Truyện sex Trời ơi sâu quá rồi chết em mất
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 7746
Chia sẻ:
Thế rồi, tại một căn nhà ở ngoại ô thành phố, nơi Nhung sinh sống, khi cánh cửa cái vừa sập vào thì Quang ôm chầm lấy Nhung, càng ôm càng xiết chặt vào lòng bằng đôi cánh tay rắn chắc của mình. Cảm giác ấm áp mà anh chờ đợi bấy lâu nay đã được đáp đền. Quang hôn ngay vào đôi môi xinh xắn của Nhung, tuy rằng nơi đó đầy mùi thuốc lá nhưng Quang chỉ ngửi được mùi tình yêu thơm tho từ hơi thở của Nhung. Quang đam mê lần tay cởi đi bộ áo sang trọng trên mình Nhung. Phút chốc, cả hai không còn mảnh vải che thân. Nhung trố mắt ngạc nhiên sờ từng thớ thịt rắn chắc trên người Quang, kết quả của bao ngày luyện tập vất vả. Quang thấy Nhung thích thú thì anh hài lòng lắm. Quang vọc dương vật mình lên theo bản năng thường tình của một người đàn ông khao khát, nó vươn cao hùng dũøng như khoe tất cả sự uy nghi trước một đấng mỹ nhân. Anh tiếp tục lần tay vuốt ve khắp lượt thân thể nàng. Tuy Nhung không còn như ngày nào nữa sự tươi tắn, nhưng nét quyến rủ của một người phụ nữ chững chạc làm nàng rất quý phái, trân trọng. Thân thể Nhung lúc này trắng nuốc, da dẻ một cô bé quê mùa đã được tẩy sạch sau năm tháng ăn ngon mặc đẹp.
Chểm chệ giữa ngực nàng là hai trái nhủ hoa căng cứng nhô cao. Lấp ló phía dưới hai đùi nàng là một vùng thiên nhiên đen kín với những sợi lông rất mịn và rất xinh.
Quang ôm chầm lấy Nhung đặt nàng nhẹ lên giường, hai người nhè nhẹ hôn nhau, nút lưỡi nhau như đang nếm lấy trái tình yêu thất lạc. Quang từ từ thụt dần xuống, dần xuống để hai tay xoa bóp hai bầu vú căng tròn, chín mọng của Nhung. Quang dừng miệng mình ngay cái hang sâu rậm rạp của Nhung. Đám lông xoăn đen tuyền che phủ cả làm tôn thêm sự nét nghệ thuật của một người đàn bà xuân mộng. Nhẹ nhàng Quang banh nhẹ hai chân nàng ra hai bên để lộ một cái động thanh âm tươi mát màu hồng xậm, thứ mà Quang ngày đêm ao ước được nhìn một lần ở nơi Nhung. Tuy nhiên, Quang hơi thấy vọng khi thấy các vết xây xát ở đó, kết quả của năm tháng vui chơi của Nhung đây mà. Song, Quang không giận mà còn thương hơn cho số kiếp bọt bèo của Nhung.
Quang đánh lưỡi vào và hít hà cái mùi vị đặc trưng trên người Nhung. Anh rê lưỡi dọc theo hai vách âm đạo như một tay chuyên nghiệp, Nhung sướng rơn nói ú ớ trong cổ họng. Người nàng nóng lên, âm hộ lại tuôn ra nước dữ dội. Quang cứ thế cắn nhẹ cái mồng đóc của Nhung. Nhung đập tay liên tục xuống giường, miệng nàng hít hà:
– Quang! Nhung nhớ anh lắm … Quang ơi … anh hãy cho em đi … cho hết nhen anh! Em xin anh đó!
Quang banh nhẹ hai đùi Nhung ra, càng lúc càng xa, rồi nhét chầm chậm cái dương vật của mình vào bên giữa hai đùi Nhung. Tư thế đâu đó đã sẵn sàng, hai tay Quang vịnh lấy bờ vai Nhung rồi Quang bắt đầu nhịp điệu tình yêu. Cả hai cùng hòa lên một bản nhạc du dương.
“Ưm ưm ah ahhh Ứ ứ ưmmm ưmm, sướng quá đi mất! Yêu em đi Quang. Nữa đi! Ưm”. Quang rùn mình, ômchặt lấy Nhung. Bao nhiêu năm tháng chờ đợi phút giây này đã quá áp tải trong lòng anh, anh không thể nào kéo dài màn ân ái này với Nhung lâu hơn được. Cơn sướng chất ngất đã nâng anh lên tới tuyệt đỉnh vu sơn chỉ chờ lúc nhào lăn xuống đáy vực. Quang sung sướng bắn khí vào trong lồn người yêu. Dòng tinh phọt thẳng, chảy mơn man trong vách âm đạo. Hai người nằm ngã ra thở dốc, ôm nhau trong sung sướng. Kỷ niệm ngày nào có lẫn cả buồn và vui chợt hiện về như kể cho ai nghe một câu chuyện dĩ vãng đẹp.
Tận đến tối Quang mới chịu về khách sạn. Anh tặng Nhung chiếc áo dài màu mưa xám mới nhất mà anh vừa thiết kế, cái màu như để kỷ niệm ngày hai đứa mới gặp nhau. Anh hứa với Nhung sẽ rước Nhung sang Milan và thành hôn với nàng bên đó. Nhung không nói gì, chỉ thoáng buồn ưu tư, không biết nàng có xứng với tình yêu của Quang ?
*
* *
Sáng hôm sau, Quang mặc trang phục thật đẹp đem theo xe hơi tới rước Nhung. Nhưng hỡi ôi! trước cửa nhà Nhung mọi người xung quanh bu đầy. Nhung nằm chết trên giường, nét mặt còn hài hòa. Nhung lõa thể. Thuốc ngủ vươn vãi khắp nơi. Trên tay nàng còn đang cầm chiếc áo màu mưa xám của Quang. Một màu áo tình yêu trở thành màu ly biệt. Nhung để lại thư tuyệt mệnh có viết:
“Quang ơi! em có lỗi với anh. Trước đây, em đã khinh thường cái vẻ ốm yếu của anh nên không yêu anh, em lại lao đầu vào cái gã Hiếu sở khanh đó. Giờ đây em hối hận vô cùng, nhất là trước tình yêu cao cả anh giành cho em bao năm qua. Em không còn mặc mũi nào làm vợ anh nữa. Xin anh hãy quên người con gái bạc phận này …
Vĩnh biệt anh, người mà em cho là duy nhất thực lòng yêu em”
*
* *
Quang ngồi trên máy bay mà trong tay vẫn còn cầm lá thư tuyệt mệnh của nàng. Anh nhìn qua ô cửa sổ máy bay lần cuối cùng để tạm biệt đất nước VN thân yêu, nơi chôn giấu bao kỷ niệm tuổi học trò vụng dại, nơi ấy còn thấp thoáng bóng dáng người con gái với màu áo xám bạc của mưa. Quang sẽ chẳng bao giờ về nơi đó nữa.
Bên ngoài, mưa lác đác … Quang nhắm mắt lại …Năm 1980 tôi vượt biên tới Mả Lai lúc tôi mới chỉ có 16 tuổi. Ở trại tị nạn được 2 năm thì tôi được một gia đình Mỹ trắng ở Idaho bảo lãnh sang Mỹ. Sau khi ở chung với người bảo trợ được vài tháng thì tôi xin ra ngoài ở, vì không muốn phụ thuộc quá vào lòng nhân từ của người bảo trợ mình.
Nhưng ra đời mới chỉ có 18 tuổi, nghề ngổng chẳng có gì, nên chẳng biết làm gì cả ngoài việc đứng lật hambuger ở BugerKing. Việc làm thật là chán ngán nên mỗi ngày tôi thường xuyên lật báo xem coi còn có nghề gì khá hơn không. Một hôm được trời đãi, khi lật báo ra tôi thấy có một câu lạc bộ gọi là “Sống với Thiên Nhiên” đăng báo tìm người biết đấm bóp. Thấy được lời quảng cáo tôi mừng lắm vì đây là nghề cha truyền con nối của gia đình tôi. Tôi lớn lên được là cũng nhờ ông già tôi lang thang khắp phố phường đấm bóp và giác hơi cho thiên hạ. Từ lúc lên bốn là ông già tôi đã bắt đầu dạy tôi đấm bóp rồi. Khi lớn lên, ông ta cũng đã thường xuyên cho tôi theo ông ta để mà thực hành cho nên tay nghề của tôi lúc đó cũng rất là khá.
Truyen Dua trai ve nha tam quat massage vach lon moi goi thoa man nhuc duc 18
Truyện Đưa trai về nhà tẩm quất massage vạch lồn mời gọi thỏa mãn nhục dục 18+
Sáng hôm sau, tôi gọi tới câu lạc bộ để xin việc làm và được gọi tới để phỏng vấn ngay lập tức. Mừng rở vì thấy có nhiều triển vọng tốt, tôi theo địa chỉ để đến ngay. Câu lạc bộ nằm ở trong một khu đồi núi nằm ở ngoài thành phố trông rất là sang trọng. Chung quanh đều được xây tường cao kiên cố. Phía sau dựa vào sườn núi. Ngay cữa ra vào là phòng tiếp tân. Vì từ nhỏ đến lớn, tôi chưa bao giờ bước chân vào một nơi sang trọng và đẹp đẻ như vậy cho nên tôi cảm thấy thật là hồi hộp. Trong phòng tiếp tân chỉ có một người đàn ông trung niên ăn mặc như là một cư dân của Hạ Uy Di, quần đuì, áo sơ mi ngắn tay màu sắc sặc sỡ. Khi tôi giới thiệu rằng tôi là người đã gọi lúc nảy và ngỏ ý xin việc làm thì ông ta cho tôi biết rằng câu lạc bộ của ông ta là một nơi dành cho những người thích sinh hoạt hoà đồng với thiên nhiên, khi sinh hoạt trong đây mọi người thường không mặc quần áo gì cả. Nghe đến câu ở đâu không ai mặc áo quần làm tôi muốn té ngữa người ra trên ghế. Chưa kịp hoàn hồn sau khi biết rằng câu lạc bộ này phục vụ cho những người thích ở truồng, ông ta còn làm cho tôi hoang mang hơn nữa khi gợi ý rằng tôi cũng cần phải ở truồng để làm việc nếu được nhận vào chỗ này. Sau khi ấp úng một hồi để hoàn hồn tôi liền mạnh dạn trả lời là tôi rất thích cuộc sống này. Lúc nào tôi cũng hy vọng có dịp tham gia nhưng hoàn cảnh chưa cho phép. Vì thấy tôi lúc đầu có vẻ ngần ngừ cho nên ông ta có vẻ nghi ngờ tôi là không thật lòng. Cho nên ông ta còn hỏi tôi lòng vòng thêm về các sở thích và tôi đã học đuợc nghề đấm bóp ở đâu. Nói chuyện lòng vòng một hồi thì một người đàn bà tuổi khoảng trung niên ăn mặc thật là mát mẻ bước vào phòng tiếp tân. Trên người bà ta chỉ có một chiếc váy ngắn thật mỏng. Qua làn vải mỏng ẩn hiện của chiếc váy, tôi có thể trông thấy rõ được đầu vú nâu và đôi mông đầy đặn của bà ta. Người đàn ông ta giới thiệu cho tôi biết, bà ta là vợ ông. Hai người cùng hợp tác để mở ra câu lạc bộ này. Sau khi giới thiệu bà ta cho tôi xong, ông ta quay sang bà ta và bàn bạc về khả năng và câu chuyện tôi học đấm bóp ở đâu. Hai người nói mãi và có vẻ nghi ngờ khả năng đấm bóp của tôi lắm. Càng nghe hai người bàn bạc tôi càng run sợ có thể mất một cơ hội có công việc tốt cho nên tôi đánh bạo lên tiếng xin đấm bóp thử cho hai người biết khả năng của tôi. Nghe tôi đề nghị, hai ông bà chủ nhìn nhau như để hỏi ý kiến, rồi ông chủ nhẹ nhàng gật đầu. Sau đó hai ông bà dẫn tôi vào một phòng nhỏ ở trên lầu. Trong phòng, ngoài một cái bàn đấm bóp dài và một cái kệ nhỏ để đựng dầu đấm bóp ra thì không có gì cả. Một mặt tường thì làm toàn bằng kiến có thể nhìn ra ngoài khu vườn rộng lớn của câu lạc bộ. Nhìn ra ngoài tôi cũng có thể thấy rất nhiều người đang đùa giởn, bơi lội và tắm nắng. Tất cả mọi người đều không có một mảnh vải nào trên người cả, nhìn thật là mát mắt. Hai bên tường cũng có màn để kéo lại nếu khách đấm bóp không muốn bị chói mắt. Ðể cho tôi nhìn ngắm thoải mái rồi ông bà chủ mới cười nói với tôi rằng...