xuất sắc, Sơ Vũ có thể thuận lợi tháo mấy con ốc vít. Cả quá trình đó, Sơ Vũ gần như nín thở. Sơ Vũ lại dùng sức đẩy mạnh tấm thông hơi, lần này cô đã thành công.
Bên ngoài có tiếng nói chuyện ngày một gần nhà vệ sinh. Sơ Vũ cắn răng dùng sức đu người lên lỗ thông hơi phía trên. Khi Sơ Vũ vừa rút chân lên trên, có người đẩy cửa nhà vệ sinh bước vào.
Tim Sơ Vũ đập thình thịch, cô cảm thấy sức lực hoàn toàn cạn kiệt, cả người ướt đẫm mồ hôi. Mặc dù từ lúc cô vào nhà vệ sinh đến khi cô trèo lên lỗ thông hơi chỉ mất tầm mười phút.
Nếu người bên dưới ngẩng đầu nhìn, sẽ phát hiện tấm thoáng khí biến mất chỉ còn lại ô vuông đen ngòm. Sơ Vũ thu người nằm bên cạnh lỗ thông khí. Cô thấy người đàn ông phía dưới đi thẳng về bồn tiểu tiện ở bên trái. Sơ Vũ nghiến răng dùng chút sức lực cuối cùng nhẹ nhàng đặt tấm thông khí về chỗ cũ....