Truyện Sex Loạn Luân - Bên Kia Cánh Cửa Full
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 26642
Chia sẻ:
Hạ Hồng gõ nhanh cái email cho Thanh Vân hỏi thăm người bạn về đời sông ở Pháp…Nàng gấp lại chiếc laptop, rồi lửng thửng bước ra cái vườn nhỏ trước nhà.
Tiết trời đang vào xuân…những bụi hồng nàng trồng giờ đang đơm hoa kết nụ…
Hình như nàng Hồng Pascali vưa hé nụ hoa đầu muà…
Hạ Hồng yêu loại hoa hồng trắng này…màu trắng của trinh nguyên …màu trắng của dại khờ…
Khi còn ở quê nhà, nàng đã mê hồng, có lẽ do ảnh hưởngtừ Ba Mẹ nàng sự yêu thích loài hoa tượng trưng cho Tình Yêu này … chẳng phải Ba Mẹ nàng đã đặt tên nàng là Hạ Hồng đó sao?
Khi sang đây, nàng mới biết tên loại hồng trắng tuyền, phớt nhẹ màu kem nhạt này là Pascali, từ tên của một nhà toán học nổi tiếng người Pháp, khi còn ở quê nhà, nàng gọi là Hoa Bạch Tuyết – cái tên nàng tự chế từ chuyện cổ tích Mẹ nàng hay kể cho nàng nghe lúc nhỏ…
Hạ Hồng chạm nhẹ trên cánh hoa hồng trắng e ấp còn ướt hơi sương…nàng tưởng tượng như hoa đang rùng mình…
Nàng chợt nhớ đến người chồng quá cố giờ đã vĩnh viễn lìa xa ..
Chàng thường hay chạm nhẹ lên cái nơi chốn rất bí mật của nàng và vẫn thường gọi đó là Đóa-Hồng-Nhung-Bí-Mật-Của-Đàn-Bà…
Chàng cũng thích hôn lên Đoá Hoa Tình Yêu và thầm thì với nàng rằng chỉ có một mình nàng sở hữu Đóa Hoa Thần Bí đó…
Và nàng cũng còn nhớ chàng nói rằng bởi vì nàng là chủ nhân của Đóa Hoa Tình yêu cho nên nàng trở thành Nữ Hoàng của chàng…và chàng nguyện làm tên nô lệ tình si dưới chân nàng suốt đời…
Hạ Hồng rùng mình…Nàng nhớ môi miệng người yêu…”Tên nô lê tình si” thường hay làm “Nữ Hoàng” rên rĩ tê dại trong lúc hắn hôn …hắn chạm ..hắn vuốt ve Đoá Hoa Diễm Tuyệt của Nữ Hoàng…
Mà đoá hồng trắng mịn phơn phớt nhẹ này lúc hé mở trông ngây thơ thánh thót lạ lùng…
Hai cánh hồng he hé mở…e ấp gọi mời..
Hạ Hồng vùi tay xuống lớp đầt xốp đen , nhổ đi những dòng cỏ dại đang len lỏi cạnh gốc hồng…Nàng vẫn thích cái cảm giác đụng chạm với Đất … trong nàng lúc nào cũng có cái nhu cầu được nối kết với thiên nhiên…Đất, Trời, Sông, Nước…
Những nụ hồng đang đơm kết…lá xanh vươn trổ…
Trước mắt nàng là sức sống của cây cỏ…bền bỉ bám đất, bén rễ, vươn mầm, kết nụ, trổ hoa…những gốc hồng lúc đầu chỉ toàn những rễ và cành ngắn khẳng khiu trơ trụi, giờ đã trở thành những bụi hồng xanh mướt những lá và nụ, tươi tắn, khỏe mạnh…Giữa nàng và những bụi hồng này có những mối giao tình thân thiết, rất yên lặng, rất riêng tư, không ai hay biết …
Đó là sự bắt đầu của nắng ấm mùa xuân, cỏ cây bắt đầu trổ lá đơm hoa, sau những ngày tháng trơ cành trong mủa đông buốt giá. Đó là cái khoảnh khắc mà Hạ Hồng bước ra trước sân nhà, hít sâu không khí trong lành mát rượi vào ***g ngực.
Nàng đã ngồi xuống nghịch đôi bàn tay trần vào luống đất trước nhà.
Ở đó, có một đóa hồng bé xiú đang cố gắng sinh tồn.
Chỉ một đoá hoa đơn lẽ, trên một cành hồng gầy guộc.
Có một vẻ đẹp kỳ lạ trong cái thế vươn thẳng của đoá hoa hồng trắng trên cái cành tưởng chừng như đã khô héo tàn tạ.
Nàng cảm cái sức sống âm thầm nhưng bền bỉ của cành hồng kia và đóa hồng bé xíu bừng sáng rực rỡ trong ánh chiều tà như muốn nói với nàng cái lý lẽ nhiệm mầu của sự sống.
Trong cái khoảnh khắc đó, Hạ Hồng thấy hoà nhập với không khí trong lành, với đất trời và hoa cỏ xung quanh. Và chỉ đơn giản như vậy, thiên nhiên như có phép mầu giúp nàng vượt thoát những tháng ngày buồn bã, bơ vơ trong đơn lẻ, từ khi Minh rời xa nàng …
Hạ Hồng bắt tay xới tung luống đất trước nhà, dựng lại mảnh vườn xưa trong trí tưởng…
Lớp đất cũ được nàng thay thế bằng lớp đất đen xốp, trộn đều với các chất bón mầu cần thiết…cỏ dại được giảm thiểu bằng một lớp vải bố có thể tan rã vào đất…
Ngày sinh nhật cuả Hạ Hồng là ngày nàng gieo sự sống, Minh không còn bên cạnh để mang đến cho nàng những đóa hồng sinh nhật thì nàng tự sắm cho mình những bông hồng cho cuộc đời nàng …
Pascali, Nữ Hoàng Elizabeth, JFK, Lincoln, Blaze, Don Juan, Peace,.. đúng một chục loại hồng được nàng mang về trồng trước nhà…
Bây giờ vườn hồng “sinh nhật” của nàng đang xanh lá…những nụ hoa đang mạnh mẽ vươn lên…
Có đôi chim Cardinals ở đâu bay về…Con chim Anh Vũ trống màu đỏ chói với cái mồng bảnh bao, đang cùng với nàng chim mái xà cánh như cùng nàng ngắm nhìn những nụ hồng .
Hạ Hồng đứng đó yên lặng nhìn đôi chim và những đoá hoa, một cảnh thiên nhiên rực rỡ mà gần gũi
Đột nhiên, nàng cảm nhận được một nỗi bình yên lạ lùng trong tâm tưởng…
Ở những giây phút yên lặng này, Hạ Hồng nhận thức sự hiện hữu diệu kỳ của cuộc sống không ở những nơi xa vời, không ở trong sách vở, không đòi hỏi cực nhọc cất công tìm kiếm. Chúng hiện hữu xung quanh nàng.
Bây giờ.
Ở đây.
Đó là lúc nàng nhìn thấy các gốc hồng bén rễ, vươn cành, kết nụ, đơm hoa từ luống đất nàng dày công vun xới. Những gốc hồng vươn lên mạnh mẽ cũng giống như bé Thu Thảo, đứa con gái dấu tích của Tình Yêu giữa nàng và Minh, trong sư yêu thương chăm sóc của nàng. Thu Thảo giờ đã được 8 tuổi…năm tháng trôi thật nhanh.
Những khi nhìn con gái cười vui, học hành thông minh, tình tình hiền ngoan, thì nàng nhận ra được cái hạnh phúc đơn giản nàng đang có trong tay.
Cái cảm nhận của hạnh phúc cũng giống hệt như lúc nàng ngồi xuống lặng yên trong một buổi chiều nắng ấm, ngắm nhìn, theo dõi nụ hoa hồng trắng Pascali e thẹn hé nở nụ hoa đầu muà, nhẹ nhàng hé cánh. Những dường cong e ấp, những hé mở của đón nhận, những đường cong ẩn khuất chứa chất bên trong nụ hoa như mang theo một nỗi kỳ diệu và bí mật của tạo hóa.
Đó là lúc nàng lặng yên chạm nhẹ trên cánh hoa trong nhẹ nhàng nâng niu một nét đẹp của đời sống…
Đó là lúc nàng và con chim Anh Vũ đỏ nghiêng đầu nhìn nhau trong yên lặng, như cùng muốn chia xẻ những giây phút thanh bình, không sợ hãi, không lo âu trong cái mảnh vườn nhỏ của nàng..mảnh vườn có cỏ xanh, có hoa hồng đua nở…
Đó là lúc nàng hít thật sâu cái không khí tinh khiết của một ngày xuân và nhận ra chính hơi thở là một điều mầu nhiệm đang rót nhẹ vào từng tế bào trong cơ thể nàng.
À, thì ra có những điều đơn giản và kỳ diệu xảy ra xung quanh nàng mỗi ngày mà nàng không hề để tâm nhìn thấy hoặc nhận ra.
Đơn giản nhưng quan trọng như hơi thở nhưng nào ai chú ý đến những sự việc đơn giản ấy diễn ra trong từng phút giây của đời sống mỗi người . Cho đến khi đột nhiên một hơi thở tắt lịm, cái chết xuất hiện như một nối tiếp của sự sống, có giật mình nhìn lại thì đã muộn màng.
Đời sống cho nàng rất nhiều những cơ hội để nhìn thấy những bí mật đơn giản trong đó. Và nàng hiểu ra rằng chỉ cần có những giây phút yên lặng của tâm thức, nàng sẽ tìm đượccơ hội tiếp nhận những hạnh phúc kỳ lạ đó của đời sống.
Hạ Hồng nhìn sâu vào trong những cánh hoa hồng vàng Hoà Bình đang nở tung cánh …Những đường cong xếp cánh …những vòng cung kỳ lạ…đều đặn. ăn khớp…một trật tự và hoà điệu diệu kỳ trong từng cánh hoa …
Nắng ấm vàng dịu dàng …Gíó mát nhè nhẹ…như hơi thở người yêu.
Hạ Hồng lười biếng ngã người trên cái sofa rộng…
Dạo này, nàng chợt nhận ra là nàng không còn muốn sống cái đời sống của ồn ào, chạy đuổi. Nàng thích ngồi hàng giờ trầm tư suy nghĩ định hướng cuả đời mình.
Đàn ông giờ đây là những người như mọi người đối với nàng. Từ khi ngừời chồng thân yêu mất đi, họ đã đến với nàng trong những thứ tâm tình của đòi hỏi, khoe khoang, tự mãn, hoặc tệ hơn nữa là của chiếm hữu và quỵ lụy....