Truyện Sex Quan niệm cởi mở
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 6826
Chia sẻ:
_Đàn ông mà, từ từ rồi quen thôi. Làm đau nguời ta quá, ai chịu cho…chơi nữa!?
Từ đó tôi thu phục đuợc hai trợ lý của tôi một cách dễ dàng. Nguời còn lại kia là Bân cũng là một gã độc thân chưa vợ. Thế là lịch của tôi thì Hai, Tư, Sáu tôi sang nhà Quân làm tình trong khi thứ Ba, Năm thì tôi sang nhà Bân để tìm đối tác trong việc hành lạc mây mưa. Cứ thế lịch của hai nguời đàn ông thỉnh thoảng có thay đổi để tránh đụng chạm nên hai nguời không hề biết rằng mình cũng có cái khoản “ân huệ” của tôi như nguời kia. Vì vậy ai cũng ra sức phục vụ tôi và luôn trung thành với tôi.
Chuyện của chúng tôi đuợc giữ kín đáo tối mật vì danh phận và địa vị của tôi không thể bị bể một vụ sì căn đan trong công ty đuợc. Điều đó ba tôi thuờng xuyên nhắc nhở tôi. Tôi chủ động tìm kiếm những chàng trai trẻ phụ tá của tôi lúc tôi thèm muốn. Thuờng là sau một buổi họp riêng, tôi sẽ giữ lại một trong số họ vịn cớ là có kế hoạch cần bổ sung thêm trên bản báo cáo để tránh sự để ý của các đồng nghiệp khác.
Chúng tôi thuờng trao đổi với nhau về cách làm thế nào để chuẩn bị cho cuộc chơi truy hoan vào buổi tối. Thuờng thì tôi hay bị Quân đề nghị tôi bị bịt mắt và trói tay lại sau đó sẽ bị hãm hiếp giả tuởng trên giuờng ngủ như thế nào.
Còn Bân thì thích tôi giả làm một cô học sinh nhí nhảnh trong bộ áo quần cao trung hoặc bộ đồ tuơi mát của các nàng sinh viên trên đại học trong cái quần jeans bó cạp trễ, áo pull bó sát ngực và xỏ lỗ tai hoặc bấm rốn.
Nhiều trò nghịch ngợm khác đuợc chúng tôi thiết kế ra nhằm tăng mức độ kích thích cho cuộc làm tình nhiều hoan lạc. Nhiều lúc tôi bị hãm hiếp nhiều qúa đến độ tôi còn tuởng tôi đang chính là một nô lệ thực sự chứ không còn là cô giám đốc trẻ đẹp cao sang trong mắt bao nhiêunguời ở tập đoàn Blue Bell nữa. Tôi cảm thấy như mình đã trở thành con ngựa cái hoang dã bất cam với cái vỏ bọc bề ngoài qúy phái thông minh bản lĩnh và nhiều tự tin. Những nguời đàn ông từng qua đêm với tôi càng lúc càng nhiều.
Rồi một hôm tôi nhận đuợc điện thoại của anh Nghị mời tôi dự tiệc party sinh nhật của anh ta. Theo tôi đuợc biết những bạn bè cũ sẽ có mặt trong party này, trong đó có cả Phong nguời tình cũ của tôi. Mặc dầu đã là chuyện xưa, nhưng tôi vẫn còn ấm ức chuyện anh ta kết hôn ngay sau khi tôi đi du học Anh quốc. Tôi muốn trả thù anh ta, tôi muốn làm cho anh ta cảm thấy tôi vẫn còn hấp dẫn và anh phải hối hận khi mất tôi. Nhưng làm sao để làm cho Phong thấy tức tối bây giờ khi nguời ta đã có vợ rồi? Tôi bèn sang tìm gặp Nành vì Nành cũng là bạn cũ của Phong và Nghị nên hôm đó cũng sẽ đi dự party. Tôi làm nũng với Nành về chuyện muốn chọc tức Phong. Nành bảo sẽ có cách nếu tôi muốn thì hãy chấp nhận mọi thứ. Tôi lắng nghe và thích thú với kế hoạch của Nành.
Hôm party sinh nhật của Nghị, tôi cố tình trang sức thật huy hoàng lộng lẫy. Bao nhiêu nữ trang đắt tiền của tôi đều mang ra, nhưng tôi thích cái chuỗi hạt trai qúy báu mà mẹ tôi đeo lúc còn sống nên tôi lấy ra đeo lên thử. Trong bộ váy đầm dạ vũ màu đen tuyền làm nền thì chuỗi hạt trai màu trắng ngà nổi bật kiêu sang hẳn lên quanh cái cổ cao cao của tôi. Nhìn tôi trong guơng thật tuơi đẹp, xinh xắn như một bông hoa rực rỡ.
Buổi dạ tiệc party đuợc tổ chức tại một khách sạn 4 sao trong bầu không khí ấm cúng với các bạn bè cũ lẫn bạn bè trong công ty đều có mặt. Tôi buớc vào trong niềm tự hào vì bao nhiêu cặp mắt đều đổ dồn nhìn về tôi. Nguời thì chào thân mật bằng cách ôm hôn tôi lên má, nguời thì hôn lên tay, có nguời chỉ đứng xa chào nguỡng mộ. Tôi khá lúng túng vì nhiều cặp mắt nhìn tôi nh�
� muốn lột tung tất cả mọi thứ trên nguời tôi. Có vài nguời trong đám này đã từng qua đêm với tôi nên tôi thấy họ có ánh mắt săm soi nhiều hơn là thân ái.
Tôi đi vòng vòng uống ruợu và trò chuyện với mọi nguời. Anh Nghị luôn theo bên cạnh để nói chuyện với tôi. Bất thình lình một nguời đàn ông xuất hiện với dáng vóc cao ráo cứng cáp trong bộ Âu phục lịch thiệt chìa tay ra bắt tay tôi. Hơi bỡ ngỡ truớc guơng mặt thân yêu ngày nào, Phong đứng truớc mặt tôi như một ánh mặt trời làm tôi bị loé mắt, hay đúng hơn là xúc động. Tôi chưa kịp nói gì thì Phong đã nói truớc:
_Nghe tin Mai về nuớc, rất muốn gặp nhưng vì lu bu chuyện công việc qúa nên chưa có thời gian để sang nhà chơi. Mai khoẻ chứ?
Tôi reo lên:
_Anh Phong!!! Thì dĩ nhiên em vẫn khoẻ. Mai…nhớ anh lắm nhưng cũng chưa rảnh để gặp anh. Anh bây giờ có vợ rồi, chắc đâu còn muốn gặp bạn bè cũ này…
Phong cuời và nói lấp:
_Sao nói thế! Anh luôn nhớ em. Bây giờ trông em lạ hoắc!! Em đẹp qúa, suốt nãy giờ anh cứ tuởng là vị phu nhân hay siêu nguời mẫu nào mà anh Nghị đuợc quen biết chứ!!
Tôi đáp lại:
_Anh chọc quê hoài! Em vẫn xấu xí nên chưa ai thèm lấy! Làm gì mà phu nhân này phu nhân nọ! Thiệt lâu rồi vẫn miệng luỡi như xưa!!
Anh Nghị chen vào:
_Hai bạn tự nhiên nhé! Mình đi tiếp khách, lát gặp nha.
Anh ta nháy mắt tôi cuời mỉm rồi bỏ đi ra ngoài tiếp khách. Còn tôi và Phong đứng bên nhau. Tôi ngạc nhiên hỏi:
_Sao không thấy bà chị nhà em? Anh không dẫn chị ấy theo à!?
Phong giải thích:
_Hôm nay bà xã anh cũng có hẹn với đám bạn học cũ nên không đến đây. Anh đi một mình.
Tôi cuời nói:
_Chà tiếc quá! Em không đuợc thấy chị ta. Chắc chị ấy đẹp lắm hả anh nhỉ?
Phong lúng túng trả lời:
_Cũng bình thuờng thôi. Đẹp sao đuợc bằng …em…??
Tôi cuời tinh nghịch:
_Anh có bé nào chưa?
Phong đáp:
_Vẫn chưa có đứa nào. Cả hai bận rộn suốt ngày thời gian đâu mà con với cái.
Nhìn Phong thật tội nghiệp, có vẻ gầy hơn truớc nhưng nét mặt rất già dặn phong trần. Tôi muốn gục vào lòng anh để khóc để cấu để véo, để hôn, để hít để làm tình như ngày nào chúng tôi còn đang yêu nhau. Nhưng tôi cố kềm chế lại và nói:
_Bận rộn cũng phải biết chiều vợ chứ, không lẽ anh chị muốn nhà cửa thiếu vắng tiếng trẻ cuời khóc cho vui à!??
Phong nhìn tôi như hiểu cái ý câu hỏi của tôi rồi đáp:
_Cô ấy rất bận bịu, anh cũng vậy …thời gian bên nhau sau giờ làm việc qúa hạn hẹp nên bây giờ vẫn vậy thôi, chưa có con cái gì.
Tôi biết Phong nói rằng vợ chồng họ không hạnh phúc, và chuyện chăn gối vì vậy có thể là ít xảy ra hoặc thậm chí không xảy ra thuờng nên anh ta đang muốn than thở với tôi đấy thôi. Hay là anh ta đang muốn làm tôi xúc động, lay động gì đây chăng?
Bữa tiệc đuợc khởi đầu bằng uống ruợu và ăn đồ nhẹ, sau đó chúng tôi vào bàn dự bữa tối và nghe trình diễn nhạc sống. Mọi nguời bắt đầu đứng dậy ra sàn nhảy để thư giãn và thân mật nhau thêm. Tôi đuợc ba bốn nguời mời nhảy liên tục không đuợc ngồi yên. Ai cũng muốn ôm tôi một chút, để cầm tay tôi và những câu đại loại bất hủ “Em đẹp nhất đêm nay!” hay như “Mai có nguời yêu chưa?” làm tôi phát chán.
Phong mời tôi nhảy một bản slow khi trời bắt đầu tối khuya. Mọi nguời bắt đầu uể oải mệt mỏi trong khi tôi vẫn đang hừng hừng sức sống trong tim. Tôi và Phong ôm nhau rất chặt, buớc đều đặn từng buớc theo nhịp nhạc và chúng tôi hàn huyên chuyện đời từ ngày xưa đến ngày nay, từ gia đình đến công việc. Càng lúc Phong càng ôm tôi chặt hơn và nói chuyện vui vẻ hơn, chúng tôi luôn cuời vui vẻ. Trong lúc đang vui như vậy thì anh Nghị xen vào mời tôi nhảy. Phong đành nhuờng tôi lại trong nuối tiếc. Tôi thầm cuời truớc guơng mặt đau khổ của Phong khi thấy tôi trong vòng tay nguời khác.
Tôi vừa nhảy với anh Nghị đuợc một lúc thì tôi nói rót vào tai anh chàng một câu:
_Mai có quà tặng cho anh. Nhưng không biết anh có chê không?...