Truyện sex Lát lên phòng anh đền em nha
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 9732
Chia sẻ:
Ngủ được một lát, tinh thần đã phấn chấn, tôi có nhịp ngắm kỹ nét đẹp my õ miều của Tú Quyên. Vẻ đẹp xuân thùy lai láng của một người nữ ca sĩ trẻ trung và đầy tài năng này không biết đã làm bao nhiêu kẻ mê mệt. Nhưng sao, không hiểu Tú Quyên lại chọn tôi, một người chẳng màng đến cuộc sống, bỏ mặc theo dòng thời gian như tôi đây, Tình yêu nhiều khi ngộ nghĩnh đến thế chăng? Không biết nữa, tôi chỉ biết bây giờ nên vui với hiện tại. Nhìn Tú Quyên thân thể hở lộ, hơi thở thơm mùi hương lan, làm tôi rây rất, cu tôi đã sống dậy trong lồn nàng. Nó cương to ra chào hỏi người bạn tình mình. Tú Quyên khẽ mở mắt rồi nhắm lại, buôn duỗi cơ thể. Tôi vẫn nằm đè trên cơ thể Tú Quyên không di động. Dù không nhúc nhích, nhưng cảm giác cọ sát và hơi ấm trong bọc thịt da nhiệt nồng ấy vẫn làm tôi bị kích thích. Cặc tôi nhanh chóng hồi phục lại sức sống và bành to ra làm xé rộng lồn Tú Quyên ra hơn. Tú Quyên lim dim đôi mắt, vẻ mặt thích thú vì cách hành lạc mới mẻ này. Một lát sau, sự cọ sát bấu níu của dương vật và lồn biểu hiện rõ rệt. Tú Quyên hơi thở nóng dần, và mồ hôi nhễ nhại tuôn ra. Môi nàng khô lại thèm khát dục vọng ái ân. Nàng vùng vẫy thân hình, và hai đùi nàng bấu chặt vào hai hông tôi và dẫy đẩy. Tôi đè người xuống hơn nữa, hạ nặng trong lực lên cơ thể liễu mi của Tú Quyên làm nàng ta khó di động được. Tuy vậy, hễ mỗi lần Tú Quyên nhích mình là chúng tôi sướng vô cùng vì hai mang âm hộ thắt thật chặt lấy cu tôi làm tôi suýt phải xuất tinh. Cặp vú Tú Quyên đã săn lại. Nhắm đã chín mùi, tôi nhúc nhích con cu ra ngoài miệng lồn, đung đưa qua lại vài cái rồi đập sầm vào trong lồn nàng ta
– Oái ….trời ơi….ưú sướng…nụng..nựng mạnh em nữa đi…dí mạnh sâu vào đó đi anh.
Tú Quyên ré lên, nước dâm ướt ra hai bên bờ lồn, trải dài xuống đùi, bốc lên mùilồn làm tôi điên tiết. Tôi quyết làm tình cho tới tận 12 bến nước của Tú Quyên luôn, tôi nắc xối xã như đại bác liên hoàn vào ấy. Tú Quyên rũ cả người ra, nàng ta tận dụng phần bụng và mông đít lắc qua lắc lại để kiềm hãm tốc độ của tôi. Nàng ép chặt hạ bộ lại làm tôi khó thọc sâu và dễ bốc hứng. Điên tiết, hai tay tôi vỗ chan chát vào mông đít nàng ta. Tú Quyên nhăn mặt đau đớn, mông lồn lại giãn ra nên tôi đụ dễ vào đó. Tôi lại luôn vỗ mạnh vào hai mông ấy như vỗ hai cái trống, làm Tú Quyên vừa đau, vừa sợ hãi vì từng cú nắc là làm nàng mất đi sinh lực và sự cầm cự. Dù vậy, Tú Quyên cũng biểu lộ vẻ sung sướng ở mặt và đuôi lông mày đã kéo dài ra. Trước nay, mọi người đều coi nàng như thần tượng và kính nể nàng chưa hết chứ nói chi đến việc hành hạ nàng dã man như vậy. Mông đít nàng đã in mười dấu ngón tay đỏ ửng và có vài chỗ đã ứa máu. Lồn nàng giờ đây thấm trào nước dâm quyện lẫn ít máu tươi. Oái ưưu…nựng nhanh lên, nựng nữa đi á á sướng quá anh Bàng ơi, ưứ…Tú Quyên lồng lộn rên rĩ chết đi sống lại theo những cơn khoái lạc. Tôi cảm thấy mất đi thăng bằng và lại muốn xuất tinh. Tôi khịu người lại, hai tay bấm mạnh vào hông Tú Quyên rồi rung chuyển cơ thể của Tú Quyên mạnh bạo. Aùáá….Tú Quyên sung sướng tê người, vì ngoài những sự cọ sát da thịt ở phần lồn, Những cú sốc mạnh ở phần bụng và mông còn ép ra những chất âm dịch trong dạ quản nàng. Cặc tôi giật giật rung lên và chẳng mấy chốc bắn xối xả và sâu tử cung của nàng. Tú Quyên cũng chẳng hơn tôi là bao, nàng bần bật cả tấm thân và tiết ra những bãi nước đục ngầu biểu thị sự sướng khoái cuối cùng. Cả người Tú Quyên teo lại có lẽ vì ra sức và mất nhiều chất nước quá. Người nàng ốm thấy rõ và vẻ mặt xanh xao ốm yếu. Tôi thấy yêu thương Tú Quyên quá, lấy trong tủ lạnh một chai nước cam đút Tú Quyên uống và rồi ôm nàng vào lòng, tôi thiếp đi…..
Khi tôi tỉnh dậy, trời đã sáng hẳn, kế bên tôi, Tú Quyên đã không còn nằm đó nữa. Trên bàn ăn, một bữa ăn sáng đã chuẩn bị, kế bên là một bức thư trắng. Mở ra tôi nhận được đó là nét chữ Tú Quyên:
21/12
Anh Bàng mến,
Nhận được thư này, em biết anh sẽ bỡ ngỡ và ngạc nhiên vì sự bỏ đi đột ngột của em.
Em xin lỗi, thật ra…lúc em gặp anh, em vừa phát hiện mình bị ưng thư ngực….. Lúc đầu, em chỉ mong đây là một cuộc tình qua đêm, hoặc chỉ là một giấc mơ. Nhưng sao, em lại muốn níu kéo giấc mơ ấy mãi mãi. Em đã …yêu anh. Em hy vọng, sống được vui vẻ với anh trong những ngày còn lại của đời em. Nhưng, sau đêm qua, em chỉ mới hiểu được là em quá ích kỷ. Em không thể chỉ vì mình em mà bắt anh phải gánh chịu một lần tang tóc nữa. Vĩnh biệt anh Bàng, dù em ở nơi xa, em vẫn cầu chúc anh kiếm được người trăm năm và sống tới răng long tóc bạc.
Một người con gái qua đêm,
Tú Quyên.
Bỏ lá thư xuống tôi gọi gấp điện thoại Tú Quyên, Không ai trả lời, tôi gọi về phòng thâu hỏi anh Sơn thì anh nói Tú Quyên đã đền bù một số tiền và nói sẽ đi chuyến bay lúc 11:30 về Mỹ. Nghe đến đó, tôi hối hả phóng xe về sân bay. Chiếc xe phóng vượt tốc độ trên 180 cây số một giờ trên đại lộ. Viên cảnh sát giao thông đã rượt theo bấm còi hú tôi lại. Bỏ mặc, tôi đợi tên cảnh sát lại gần, vứt cho hắn cọc tiền, và bằng lái xe rồi tiếp tục phóng xe điên cuồng. Nhưng đến sân bay, tôi đã trễ, chiếc máy bay đã cất cánh 5phút trước. Tôi thất vọng, cõi lòng chua xót vì đã mất đi một người tình nữa. Rồi, tôi thấy một em bé bán hoa đến trước tôi nói:
– Anh ơi, giáng sinh sắp đến, anh mua một cánh hồng cho bạn gái anh nhe!!
Mỉm cười chát, tôi lấy 100 đồng đưa cho cô bé, cầm lấy một đóa hồng nhung:
– Em khỏi thối, anh chỉ cần một đóa hồng thôi. Dù rằng, bạn gái anh không còn ở đây, nhưng đóa hồng này sẽ tượng trưng sự chung thủy của anh cho bạn gái anh. Cảm ơn bé nhiều!
Cô bé mừng rỡ, nhận lấy tiền và trước khi đi, cô ta chúc phúc tôi:
– Chúa sẽ bên anh, người sẽ giúp anh và bạn gái sớm gặp nhau và chung sống vui vẻ.
Tôi bước ra sân bay mà lòng đau đớn. Phải chi tôi có một cơ hội thứ hai tôi sẽ vất đi mọi chuyện mà yêu Tú Quyên, yêu nàng thật nồng nhiệt. Chợt, tôi nghe trong loa phát thanh ở sân khấu hát giáng sinh gần đó vang lên một giọng nói quen thuộc:
Bài ca này, tôi xin hát gửi đến một người, anh Bàng ơi, dù rằng đôi tình chúng ta không được trọn vẹn, nhưng em sẽ ghi trọn những phút giây sống bên anh…..
Người ơi nơi đó có nhớ tình xưa hay đã phai mờ năm tháng mong chờ. Bên nhau phút giây xưa còn đâu? Mình em nay bước trên phố quạnh hiu tim nhói từng cơn lòng đau tê tái, lang thang trên lối yêu xưa. Ve kêu hè nghe hoang vắng, anh bây giờ nơi đâu? Yêu thương chỉ là trong giấc mơ, anh ơi tình trong em đó, như hoa tàn bơ vơ, một đời hoài mong thương nhớ. Vẫn yêu mãi dài theo năm tháng, vẫn yêu mãi dù trong xa vắng, mãi còn yêu yêu mãi trong xót xa lầm, Vẫn yêu mãi dù tim khô héo, vẫn yêu mãi tàn hơi sương khói mãi còn yêu yêu mãi trong tôi……
Tôi vùng chạy đến sân khấu, mừng rỡ khi thấy người hát không phải ai xa lạ mà chính là người tôi mong đợi, Tú Quyên. Giật lấy cái microphone của người giới thiệu chương trình, tôi nghêu ngao bước lên sân khấu, bầu không khí trở nên yên lặng tĩnh mịch, tôi không màng đến những cặp mắt xoi mói của thính giả ở phía dưới mà chỉ nhìn vào mắt Tú Quyên, tôi hát:
Tình yêu dâng cao từ khi con tim ngập ngừng lời yêu thương và lời tình đầu anh đã trót trao em rồi. Và anh mong sao, tình yêu đôi ta, tình đó sẽ chẳng xóa nhòa và cuộc tình mình tuyệt vời mãi như hôm nào hỡi em. Lời nói đầu tiên, ngọt ngào lời nói chân tình. Đây con tim anh sẽ trao người anh yêu. Hãy trao nhau cuộc tình nồng nàng, giữ cho nhau yêu thương ban đầu, và chiếc hôn đam mê đến như một giấc mơ, tình ơi. Gìữ cho nhau một lời nguyện cầu, giữ chiếc hôn nồng ấm trên môi, dù tháng năm trôi mau, vẫn trao người dấu yêu, dù tháng năm trôi thật mau, lời nói sẽ không nhạt phai, và những yêu thương nồng say, sẽ vẫn mãi trao em………….....