Đọc Truyện Sex - Cô giáo Kiều Xuân
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 13482
Chia sẻ:
- Anh cởi quần cho em đi. Và bú lồn em như anh đã bú lồn chị Ngọc.
Anh bế Trâm lại giường, đặt em nằm sóng soải trên nệm. Anh hôn và bóp cặp vú Trâm thật lâu cho đã cái máu dâm cố hữu của mình. Một tay anh thọc vào quần sờ lồn Trâm. Trời đất thiên địa ơi! Hèn chi lúc nãy Trâm đòi khoe cái người lớn của mình cho anh coi. Lông lồn của Trâm nhiều không tả nổi. Vậy thì Trâm tưổi thật là bao nhiêu?
- Năm nay em 13 tuổi hả?
- Dạ. Mười ba tuổi hai tháng. Sao? Tại anh thấy lông lồn của em nhiều quá hả? Em đã nói em là người lớn mà anh không tin. Em biết thèm đụ sớm lắm anh Triệp à. Em đã táo bạo cho hai ba người đụ mà họ chẳng dám vì chêem là con nít. Hồi nãy em không bạo gan, chắc anh cũng lại không thèm sờ tới. Đừng đụ với cô Thu và chị Ngọc nữa. Anh đụ mình em thôi nhen!
Nói xong Trâm tuột han chiếc quần đen xuống khỏi hai chân, trần truồng, phơi cái lồn đầy ắp lông đen rậm. Anh ngẩn tò te. Lòng rộn ràng, chới với, không biết phải hưởng cái gì trước. Ngọc đã nhỏ, Trâm lại còn nhỏ hơn. Trâm non nớt, mới tinh khôi như đóa hoa còn búp. Thật tình anh không dám, hay không nỡ lòng nào sờ vào chứ đừng nói là nằm lên mà đụ. Trâm cử động, oằn oại đòi anh phải đụ gấp. Mà anh thì cứ nằm chồm người để ngắm say mê một thân hình bé bỏng mang tâm hồn và sự đòi hỏi của một người lớn. Cái gì ở Trâm cũng non nớt, dù
em cố hết sức làm cho ra vẻ một cô gái hai mươi.
- Anh không đụ em thì anh cho phép em đụ anh nhen!
- Không! Xin Trâm cho phép anh ngắm nụ hoa non của em trước khi anh hái xuống để làm chủ. Ngắm nhìn thân người em cũng là cái thú tuyệt vời không khác gì đụ. Em cứ nằm yên. Cái gì của em cũng đẹp. Đẹp vô cùng. Em bắt đầu có lông lồn hồi mấy tuổi?
- Mười tuổi và em có kinh cũng vào năm đó. Tin hay không tùy anh. Em cũng bắt đầu nứng lồn và thèm đụ từ năm đó. Em sống vật vả, khó chịu, bực tức tủi thân như người mang trọng bệnh mà không có thuốc chửa. Sự đòi hỏi xác thịt của em cuồng nộ, lớn lao đến độ em điên cuồng đi tìm người mà hiến dâng. Thếmà chẳng ai thèm. Đêm nào em cũng cởi truồng mà ngủ, kể cả mùa đông. Em sẵn sàng đụ
với bấtcứ ai, miễn sao thỏa mãn được s'ựthèm muốn của xác thịt là được.
Có lần em rủ thằng Hợi con của chú Bảy, em của ba em, đi chơi ngoài rừng thông. Em cố tình dẫn nó vào trong sâu nơi thanh vắng. Rồi em cởi truồng hết
ra, bảo nó bú lồn. Mà thằng Hợi còn nhỏ quá. Nó ngu đến độ thấy em cởi truồng mà chẳng thèm ngó thì làm sao biết bú lồn. Em tữc muốn khóc rồi lại mặc đồ ra về.
Lần khác, em dụ dỗ chú Hai Thưa, thợ mộc sửa nhà cho . mẹ em. Em cũng cởi truồng kêu chú vào phòng tắm mà đụ. Chú sợ quá, tay chân run lẩy bay lên như cầy sấy rồi bỏ dỡ công việc sửa nhà, cuốn đồ nghề ra về không nói với mẹ em một tiếng nào. Em nghĩ hay tại vì mình xấu gái quá chăng. Anh có thấy em xấu hông?
- Nếu em xấu thì việc gì mà anh phải ngắm thân hình em cả tiếng đồng hồ như thế này.
- Vậy tại sao không ai thèm đụ em?
- Tại em xui, không gặp kẻ đa tình như anh.
- Anh đa tình? Đa tình sao không đụ em liền đi?
Câu nói của Trâm iàm cơn dâm của anh sôi lên. Anh không thèm bú lồn nữa. Anh leo lên thân người nhỏ nhắn của Trâm. Anh to lớnquá so với thân hình của Trâm. Rồi tự cảm thấy như mình sắp hãm một đứa con nít. Gương mặt Trâm rạng rỡ, hân hoan chờ đợi Tâm trạng Trâm lúc đó như người có tấm vé số trúng hết năm con, chỉ còn chờ con cuối cùng là ôm trọn lô độc đắc. Anh không cắm cặc vào đụ liền, mà cứ để con cặc nằm ơ hờ trên chòm lông lồn dày cộm đó rồi anh lại ngắm gương mặt thơ ngây của Trâm, đôi mắt, đôi môi, mái toc. Cái gì cũng như mới tượng hình, chưa sẵn sàng vào cuộc mây mưa của người lớn.
- Anh sợ em không đủ sức chịu đau nổi, khi cặc anh đút vào lồn em. Em nhỏ quá Trâm ơi!
- Chưa thử sao anh đã biết? Em có những con bạn đã đụ hồi 1l tuổi. Anh tin không? Rồi sẽ có ngày em dẫn chúng nó đến đây cho anh hỏi.
- Nhưng cặc anh to quá so với tuổi của em.
- Trời đất đâu có tạo cặc ai quá to đến độ không đâm vào lồn được. Em vẫn tin trời đất, tin mọi sự sắp đặt có tính toán của trời đất. Hàng triệu tấn nước trên trời nếu đổ ào xuống, sẽ có hằng triệu người chết. Nên trời đất đã chia thành những hạt li ti vào những cơn mưa... Đâu, để em cầm thử cặc của anh xem bao to mà anh bảo là quá lớn. Anh nhốm người lên chút đi.
Nói xong. Trâm đưa tay xuống cầm cặc anh mà bóp. Gương mặt anh đanh lại, đỏ hồng răng cắn vào môi và nói:
- Không lớn đâu. Em đút nó vô lồn em nhen?
Rồi Trâm dạng hai bắp đùi ra, cầm con cặc của anh quét quét trước miệng lồn đã dầm dề cả nước. Và Trâm dí nó vào cửa mình, đít hẩy lên mấy cái. Con cặc của anh đã vào một ư. Rồi anh nhấn xuống, Trâm buông tay ra. Khúc gân cứ thế đi vào theo từng nhịp nắc nhè nhẹ của anh. Mặt Trâm ngước lên say đắm. Đôi mắt đỏ lên, tràn đầy khoái lạc.
- Đút sâu vô hết đi anh Triệp. Em sướng tuyệt trần. Không đau đâu.
Anh nhấn hết vào. Trời ơi là sướng. Mộtcái sướng tuyệt vời Sướng hơn lúc đụ với Ngọc. Vì cảm giác của anh lúc đó là của một người lớn hãm một đứa con nít. Anh nghe tiếng nghiến răng của Trâm. Tiếng rên lí nhí của Trâm. Mông đít Trâm hẩy lên hưởng ứng tìlng nhlp nắc nhè nhẹ của anh. Anh vẫn sợ Trâm đau:
- Em có đau không Trâm?
Thay vì trả lời, Trâm nhấn mạnh mông đít của anh xuống. Và sàng mông đít của Trâm như một người lớn và miệng thì nói huyên thiên:
- Sao những cơn mưa không về? Chim ơi, đừng bay về núi. Em yêu nhìn cảnh lau sậy bên cồn lay động. Mây mờ giăng giăng. Gió ơi, gió cuốn tình ta. Bao lâu con dốc còn thoai thoải...
Trâm nói như con điên những câu văn chương không mạch lạc, mà đôi mắt thì mơ màng, xa xăm. Anh nhìn hình ảnh đó, sướng thêm một cảm giác mới. Anh chưa từng đụ ai mà nghe thấy những phản ứng lạ lùng như thế. Anh không dám nắc nữa vì hình như anh muốn ra. Đâu có lẽ nào anh yếu đến như vậy Anh cứ để cho Trâm sàng, hẩy đụ một mình. Tay anh bóp vú Trâm nhè nhẹ.
- Bóp mạnh đi anh Triệp. Đã bảo em không có đau mà. Làm ơn xem em như một người lớn. Anh hãy nắc mạnh như anh đã nắc chị Ngọc. Hãy cuồng điên, say sưa như anh đã dã man với chị Thu. Em là người lớn. Em là người lớn. Anh nghe chưa?
Trâm gào lên. Tiếng gào thật thống thiết tội nghiệp.
- Anh không dám nắc vì sợ sẽ bị ra sớm trong em. Anh thú thật đó. Tất cả chỉ vì anh đang quá yêu em. Em cứ hưởng đi. Anh sẽ cuồng điên với em hết chiều nay, tối nay, và có lẽ đến sáng. Chỉ sợ em không đủ sức.
Và rồi Trâm nhưcon điên, ôm anh đụ cuồng bạo, ngất ngây. Anh cứ nằm như thế, nhắm mắt nghĩ đến chuyện khác để phân tâm mà giữ cho thật lâu. Vì nếu mở mắt nhìn gương mặt lãng mạn của Trâm đang diễn tả sự khoái lạc tràn đầy, có lẽ anh đã bắn tinh ra ngay sau 15 phút.
- Em cám ơn Triệp đã cho Trâm muôn vàn hạnh phục, đã cho giấc mơ của em trở thành sự thật. Đụ là sướng như thế"' Là thần tiên nhưthế? Em sướng quá mình ơi? Hèn chi mà lúc thất tình người tacó thể treo cổ mà chết. Đừng để em thất tình nghe anh Triệp. Dành anh riêng cho em. Em mê anh quá rồi Triệp ơi? Anh hãy đụ em suốtđêm nay, suết đời em, và mãi mãi...
Hai chân Trâm quàng qua mông đít anh. Hai tay nàng ôm chặt cổ anh. Người em rướn lên, rung như lên cơn sết. Mồ hôi trán vả ra. Mồm chỉ con la không thành tiếng. Đó là lúc Trâm ra cái đầu tiên. Lỗ tai của anh bị Trâm cấn thật đau. Lạy Chúa, anh chưa bị ra. Anh vẫn còn sức để quần thảo với Trâm nhiều hiệp nữa.
Nước lụt tuần qua hãy còn đọng ở các rãnh, các mương, nên lũ ểnh ương đã vang lên tiếng kêu buồn não ruột khi hoàng hôn xuống....