TRUYỆN SEX Vợ Chồng Bà Phương
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 4009
Chia sẻ:
Nhất Lưỡi Nhị Tu, Hàm Râu Tên Thầy Pháp
Hồng diện, đa dâm thủy.
Mi trường, hộ tố mao.
Triết yêu, chân cự huyệt.
Trường túc, bất tri lao.
Những cô má đỏ hồng hồng
Giếng tình tát mấy gàu sồng cho vơi.
Những cô có bộ mi dài
Tơ tình đốt được một vài thúng tro.
Những cô thắt đái lưng vò
Giếng tình phải đặt chuyến đò sang ngang.
Những cô có bộ chân ràng
Một đêm chịu được một làng trai tơ.
Nhứt lưỡi, nhị tu … và hàm râu tên Thầy Pháp.
Thằng Hai Quýnh tức lồng lộn, bật tiếng chửi thề:
- *** hỏa, tao phải chém nó mới được.
- Thôi bỏ qua đi mày, kiếm con khác, chẳng lẻ chỉ vì một đứa con gái mà mày muốn tù tội hay bỏ làng viễn xứ hay sao.
- Chẳng lẻ tụi bây bỏ qua suông như vậy sao ?
- Có thù thì phải báo, nhưng chuyện naỳ không cần phải đổ máu, tao có một kế như vầy…
—o0o—
Nguyệt nằm trên bộ ván ngựa, trằn trọc, đợi chờ, nó đợi ông Thầy Chín.
—o0o—
Hôm rằm, Nguyệt lên huyện xem cải lương với các bạn gái cùng xóm, đi bộ về khuya nên trúng sương đêm ngã bịnh, trong cơn sốt không biết nó lãm nhãm những chuyện gì mà má nó sợ con trúng tà nên cho vời Thầy Pháp tới trục tà ma, và câu chuyện của nó cũng bắt đầu từ đây.
Sau khi đuổi người nhà ra khỏi phòng và căn dặn không được tự ý xông vào trong lúc ông đang đánh ma, Thầy Chín nhìn con Nguyệt đang nằm mê man mà nhiễu nước miếng. Con nhỏ này da ngăm đen bánh ích, có cái cẳng dài thườn thượt, đã thì thôi. Ông làm bộ đốt nhang, gỏ kiểng, đốt vài lá bùa và miệng lãi nhải vài câu thần chú mà chính ông cũng không hề hiểu nghĩa. Ông biết con Nguyệt bị cúm – căn bịnh mà nếu uống thuốc 7 ngày sẽ hết, còn cứ để vậy thì một tuần cơn bịnh cũng tự động khỏi hẳn � ông chỉ lấy cớ trị bịnh đễ chơi con nhỏ mà thôi. Ông bước tới và tuột quần con nhỏ ra, nhìn hàng lông tơ mọc chưa trọn trên cái *** non, ông Chín tự khen mình đã chọn nghề thầy pháp lừa gạt người vừa có tiền lại được chơi gái liên miên, ông phá trinh nhiều đứa con gái mà gia đình tụi nó có biết đâu, còn đàn bà thì khỏi nói, họ làm bộ tới am của ông trừ tà, chứ thực ra chỉ muốn ông chơi mà thôi. Ông Chín vuốt nhè nhẹ hàng lông măng, rồi kê miệng vô hang *** con Nguyệt mà quét quét, hàm râu dê của ông cạ cạ hai mép ***. Làm một lát thì *** con nhỏ có phản ứng, trong cơn mê sản con Nguyệt bắt đầu thở mạnh và mép *** nở ra, phập phòng. Ông thầy pháp lúc này vừa ủi hàm râu lên xuống, vừa lè dài lưỡi liếm dọc theo chiều dài cái ***. Hồi lâu, ông mới từ từ đứng dậy, cởi quần, sụt *** cho cứng lên, ông nhổ nước miếng vào lòng bàn tay rồi xoa đều trên cái đầu ban, cạ lên cạ xuống hai mép *** rồi ông đút vào, nắc mạnh.
Con Nguyệt tỉnh dậy thấy con Tư đang lau mồ hôi trán cho nó, còn má nó thì đang rối rít cám ơn ông thầy Chín. Ông thầy pháp bước tới nhìn mặt nó và nói:
- Chỉ mới trị được một con ma thôi, tui phải về luyện thêm bùa, vài ngày nữa tui tới trị tiếp, thiếm cho em nằm trong phòng riêng, đừng cho tiếp xúc nhiều.
- Dạ cám ơn thầy, mong thầy cố giúp dùm.
Ba ngày sau, ông Chín trở lại thăm bịnh. Đóng cửa phòng xong, ông bước tới giường nhìn cặp má đang ửng hồng của con Nguyệt mà khoái chí. Ông rờ trán, bắt nó há miệng ra nhìn, rồi hỏi:
- Mấy bữa nay con thấy trong người ra sao ?
- Dạ con thấy đỡ nhiều rồi, dưới bụng hơi rêm rêm và ngưa ngứa khó chịu lắm thầy.
- Con cởi hết quần áo ra và nằm lên giường cho thầy coi mạch.
Con Nguyệt thẹn thùng, nhưng nhìn khuôn mặt nghiêm trang của ông Chín nó không dám cải, vả lại má nó có dặn phải nghe lời thầy cho mau hết bịnh. Nằm ngửa trên giường nhắm mắt, con Nguyệt tim đập thình thịch, cả người sượng trân. Nó thấy hai núm vú được vò nắn nhè nhẹ một hồi, rồi nghe ông Chín lẫm bẫm, con tà nó chạy xuống đến ngực rồi thầy phải hút nó ra mới được. Ông Chín đưa miệng bú vú của nó, lưỡi ông liếm dài chiếc núm, đầu ông lắc qua lắc lại cạ cạ hàm râu cước trên ngực nó. Toàn thân nổi da gà, con Nguyệt hổn hển:
- Thầy…thầy…
- Con nằm yên, không được mở miệng, con tà nó đang chạy, thầy phải rượt theo, hút nó ra.
Ông Chín rà hàm râu xuống phía bụng, rà tới đâu ông thấy con nhỏ trân mình tới đó, hơi thở ngày càng dồn dập. Xuống tới cái ***, ông dở chiêu cũ vừa liếm vừa rà, làm một hồi lâu ông mới ngẩn đầu lên hỏi:
- Có phải con ngứa chổ này không ?
- Ư…ư…ư
- Để thầy hút nó ra.
Ông Chín bất chợt đưa nguyên miệng vào trong *** con Nguyệt mút mạnh, ông vạch hai mép, liếm liếm cái hột, rồi đưa miệng bú nhè nhẹ. Con Nguyệt thở dồn dập, cái *** sàng qua sàng lại, cả người uốn éo, miệng rên ư ử. Ông liếm cho con nhỏ gần tới mức mới đứng dậy, tụt quần hì hục nắc.
Rồi hàng đêm, con Nguyệt lén mở cửa cho ông vào, nó ghiền cái hàm râu của ông thầy pháp, nó thèm con *** thụt ra thụt vào, nó thèm cái lưỡi liếm hột nhột của nó. Hôm nay nó cũng nằm đợi tiếng bước chân đi, và gõ cửa nhẹ của ông thầy pháp.
—o0o—
Thằng Hai Quýnh thấy con Nguyệt mở cửa cho tên thầy pháp vào mà máu trào lên đến cổ họng. Nó và hai thằng bạn – Tám Sơn, Chín Thẹo � theo sát tên thầy pháp từ lúc chạng vạng tới giờ. Cả ba thằng vạch vách lá nhìn vô, tối hù có thấy được gì đâu, chỉ nghe tiếng hun hít chùn chụt, tiếng quần áo cởi soàn soạt, hồi lâu mới nghe tiếng thở hổn hển của con Nguyệt.
- Cả ngày em đợi cái hàm râu này nè, nè… Mỗi lần anh tới, em mệt gần đứt hơi luôn. Em mệt mà em sướng quá đi, anh ơi!
- … …
- Thôi đi anh, đừng chọc em nữa mà, anh… anh…đi anh.
- … …
- Thôi đi anh, em muốn…em muốn rồi.
Rồi ba thằng nghe tiếng nắc ành ạch, tiếng thở hổn hển của tên thầy pháp, tiếng rên sướng ngất của con Nguyệt. Cả bọn từ từ rút lui bàn kế hoạch chơi tên thầy pháp này một trận cho đã nư.
—o0o—
Ông Chín chân thấp chân cao, rảo bước tới nhà con Nguyệt, con nhỏ này càng chơi càng đã, da thịt mát rượi, mà lại thèm *** quá trời, đúng là trường túc mà, không nhờ hàm râu tuyệt kỷ thì chắc “lỏng đầu gối” với nó quá. Ngày mai má nó từ huyện về, đâu còn được *** thoải mái nữa, chắc phải hẹn nó lén tới am quá. Đang nghĩ miên man, bất chợt đầu ông bị trùm kín, một vật gì đó giáng mạnh vào đầu…
Hai Quýnh trói thúc ké tên thầy pháp, bịt miệng, vác đến nhà con Nguyệt, cho Tám Sơn và Chín Thẹo giữ tên già dịch, nó đeo hàm râu giả vào rồitheo cánh cửa đã hé mở, lẳng lặng đi vào, cởi quần áo tiến tới giường con Nguyệt.
Con Nguyệt nghe tiếng động biết ông Chín tới. Từ ngày nếm mùi *** lỏ, nó đâm ra ghiền, nó thèm hàm râu cọ quẹt, thèm cái lưỡi liếm ***, thèm ” chiếc lạp xưởng ” hàng đêm. Nguyệt thấy quần mình tuột ra cái rột, hai chân được đẩy co lên dang rộng, rồi một cái đầu cúi xuống hun *** nó cái chụt. Hôm nay sao hắn gấp gáp vậy cà, mọi đêm hắn ôm mình hun hít lâu lắm mà. Cái lưỡi và hàm râu bắt đầu tấn công ráo riết, hơi thở con Nguyệt nhanh dần.
- Hôm nay sao gấp vậy mình, nhẹ nhẹ đau em.
Hai Quýnh lẳng lặng lè lưỡi liếm ***, nó biết mở miệng là bể chuyện. Nó dùng lưỡi và bộ râu giả quần con Nguyệt một hồi lâu, rồi mới đứng dậy kéo con nhỏ ra mép giường, xoảy chân nắc mạnh.
Con Nguyệt hứ lên một tiếng khi *** Hai Quýnh thúc mạnh vào. Sao hôm nay nó bự quá vầy nè, nông *** mình dữ vậy, hôm nay sao ổng mạnh bạo dữ vậy. Con Nguyệt thấy có gì khang khác, nhưng cơn khoái cảm mỗi lúc một tăng, nó đâu còn nghỉ ngợi gì nữa. Con Nguyệt bấu chặc hai bàn tay xuống chiếu, miệng thều thào theo từng cái nắc, nó trân mình sảng khoái khi luồn khí nóng trào ra bắn mạnh vào âm đạo.
Chưa kịp tỉnh hồn, con Nguyệt thấy hàng nút bóp trên chiếc áo bà ba bị giựt ra, một hàm râu cạ qua cạ lại trên gò ngực, cái *** lại bị tấn công tới tấp, lần này còn mạnh hơn nữa, từng cái nắc như muốn cán bẹp cái *** nó xuống sàn giường, đảy dần người nó đến sát thành giường. Hai tay chỏi lấy thành giường, con Nguyệt gồng mình chịu từng cái nắc mạnh bạo của Tám Sơn. Nó hổn hển nói:...