Truyện sex Khu Trọ Không Yên Tĩnh
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 5035
Chia sẻ:
Phần 2:
Sau khi ổn định chỗ ở mới, Hằng nằm bơ phờ mệt mỏi…”chán cái cảnh ở trọ lắm rồi” cô nàng thốt lên, nhìn thấy bạn mình với vẻ chán đời Lệ cười:
- Chán cũng phải ở bà à, nhưng tui thấy vui đấy chứ. Cố gắng ở đâu ổn định chỗ đó thì sẽ ko chán đâu.
- Ừ tao cũng hy vọng vậy, tối nay đi ăn tiệm nha ko nấu ăn gì đâu…mệt lắm rồi
- ừ, bà thích ăn chi tui mua về
- ăn gì cũng được, ra nem bà trai mua vài cây về cuốn cho nó nhẹNói xong Hằng lăn ra ngủ còn Lệ thì vẫn cứ lo làm vài thứ linh tinh, sắp xếp sách vở và lau bàn học. Suốt cả buổi chiều vậy là cũng xong cái phòng, cô ngồi xuống và nhìn xung quanh căn phòng bé nhỏ, lấy tay áo lau quyệt qua vầng trán đẫm mồ hôi rồi mà thấy lòng nhẹ nhàng.
Sau khi đi chợ về Lệ gọi Hằng dậy tắm rửa và ăn cơm. Tối nay 2 cô chỉ ăn nhẹ ko nấu cơm bởi vậy ko cầu kỳ chỉ có đĩa nem chả cuốn rau sống.
Đang ngồi vui vẻ ăn tối thi cả 2 nghe thấy tiếng đàn của phòng bên cạnh, bỗng 2 cô im lặng, ngồi ko nói gì và hình như có chút gì đó suy tư, bài hát đó, khung cảnh này…cả 2 như hòa quyện vào làm cho cả 2 thấy nhớ nhà…những điệu nhạc vang lên cùng tiếng hát của ai đó bên phòng đầu…Hằng bỗng lên tiếng
- Nghẹn ngào quá, lão nào mà hát hay thế nhỉ?
- Ko biết, chắc 1 trong 3 người đó thôi
Nói về phòng đầu tiên, Hùng đang ngồi chơi điện tử, Thành thì đi đá banh chưa về, chiều nay Tiến và Hùng ko đi đá banh chỉ ở nhà…chắc là có sự kiện mới nên 2 thằng trốn tập bóng.
- Mày hát làm tao não nề quá đó
Tiến vẫn cứ hát mặc cho Hùng nói gì, “ Bạn tôi” là bài hát mà hầu như ngày nào chàng sinh viên ấy vẫn cứ hát như đang muốn nói về đời sinh viên xa nhà của cậu, đang hí hứng cao trao thì Hùng quay qua.
- Cái thằng chết dẫm này, suốt ngày ngêu ngao như mèo cào ấy, mày làm tao nhớ U tao quá.
- Tao có hát mày mới nhớ U mày, k cảm ơn còn cứ chen ngang.
- Mày hát bài khác đi, U tao ở nhà cũng đang nhớ tao lắm đấy, mày mà hát nữa tao về với U đó, ko biết giờ này U tao đang làm gì nhỉ?.Hùng dừng gõ bàn phím và ngồi chống tay ngồi suy tư.
Tiến bật cười với cách nói của bạn mình, đúng là cứ mỗi lần hát bài này là cậu nhận đủ lời chê bai khen ngợi từ bạn mình cũng chỉ vì tiếng đàn và lời ca hát lên thì tâm trạng ai cũng như đang hướng về gia đình mình hơn và cậu cũng vậy, cậu luôn tự nhủ rằng mình phải cố gắng học tập và nhìn về nơi xa có bố mẹ đang ngày đêm vất vả vì cậu.
Cốc…cốc…cốc
Lại tiếng gõ cửa đó, Hùng nhìn qua Tiến, và cậu cũng lặng thinh dừng tiếng đàn…cả 2 nhìn nhau ngơ ngác? Nếu là thằng Thành về thì làm gì có chuyện gõ cửa…Hùng nhẹ nhàng đứng dậy và rón rén ra mở cửa….trước mặt cậu là Hằng cô bạn mới…khuôn mặt tươi sáng, trên người mặc cái áo thun và quần đùi ngắn lộ hẳn làn da trắng sáng…mắt cậu như có muôn vì sao đang lấp lánh trước mặt và bị chói lóa ko nói lên câu nào.
- Cảm ơn các bạn vì lúc chiều đã giúp đỡ bọn mình, có chút trái cây như là lời cảm ơn.
- ối sao khách sáo thế, bạn bè với nhau giúp đỡ nhau là thường tình ấy mà, đúng ko mày (Hùng nhìn qua Tiến và nói)
từ trên dường bước xuống Tiến cũng cười toe toét cái miệng
- đúng rồi, bạn bè với nhau mà có gì phải cảm ơn
- ko cảm ơn thì áy náy lắm, 2 bạn nhận cho nhé?
- thế thì mình cảm ơn, bạn vào phòngchơi đã.
- Thôi được rồi, lúc khác vậy.
Nói xong Hằng quay đi nhưng chợt nhớ điều gì cô quay lại
- À lúc này mình có nghe ai đó đàn, nghe hay lắm
Hùng quay qua Tiến và tay chỉ cho Hằng thấy chính là anh chàng nghệ sĩ ấy đây
- Hy vọng lần sau được nghe tiếng đàn của bạn nữa. Nói xong Hằng quay đi
Còn Tiến sau khi nghe cô gái ấy khen thì nở mặt nở mày lắm…cậu cười khoái chí.
“Mày thấy chưa, phải làm đủ trò gây sự chú ý tới người đẹp, số mày nhất đấy…mà thôi lần sau mày đàn để tao hát đi, tiếng đàn mày hay thiệt nhưng giọng hát tao còn thánh thót hơn…hahaha” Hùng chọc Tiến cười sảng khoái
Chỉ có được cái tếu nhưng lời khen của cô gái ấy làm Tiến vui hẳn lên bởi có mấy khi cậu được một cô gái khen.
9h sáng, Tiến thức dậy…mọi người đã đi học hết cả rồi, mở cửa nhìn ra sân và dãy hành lang khu trọ cậu thấy vắng tanh ko một bóng người, 2 phòng bên cạnh cũng đóng cửa im lìm. Tối qua thức khuya quá nên giờ cậu mới dậy, ưỡn vai một cái và tranh thủ vệ sinh cá nhân cậu tiếp tục ngồi vào bàn mở lap ra như mọi ngày. Hôm nay cậu được nghỉ học, cũng không có bài tập gì nhiều, mở list nhạc ra chọn cho mình một bài hát nhẹ nhàng và sâu lắng. Lâu lắm rồi cậu ko nghe nhạc không lời…bản nhạc mà hầu như sinh viên nào cũng thích và nghe nó để cảm nhận về cuộc sống về những gì đã trải qua “ Sad Angel” như lắng sâu vào tâm hồn cậu, một chút gì đó nghĩ về gia đình, bạn bè và cuộc sống, cậu lướt những ngón tay trên bàn học như cảm nhận cách mà tác giả đã cảm nhận về cuộc sống xung quanh và rồi để ra một bản Instrumental nổi tiếng.
Mình làm gì đây nhỉ? Tiến nghĩ một lát và bắt đầu đứng dậy lôi hết những bộ quần áo đã mặc bỏ vào chậu đem đi giặt, 1 tiếng sau thì cũng xong rồi cậu bắt đầu dọn dẹp phòng ở, lôi đủ thứ rác rưởi từ trong ngóc ngách ra, nào là thuốc lá, vỏ kẹo, giây điện linh tinh mà thằng Thành nó cắt ra để làm thí nghiệm còn giấy tờ bừa bãi nữa.
“ đúng là con trai ở dơ quá, một mớ rác…gom đi bán đủ tiền ăn sáng đó” tiếng nói của con gái…cậu nhìn lên hóa ra là Hằng. (Truyen sex từ: Thehe9x.mobi) Hôm nay đi học nhưng ko hiểu sao cô nàng về sớm, sự xuất hiện bất ngờ của Hằng làm cậu hơi chút ngượng ngùng vì khuôn mặt nhễ nhãi mồ hôi, trên người chỉ mặc duy nhất một cái quần đùi, những giọt mồ hôi thấm đãm trên làn da chắc khỏe một thanh niên 20t, bị lời chê của một cô gái cậu ko biết phải làm thế nào đành phải biện minh khéo cho mình:
- Đây là đặc trưng riêng của đàn ông mà Hằng, con trai mà ở sạch quá mất cái vị của đàn ông
- Ghê chưa, cái vị riêng là vị chua chua ấy à? Bởi vậy cố gắng giữ cho nó càng lâu càng chua chứ gì?
- Cũng gần như vậy…hihi
- Thế có cần giúp đỡ gì ko?
- Ko sao đâu, mình làm chút xíu ấy mà. Ủa sao sáng nay đi học mà Hằng về sớm vậy?
- ừ, lên lớp nhưng chán quá nên về thôi, dạo này cũng hơi nhác học
Hằng nói với một tâm trạng không vui, cái chán chường lộ rõ trên khuôn mặt ấy,một cô gái xinh tươi nhưng vấn vương đâu đó một vẻ bất cần đời, nghe câu nói của Hằng mà Tiến chỉ biết lặng thinh
Thấy Tiến đứng nhìn mình với một ánh mắt lạ, lại bất động Hằng hơi bối rối
- hey, nhìn chi mà lạ vậy?
bị giật mình bởi câu nói đó, Tiến gãi đầu gãi cổ
- à có gì đâu, thấy Hẳng bỏ tiết mà mình sợ cho bạn
- sợ? sợ gì cơ?
- Sợ bị thầy điểm danh đó
- Ôi dào, sao lo xa thế, có bịcũng chẳng sao, bị nhiều rồi
Nói xong Hằng cười một điệu cười sảng khoái, chắc có lẽ với cô việc cúp cua là chuyện bình thường như cân đường hộp sữa.
- Thôi Tiến làm đi nhé, mình về phòng đây…buồn ngủ quá
- Uh
Rồi Hằng quay đi, hất cái túi lên vai dáng đi thất thểu, tiếng bước chân nghe sao nặng nề. Với Tiến cậu rất sợ những cô gái bất cần đời như vậy nhưng ko hiểu sao Hằng lại thu hút sự tò mò ở cậu....