Đọc Truyện - Nàng Mộng Thị Cuồng Dâm
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 10534
Chia sẻ:
Thấy tôi nhào vô tấn công tới tấp vợ tôi mới nhận ra cô ấy dại. Ai lại cho chồng ăn dái dê hầm thuốc bắc lại còn tống thêm rượu vào thì làm sao ngăn nổi cơn dâm của tôi được. Thế nên khi tôi đổ rượu lênh láng lên vú cô và liếm nút oạch oạch thì vợ tôi chỉ còn là mớ giẻ rách tha hồ để tôi vần vật.
Sẵn cơn say ngà ngà bốc lên làm thần trí tôi rồi tung beng lên nên vừa nghịch tôi vừa hét vợ đưa thêm rượu. Chất cay vào miệng thì ít mà đổ vấy lên thân hình trần truồng của cô thì nhiều. Những dòng hồng đào chảy tràn lan trên vú, trên bụng và cố tình tôi hắt cả vào lồn cô làm vợ quíu xà cảng luôn.
Tôi lôi một chân cô lên, kéo dựng người cô ngả nghiêng ngang tầm với miệng thì tôi gặm bú nút lồn kêu đùng đùng. Vợ tôi rị lê phần mông xuống để né những cú xục của tôi, nhưng sức nóng làm ù tai, mờ mắt hết tôi còn nương nhẹ gì được. Tôi xốc cô lên như con nhái bén bị thộp, giở hổng một bên sườn của cô và rúc húc bằng chết vào hũ mắm đầy rượu ngọt. Cô la lối chừng nào thì tôi càng khoái chí chừng đó.
Đàn bà cứ để yên chồng phá chẳng sao, càng chống cự thì hóa ra như người bị hiếp mau xuống sức. Vợ tôi cũng thế, giãy giụa chỉ được một hồi là mệt nhoài. Hai giò bị tôi nắm chặt, mở choãi ra như chữ V và miệng cắn bú nhồm nhoàm, dẫu có trầy trật thì mười lần cũng phải trúng hơn một nửa.
Thét rồi vợ tôi dỗi không đạp vùng vằng nữa, giống như thí cô hồn cho tôi muốn ngấu nghiến nhai nuốt gì thì cho xong. Tôi giỡn chơi còn trêu chọc cô nữa : cưng ngoan như vậy có phải hơn không. Nàng xụ mặt xí một tiếng, hổng thèm trả lời trả vốn gì hết. Tôi bú liếm và bóp haivú một hồi thì nàng hết giận liền. Trái lại tôi chỉ còn nghe tiếng í á của cô, giọng nhõng nhẽo muốn vả nựng mấy cái.
Tôi bành mu lồn cô ra, dùng lưỡi vét những giọt rượu bám quanh bên trong lớp thịt mềm của lồn. Cô oằn người lên vì phần nhám và đầu nhọn của lưỡi làm cô nhột thốn đái. Tôi bú và đưa đẩy cái lưỡi như con cặc đụ vô lồn cô, thân hình cô lật qua lật lại vì sướng và nhột. Cô rên trèo trẹo : ui, anh làm em nứng quá sá.
Lời cô như tiếng khen làm tôi càng cố bú thiệt hay để vợ rêm lồn ra mới được. Tôi cạp vô cái hột le và xóc bừa oạp oạp làm hai giò cô đạp như đạp xe lội nước. Cuối cùng cô phải kêu lên : thôi, em mệt quá rồi, đừng bú lồn em nữa, đụ đi, em nứng tê chim hết trơn.
Tôi cũng nứng tới nên đằn cô ra mà nhét cặc vô nắc. Cái lồn vợ đang ướt nên cặc chun vô nghe cái ọp và chưa gì cô thúc người lên đụ tôi liền. Tôi ấn hết sức đè con cặc đâm chúi vô lồn và cưa còn hơn cưa gỗ. Vợ tôi rít lên : ôi đã, mà lại than là xót nữa. Tôi nói tại chất rượu làm rát những chỗ bị bú vừa rồi, nhưng hổng sao, cuộc đụ nào càng pha chút đắng cay càng thấm và nhớ dai, nhớ hoài nhớ hủy.
Trang: 1 2 3 4 5 6 7
Vợ tôi lẫy nên đập vô cánh tay tôi một cái trách : ở đó mà nói tầm xàm, đụ hổng lo đụ rút cho rồi còn lo ba hoa chích chòe, lãng xẹt. Tôi nắc thì nắc mà lại sực nhớ tới cặp vú cô chủ nên tay bắt ngứa ngáy, tôi vận nội công bóp nhàu như đang bóp người khác.
Cái bà đang ngậm cặc cứng ngắc mà cũng nhận ra ngay ý tưởng đen tối của tôi. Nàng ca cẩm : có phải cha nội đang tưởng bóp vú con mẻ chủ hôn mà trợn mày trợn mắt bóp nghiến ngấu vậy tía non ? Tôi chột dạ mà phải mắng át đi : có nằm yên cho tui đụ hôn, nói tầm xàm tầm đế, tui đang đụ bà chớ có đụ cô chủ đâu mà biểu từ cái này tôi mơ quàng sang cái khác. Nào dè vợ tôi có vừa : phải, tui mà nói hổng trúng tim đen của ông thì họa tui là con nít. Tôi đành xà lơ xà bát cho xuôi.
Tôi đụ vợ ình ình. Hai giò cô gác lên hông đung đưa đánh nhịp, rồi có lúc vặn gồng người kẹp chặt lấy hông tôi để miết cái lồn vô con cặc. Lúc rít lên hồng hộc và thở như bứt hơi mà hai giò thì đưa thẳng đứng đạp vung thiên xích chó mới ác. Hổng hiểu có phải tại dái dê hay tại ba sợi rượu “ ông uống bà khen hay “ mà cô nàng hăm hở quá cỡ, làm tôi cũng bắt đau lưng, tê cặc theo.
Tôi nắc và cảm thấy chất nhớt ấm của vợ rỉ ồ ra hai lần, mỗi lượt như vậy thì mắt cô sáng quắc và long lanh ướt. Trong khi tôi vẫn như người cỡi ngựa đi chơi. Tật của tôi vẫn thế, có chút rượu vô là cặc như điếng, giập mấy cũng hổng nhúc nhích gì hết. Điều này có lần tôi được chính cô bé tay chơi khen : cha lì tổ mẹ, người ta ra muốn gãy sống lưng mà cha còn cò cưa cú cứa hổng chịu nhỉ ra chút xíu cho tử cung được xoa dịu.
Còn vợ tôi cũng vậy. Nàng càm ràm : đúng là tui tự hại tui, ai dè cha nội lần xần chơi muốn bưng lồn mà lì lợm hổng ra. Tôi cười hô hố thách : lần sau bà mua dái dê hầm với rượu nữa đi, rồi tôi sẽ cho lồn sướng tưng bừng chớ cằn nhằn nỗi gì. Dù đang được đụ tơi bời, vú lại bị bóp xục xạo mà nàng vẫn đấm thùm thụp vào ngực tôi than : anh chọc em hoài, em hổng chịu đâu.
Tối đó, tôi trải qua một lần đụ khi đang ăn thiệt đã. Tôi xốc để vợ ngồi úp sấp vào người tôi sau khi đã đền công cho nàng bằng hai lần ra khí, tôi đặt nàng gác hai giò vô hai bên bắp vế để cặc tôi vẫn đâm trong lồn nàng. Tôi quàng tay ôm lấy lưng vợ để giữ cô đừng tuột rồi biểu nàng đút cho tôi ăn.
Đôi khi thấy cặc tôi mềm mềm thì vợ tự động hích nắc lồn mấy cái và lại làm phận sự chăm bón cho tôi. Bởi thế hai vú phải cà xoạch xoạch làm tôi hứng chỉ còn một tay giữ lưng và một tay thì lòn vô bợ măn cái vú cho sướng. Vợ tôi cằn nhằn : anh thiệt sướng hơn ông hoàng, đụ vợ mà còn được cho ăn, hèn chi anh càng nghĩ ra lắm trò bậy bạ.
Nói vậy chứ, tôi nào có là gỗ đá nên hai người lục xục hẳn sẽ tới lúc phải nứng. Thế là tôi bưng vợ lên để nàng đeo tôi như khỉ con đeo mẹ còn tôi bê nàng đi lòng vòng và đè đại vô góc nào đó nắc hì hục một hơi. Vợ sướng thì banh giò ra, hai tay đè lên bả vai tôi, rướn tới rướn lui để lồn được miết sâu, coi cũng bặm trợn chớ bộ.
Thấm thoắt tôi đã đến kỳ được trả lương lần đầu. Tôi nôn còn hơn trẻ mong mẹ về chợ. Cả ngày làm việc mà lòng nóng như lửa đốt, hồi hộp chẳng kém ngày chờ vào phỏng vấn. Bởi vì từ hôm vào làm đến nay đã nghe cô chủ đả động gì việc ấn định lương hướng tôi ra sao đâu.
Tuy là một trại sữa nhỏ, nhưng cô chủ cũng áp dụng cung cách làm ăn lớn, trả lương bằng chi phiếu đàng hoàng, không chấp nhận cho lãnh nửa tiền mặt, nửa giấy tờ. Cô bảo không muốn bị lằng nhằng với sở thuế, cũng như cô cóc mướn những tay di dân lậu. Cô giải thích : chẳng bõ bèn gì mà nhỡ ra cơ quan di trú vớ được rầy rà lung tung.
Cô cũng đưa ra luật lệ lương ai người ấy biết, cấm thông báo bàn tán với nhau, nghe được là a lê hấp cho về nhà vợ sai mới tởn. Thành ra mấy tay làm trong trại, nói dóc nói đía, nói chuyện tầm đế tầm xàm hay đặt điều nói chuyện đàn ông đàn bà cũng được mà anh nào cũng ngậm tăm chớ dám hó hé hỏi nhau lương lãnh ra sao.
Tôi là người chân ướt chân ráo vào nghề, mấy tía ưa chọc hết chuyện này chuyện khác. Tựu trung ai cũng khen dạo này tôi phổng phao, đẹp giai, học (chẳng biết) giỏi (hay chăng), nhưng nhất định là nhà không giàu (vì giàu thì đi làm cái nghề kỳ cục này làm cóc khô gì).
Đồng hương, đồng khói có, lại thêm dăm anh Mễ anh nào anh nấy to như cái bồ sứt cạp. Bàn tay như tay vượn, tôi nghĩ của đó về nhà bóp vú vợ phải ra trò, vậy mà xem ra số sữa nặn không bằng bọn tôi.
Nói nào ngay, mỗi người làm theo một cách. Riêng tôi, nhờ giàu óc tưởng tượng, lại sẵn vợ nhà, vú bò trước mặt nên bóp lấy bóp để, lấy cớ luyện thêm tay nghề, thành ra số lượng sữa có nhỉnh hơn. Còn thêm thỉnh thoảng vợ cho ăn dái dê tẩm thuốc bắc, lại ẻo lả cho sờ, thành ra chẳng gì bằng cơm nhà lồn vợ, vú bóp toành toành, ngựa cưỡi nhong nhong, khí chẳng bị dồn nén tồn tại não thì làm gì chẳng băng nhăng, bắng nhắng....