Truyện Sex Trịnh Kim Mai
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 7950
Chia sẻ:
_Chị nằm sấp xuống để em chơi theo kiểu chó nhe.
Tôi bò trên giuờng quỳ gối chống hai tay và đưa mông ra sau cho Nành nấc cặc vào lỗ đít tôi đụ tiếp. Có lẽ cái tư thế này nhìn khá dâm dật nên Nành thích thú phang từng phát chắc nịch vào mông tôi tạo ra những tiếng kêu “bộp bộp” rất hào hứng. Nành ôm ghì tôi thật chặt nói trong hổn hển:
_Chị còn đau không?
Tôi lắc đầu: Không đau nữa, phê rồi!
Nành run run ghì lấy mông tôi, đoán biết Nành đang ra nên tôi nằm bẹp xuống cho Nành dán chặt lên nguời tôi truớc lúc xuất tinh. Tôi cảm nhận dòng nuớc nóng hổi tuôn ra xịt mạnh vào dạ tràng, lỗ đít tôi ấm áp và tràn ngập tinh trùng của Nành phóng ra. Tôi banh mông ra cho Nành xịt vào. Nành ôm tôi mà bồi thêm vài chục phát trong khi lỗ đít tôi đã uớt nhẹp đầy những chất dịch dính xung quanh. Tôi mệt quá nằm yên trong cái suớng khó tả, mắt tôi nhắm nghiền, miệng há hốc thở ra cho đến giọt cuối cùng đuợc Nành rót vào đít. Nành rút ra, buông tôi rồi nằm vật xuống bên cạnh thở hổn hển.
Tôi hỏi: Thỏa mãn rồi chứ? Chưa bao giờ chị bị chơi như thế.
Nành ôm tôi vào lòng và bảo: Lúc xưa mỗi lần thấy chị đi chơi với anh Phong, chị mặc cái váy ngắn trông xinh không thể tả, nhiều lúc em phải ghen thầm và nhiều lần phải tự xử trong nhà tắm. Nhìn cặp chân dài của chị thôi đã khiến em không chịu đuợc rồi. Hôm nay đuợc chơi đít chị đã giải tỏa bao thèm muốn của em bấy lâu nay. Sao chị lại có cặp mông đẹp đến thế? Không chơi đuợc đít chị là một thiếu sót cho bao gã đàn ông!!
Tôi hãnh diện truớc câu nói của Nành, đưa tay lên nắm lấy con cặc mềm xèo của Nành tôi nói đùa: Thằng nhóc này coi như có phuớc lắm, gặp lúc chị đang thiếu thốn chứ không còn lâu mới đuợc vậy.
Chúng tôi đều vui vẻ nằm bên nhau trao đổi thêm kiến thức tình dục và nhiều chuyện làm ăn, học hành, thoáng cái đã đêm khuya khoắt. Tôi ngủ thiếp đi trong khoái lạc, trong cơn mơ tôi luôn thấy mình chìm ngập trong biển nuớc, rồi hàng vạn cánh tay vuơn ra túm lấy tôi đè xuống, nhận chìm tôi vào nuớc lạnh, tôi ú ớ la lên nhưng họng tôi bị nghẹn vì ngộp nuớc.
Hôm nay là ngày đầu tiên tôi đi làm ở công ty ba tôi với chức vụ phó giám đốc quản lý phòng giao dịch và phát triển kế hoạch đầu tư. Trên tôi là một ông giám đốc điều hành tên Kha bạn thân của ba tôi và chú Chu từ lâu. Tôi đuợc ông Kha dắt lên giới thiệu với nhân viên chung phòng gồm sáu bảy chục nguời già trẻ nhưng đa số là đàn ông, có nhiều guơng mặt khá trẻ mà tôi đang để ý tự chấm điểm để lên kế hoạch tấn công của mình. Trong bồ đồ văn phòng với váy jupe ngắn và áo vest choàng, nhìn tôi như một nữ doanh nhân đúng hiệu, nhưng có ai biết đuợc bên duới những lớp vải sang trọng kia là một thân thể đang muốn phơi bày ra, như một trái núi lửa đang bùng phát bao nhục dục.
Phòng làm việc của tôi đối diện phòng của giám đốc Kha nên sau cuộc họp ra mắt với nhân viên thuộc cấp tôi trở về phòng làm việc và để xem sổsách lẫn bản kế hoạch vừa đuợc đưa lên. Tôi đang ngồi xem thì ông Kha gõ cửa phòng tôi và hỏi: Mai này! Anh vào đuợc không?
Tôi mỉm cuời tuơi tắn đáp: Mời anh vào trong này cho.
Ông Kha vào ngồi và bàn công việc với tôi như thủ tục hành chánh, cách tiếp khách của công ty và các chuyện cần giải quyết truớc mắt. Ông lảng sang chuyện gia đình và vợ con, ông phàn nàn về chuyện vợ ông thuờng đi công tác ra nuớc ngoài bỏ bê chuyện lo cho hai đứa con cho ông chịu. Tôi tiếp chuyện ông khá hoà hợp, trong ông có cái vẻ của một nguời thành thạo chuyên môn và dày dạn kinh nghiệm trong cuộc sống, với cái giọng trầm trầm và luôn có cử chỉ của kẻ truởng thuợng ông thu hút tôi dần dần. Ngồi đối diện tôi nhưng chân ông duới bàn cứ tìm cách chạm nhẹ vào chân tôi, có lúc ông cố tình với qua để dẫm lên mũi giày của tôi khiến tôi lúng túng vội rụt chân về.
Đang nói chuyện thì ông Kha làm rớt cái cây viết trong tay xuống nền nhà, tôi còn đang bỡ ngỡ thì ông cúi xuống gầm bàn để nhặt cây viết lên. Tôi đoán biết ông muốn cúi xuống để nhìn lén vào váy tôi. Vì mặc váy ngắn nên tôi không có thể che hết đuợc toàn bộ, ngoài đôi vớ da màu nâu nhạt tôi mặc thêm một cái quần lót đóng bộ dính liền với nhau nên khi ông cúi xuống nghểnh mắt nhìn trộm vào đùi tôi cũng để mặc không thèm khép hai chân lại. Ông nhặt cây viết lên mà mãi loay hoay mới ngồi dậy, mặt ông tỏ vẻ thích thú lắm, ông mỉm cuời xin lỗi:
_Anh chưa ăn sáng nên có lẽ vì đó mà bủn rủn cả tay chân…xin lỗi Mai nhé!
Tôi tỉnh bơ đáp lại:
_Đâu có sao, em cũng chưa ăn sáng, hôm nay vội vã đi làm nên chả có ăn gì, bây giờ em cũng ….bủn rủn lắm anh ạ!!
Như đuợc dịp ông Kha đề nghị:
_Vậy sang phòng anh, anh có một ít bánh mì và phô mai, để anh làm một miếng bánh kẹp thịt cho Mai dùng tạm, đuợc không?
Không nỡ từ chối, vả lại ông cũng là cấp trên của tôi nên tôi không muốn làm mất tự nhiên. Tôi buớc theo ông sang văn phòng, ông quay mình đóng cửa lại và buông mành cửa sổ xuống. Tôi ngạc nhiên hỏi:
_Anh cần gì đóng cửa lại, em có chạy đàng nào mà sợ?
Ông Kha khoái trá truớc cách đùa của tôi nhưng nói:
_Anh không muốn nhân viên thấy anh đặc biệt vì em mà làm bánh mì cho em ăn, tụi nó ganh tị lại kháo ầm lên thì anh mệt lắm!! Hì hì!
Công nhận ông Kha là nguời giỏi giắn, chỉ nội cái khoản sửa soạn bánh mì thôi đã biết ông khéo tay thế nào rồi. Miếng bánh mì ông làm cho tôi rất ngon miệng, tôi ngồi ăn và nói chuyện gẫu với ông luôn miệng. Ông rót tôi một tách cà phê nóng và đưa tôi. Sau khi ăn xong bánh mì và uống xong ly cà phê tôi cảm ơn ông: Em no rồi! Ngon lắm. Cám ơn anh nhé! Anh chắc nấu ăn ngon lắm vì chị nhà đi hoài nên anh cũng phải lăn vào bếp, chứ nhỉ?
Ông Kha nhìn tôi hỏi: Sao biết? Mai qủa là một phụ nữ thông minh. Hôm nào rảnh ghé nhà anh chơi anh cho biết tài nấu nuớng của anh.
Tôi từ tốn đáp: Như vậy thì còn gì bằng, nhưng em sợ chị nhà lại hiểu lầm thì sao?
Ông Kha gạt tay: Không hề gì! Bà xã anh hiện đang công tác ở bên Pháp, cả tháng nữa mới về. Hay là chiều nay em lên nhà anh chơi cho biết chỗ. Anh sẽ đi chợ sắm vài món ngon về làm đãi em chịu không?
Tôi e dè: Nhưng không biết cái đống hồ sơ kia em có xem hết không, nếu chiều mà em không giải quyết xong thì sao mà rảnh để đi huởng lộc ăn uống chứ?
Như chờ có thế, ông Kha đốp luôn:
_Lo gì ba cái đống giấy đó, đọc rồi cũng còn chờ kế hoạch rồi ưng thuận của tổng giám đốc mà, vội vàng gì không biết!! Em thích ăn gì bảo anh để chiều anh đi chợ sớm.
Thấy ông nhiệt tình như vậy tôi bẽn lẽn đáp: Em thích ăn cay. Món gì cay em đều ăn đuợc ạ!
Ông Kha vỗ tay: Hay quá! Anh cũng thích món cay lắm. Vậy chiều nay sau 5g em về thì gặp anh ở ngoài cổng công ty nhé.
Tôi tạm thời chấp nhận:
_Okay. Chiều em sẽ báo cáo anh. Em về làm việc nhé.
Trở về phòng thì tôi thấy có một lẵng hoa hồng trên bàn, chưa hết ngạc nhiền thì một nguời buớc vào sau tôi, không ai khác mà là Nành. Tôi vội vàng đóng của và buông mành hỏi:
_Nành sao lại làm thế!? Lỡ bị nguời trong công ty bắt gặp thì sao? Đã bảo truớc rồi mà!
Nành cuời đáp: Chị lo gì không biết! Hôm nay chị đi làm ngày đầu, em đặc biệt mua hoa tặng chị để chị lên tinh thần mà. Vả lại tụi mình quan hệ thế nào, ở đây ai cũng biết, không ai dám nói năng gì đâu. Chị thấy làm việc ở đây thế nào? Thích hợp chứ?...