Truyện Sex - Khát Vọng Phải Trả
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 6218
Chia sẻ:
Nàng vọc cu KHÁNH BÉO lên xuống lúc chậm lúc nhanh, có lúc Ngọc Chi bóp chặt phía dưới cu KHÁNH BÉO để chặn cho KHÁNH BÉO khỏi xuất tinh sớm. Nàng củi đầu xuống háng KHÁNH BÉO cho đầu cặc chàng vào miệng bú một cách say mê. Ngọc Chi thè lưỡi ra liếm chung quanh quy đầu săn cứng, lần mò liếm xuống con cu dài cứng như thanh sắt của KHÁNH BÉO. Một lúc sau, nàng cúi người sâu xuống nữa, ngám cả hai hòn dái KHÁNH BÉO vào miệng, dùng lưỡi lăn qua lăn lại trong miệng. KHÁNH BÉO cứng người, mắt nhắm nghiến lại, rên nhỏ vì khoái lạc:
- Cưng ơi? Bú anh đi! Không ai bú cặc hay bằng Ngọc Chi đâu! Anh sướng quá!
Nàng thọc sâu cu KHÁNH BÉO vào trong miệng nàng, mút chặt. Nguyên cả con cu dài ngoằng mà nàng nuốt chửng một cách đễ dàng vào cuống họng. KHÁNH BÉO rên rỉ:
- Ngọc Chi ơi? Anh sướng quá! Bú cặc anh nữa đi! Anh ra đây?
Ngọc Chi vội vàng ngửng aầl’ lên, tay bóp chặt dương vật KHÁNH BÉO để chặn KHÁNH BÉO khỏi xuất tinh:
- Không được đâu Anh phải để dành cho Ngọc Chi!
KHÁNH BÉO cúi xuống thè lưỡi rà chung quanh đầu vú Ngọc Chi. Ngọc Chi khoan khoái cười khi thấy KHÁNH BÉO cúi xuống hôn rốn nàng, lần mò xuống mương lông rậm từ rốn xuống mu âm hộ cao của nàng.
Nàng ngả người nằm xuống giường, xoạc háng ra để lộ hai mép lồn đỏ hồng ướt đẫm nước nhờn của nàng:
- Anh! Anh bú vú Ngọc Chi nữa đi! Bú lồn Ngọc Chi nữa đi anh! Ngọc Chi thèm được anh bú liếm lắm!
KHÁNH BÉO quỳ xuống gượng, thè lười ra đánh nhẹ vào mồng đốc căng cứng lòi ra khỏi hai mép ám hộ Ngọc Chi. Ngọc Chi giựt mình nẩy lên, ấn sát mặt KHÁNH BÉO vào giữa hai háng nàng:
- Anh, anh bú giỏi lắm? Bú hột le Ngọc Chi đi! Mút chặt vào? Cho lưỡi vào sâu nữa đi? Cho Ngọc Chi lên mây đi anh! Không ai bú giỏi bằng anh đâu? Ngọc Chi sướng .quá? Sắp ra đấy?
KHÁNH BÉO cho lưỡi thọc sâu vào ám hộ nóng và ướt nhẹp nước dâm thủy của Ngọc Chi, vừa hôi:
- Thế mai mốt có cho anh bú nữa không?
- Cỡ gì mà không anh phải bú em hàng đêm đó anh ạ…
Nàng kéo háng KHÁNH BÉO về phía mặt nâng để cu dài to cứng của KHÁNH BÉO cho vào miệng nàng bú. Cảnh tượng “69″ giữa hai thân thể lõa lồ trông thật khiêu gợi. Cửa mình Ngọc Chi co thắt nhiều lần, mồng dốc nàng giựt liên hồi, dám thủy chảy ra lênh láng, dài xuống kẽ đít, hậu môn nàng và thấm ướt khăn trải gượng. Ngọc Chi rùng mình, rướn hông nàng lên để lồn nàng sát vào mặt KHÁNH BÉO hơn.
- Ôi? Chao ơi? Bú nữa đi anh? Mút mồng đốc Ngọc Chi mạnh vào! Sướng quá? Nứng quá! Em ra đây? Á…á… á…
Nàng lấy tay dúi đầu KHÁNH BÉO sáu vào giữa hai đùi dài trắng:
- Bóp vú Ngọc Chi nữa nghe anh Bóp mạnh vào cho Ngọc Chi sướng!
KHÁNH BÉO với hai tay về phía sau, xoa nắn bóp đôi gò bồng đảo căng cứng của Ngọc Chi. KHÁNH BÉO mân mê và bóp nhẹ hai đầu vú dựng đứng đỏ.tím vì quá kích thích của Ngọc Chi.
Ngọc Chi ườn háng nàng lên, mắt nhắm nghiệm, miệng vẫn còn ngậm con cặc cứng ngắc của KHÁNH BÉO, thân mình nàng giựt liên hồi như động kinh.
- Ngọc Chi ra đây! Trời ơi… Em chịu không nổi nữa Em chết đây!
Ngọc Chi nằm lịm đi không nhúc nhích sau khi đã được KHÁNH BÉO bú cho nàng kích ngất bốn năm lần.
KHÁNH BÉO rút cu ra khỏi miệng Ngọc Chi, lần mò lên sờ bóp nhũ hoa, phập phồng lên xuống theo hơi thở dồn dập của nàng. Rồi KHÁNH BÉO mút lưỡi Ngọc Chi, thọc lưỡi vào sâu trong miệng nàng, tay KHÁNH BÉO cầm con cu dài cứng ngắc, rà rà vào hai mép âm hộ đỏ hồng mở rộng và ướt đẫm nước nhờn.
Thỉnh thoảng KHÁNH BÉO lại để cu ca vào mồng đốc Ngọc Chi ìàm nàng thốt lên rên rỉ.
- Cu anh to dài và cứng ngắc! Anh mà đút nổ vào Ngọc Chi thì chắc anh làm em đau chết thôi. Nhưng mà em thèm lắm rồi, đụ em đi anh! Dụ em nhanh lên đi anh…
KHÁNH BÉO nằm nhầm mắt rên ri, và khi mở mất ra thì đít nàng đã dơ sát vào cặc KHÁNH BÉO từ lúc nào. nàng. Động thiên thai một lần nữa lại được bầy ra lồ lộ như khiêu gợi vũ khí sừng sững của KHÁNH BÉO. Cửa động hình tròn, và màu hồng sẫm hơn bên ngoài. Một chút nước trắng đục còn dính chung quanh, có lẽ đó là tinh khí của KHÁNH BÉO còn xót lại.
KHÁNH BÉO kéo đít nàng xuống sát xương hông, và cầm tay cố gắng đút con cặc to tướng vào lỗ đít nàng. Nhưng nàng kêu đau, và bảo KHÁNH BÉO nên để dành một lần khác. Nàng nằm ngửa ra bên KHÁNH BÉO, xoạc hai chân ra và hai bàn tay nắm cổ chân kéo ra thẳng như cái cung. Nàng quay lại nhìn KHÁNH BÉO và nói:
- Chờ đợi gì Lửa, chó con của em? Yêu em đi…
KHÁNH BÉO leo lên, đặt con cặc to tướng trước cửa hang ái tình, và chỉ một cử động nhẹ, con cu đã tự động chạy tọt vào trong. Chỉnh vào êm ái nhẹ nhàng một phần vì nước nhờn của nàng, một phần khác vì bây giờ nàng đã mở rộng không còn căng thẳng như lúc đầu.
Lần này chúng KHÁNH BÉO yêu nhau chậm hơn. KHÁNH BÉO thỉnh thoảng vẫn cúi xuống bú vú nàng, và những giọt sữa nóng hổi dường như có tác động làm cho KHÁNH BÉO mạnh hơnlên. Con cu của KHÁNH BÉO vẫn dập dập liên hồi, những da thịt cọ sát nhau như muốn cháy phỏng cả không khí bên ngoài. Ngọc Chi hét lên một tiếng thật to rồi ngã gục xuống, trong khi tinh khí KHÁNH BÉO bắn đầy trên mặt giường drap trắng tỉnh, ướt nhẹp cả da thịt hai người.
Khi chúng KHÁNH BÉO cùng dạt đến khoái cảm một ">ục, là lúc chúng KHÁNH BÉO gục xuống giường, không còn biết đến trời trăng gì nữa. Nàng xiết chặt KHÁNH BÉO trong vòng tay và nói lời cám ơn rất nồng nhiệt.
Vừa lái xe, KHÁNH BÉO nghe cái lạnh chạy buốt, trong tim như được chuyển .vào từ những ngón tay rét cóng. KHÁNH BÉO biết được những gì Ngọc Chi cho KHÁNH BÉO là một sự quân bình. Nếu chúng KHÁNH BÉO bị phán xét thì chúng KHÁNH BÉO là những người tay trong tay, và chúng KHÁNH BÉO làm tình với nhau như một cuộc chơi. KHÁNH BÉO chưa từng biết tới một Người đàn bà nào cân xứng với KHÁNH BÉO cho bằng Ngọc Chi cả.
Nằm với Tuyết PHƯƠNG TRINH, KHÁNH BÉO thấy lrnình như là một tên cận vệ trong các chuyện tình lãng mạn thời trung cổ Người chủ Hiệp sĩ của KHÁNH BÉO đang trên đường đi chinh phục và KHÁNH BÉO tận hưởng những phút yêu thông quý báu bên người vợ của anh ta. Cái hạnh phúc KHÁNH BÉO có được với Tuyết PHƯƠNG TRINH như là niềm hạnh phúc trên cõi trời xanh.
Với Ngọc Chi, KHÁNH BÉO cảm thấy như một tên tài xế đang vật vã trên đường. Nếu Ngọc Chỉ biết được điều KHÁNH BÉO ví von này, chắc nàng sẽ nhanh chóng xé tuột chiếc quần và giang rộng những quý giá nhất của nàng cho KHÁNH BÉO. Nhưng các bại cũng nên tha thứ cho KHÁNH BÉO khi KHÁNH BÉO nói rằng toàn bộ thân thể nàng đều là quý như chỗ kín của nàng vậy. Cái chỗ kín đó đối với Ngọc Chi cho KHÁNH BÉO, chỉ là nơi để KHÁNH BÉO dưa cái sức mạnh tình dục của mình vào mà thôi.
Lái xe vào một đêm trời lạnh lẽo và dường trơn trợt như thế này, KHÁNH BÉO bỗng nhận ra Ngọc Chi đúng là người vợ KHÁNH BÉO cần và Tuyết PHƯƠNG TRINH mới đúng là người tình trong mộng của KHÁNH BÉO. Trong mọi chuyện tình, KHÁNH BÉO thấy rõ có những yếu tố ràng buộc mà KHÁNH BÉO không thể tìm được ở người này những điểm như tương tự của người khác. Mọi quan hệ yêu thương đều có một sắc thái riêng biệt mà không tìm được cả ở hai nơi.
Không cần phải nói, sau đám cưới, Tuyết PHƯƠNG TRINH đã nói với KHÁNH BÉO:
- Điều em ghét nhất là sự phản bội lại lời thề nguyền. Em có cảm tưởng vũ trụ này được liên kết với nhau báng những lời thề nguyền. Chồng cũ của em là một người rất tốt, anh đừng nên nói một lời gì về anh ấy cả. Nhưng từ khi em gặp anh, em đã gặp được một sự toàn hảo. Và em cũng nghi rằng đây là một điều ghê gớm nhất mà em đã làm…
Trong giọng nói vang lên tiếng khẩn nài của KHÁNH BÉO:
- Đừng nói nhưng lời đó với anh, anh van em…
- Em sẽ không bao giờ quên được! Không bao giờ....