Truyện Sex Học Sinh - Giấc Mơ Xưa Chập 2
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 9852
Chia sẻ:
Nó lại làm công việc của nó, em cũng rùng mình, nó cũng vậy
Cảm giác ào ạt đến với nó, nhanh quá, lần đầu tiên mà, lần đầu tiên nó như vậy…. Đỉnh điểm của cao trào, nó rung lên, người cong lên như tấm ván ép bị cong… nó phun ra, phun tất cả những tinh túy nó có vào miêng của người con gái phía dưới… lâu lắm rồi nó mới xuất cái tinh túy của mình ra khỏi cơ thể… lâu lắm rồi…
Cảm giác qua đi, nó không thấy em, ngồi dậy rửa hay đi nhả tinh túy của nó… nó lại tiếp tục công việc, em cong cớm… , rung lên rồi lại phun trào tất cả ra… nó đã có kinh nghiệm hơn… nó đã biết đưa miệng để hứng lấy những cái tinh túy đó, không bỏ lỡ nữa…
Em ngồi dậy, quay đầu theo hướng nó, em rỉ vào tai nó….
- Em…e…m… m..uốn…. em cho …anh tất cả….. yêu em…đi
Nó rùng mình, em cầm lấy chú lính của nó, đưa vào nơi trọng điểm mà nó cần đến… Nó rùng mình nữa… tự nhiên… nó nhớ lại đêm lửa trại đó…. Suy nghĩ gì đó… chẳng biết được…. nó lại vùng dậy… vào nhà tắm….
Xối nước lên người, nó đã tỉnh táo hơn.. em nằm đó, khóc thút thít…
Nó quay ra, em vẫn khóc thút thít… bờ vai em rung lên liên tục
Nó dựng em dậy, ôm lấy em từ phía sau, nó thì thầm vào tai em…
- Sao em ngốc thế…Thu..
Em càng khóc to hơn, tiếng khóc của em làm nó đau đớn… nó cảm thấy có lỗi…
- Anh … a..n..h ngốc thì có…
Em nín rồi nói với nó điều đó.
- Thu à ! anh còn một vết thương chưa lành.. vẫn chưa lành…. Vẫn còn đau lắm ở đây…
Nói rồi, nó chỉ tay về tim của nó.
- Em đi tắm đi, rồi anh sẽ nói cho em biết vài điều.
Nó nhận ra tình trạng lõa lồ này nói chuyện không hợp lý. Thu đứng dậy, tắm rửa rồi, quần áo chỉnh tế, rồi quay ra ngồi cạnh nó…
Nó im lặng hồi lâu, bắt đầu kể về mối tình của nó… Thu đã khóc… khóc rất nhiều… khóc như chưa từng được khócvậy….
- Em biết không ? trong lòng anh, vẫn canh cánh về cuộc đời của một người con gái khác, em bảo anh làm sao để quan tâm một người mới đây ?
- E..m… Thu như không biết nói gì ?
- Anh trân trọng… mọi thứ mà em dành cho anh… Nhưng bây giờ, anh chưa xứng đáng để nhận nó… anh làm thế chỉ tổn thương đến em thôi…
Thu lại khóc òa lên.. thút thít…
- Hãy… hãy để cho em.. chăm sóc vết thương đó cho anh…em sẽ cố làm lành vết thương đó…
- Không được đâu em… anh tôn trọng những gì em dành cho anh.. nhưng vết thương này… nếu anh không tự.. chữa lành được.. thì sau này.. có ở với ai.. anh cũng không có… hạnh phúc thật sự…
Im lặng một lúc, nó nói tiếp
- Nếu em thực sự với anh, hãy cho anh thời gian… anh cần phải chữa lành nó… anh không thể… trong lúc này….
Thu đã không còn tủi thân nữa, Thu hiểu được câu chuyện của nó… Thu hiểu được cảm giác của nó…
- Em sẽ chờ…
- Nhưng Thu à… nếu thực sự anh.. không thể… chữa là..nh em hãy tha thứ cho anh ngày hôm nay nhé ?…
Thu im lặng không nói…
- Được không em ?
- Ngày hôm nay, em rất hạnh phúc… em không có gì hối hận… cho dù không.. đế…n được với anh… em vẫn không hối hận….điều gì.
Nó ôm lấy Thu
- Cám ơn em….
Đoạn 18 : Cất Nhắc
Báo trước là đọc rất són đái nha, chap 19 còn hơn thế
Chuyện của nó với Thu, chẳng ai biết ngoài hai đứa, trong công việc, mọi thứ vẫn bình thường… mọi người cảm thấy rất lạ.. lạ kinh khủng…
Mỗi buổi trưa, Thu và nó cùng ăn cơm trong căn tin của Công ty… nói chuyện nhẹ nhàng… đó là điều mà chưa ai làm được từ lúc nó vào làm ở công ty….
2 tháng sau… công ty nó triển khai địa điểm mới ở Hà Nội… Nó được cất cử đi Hà Nội để đảm bảo xây dựng và lưu thông đường truyền cho chi nhánh…
Nó gói gém đồ đạc, lên đường đi đến nơi xa lạ.. nơi mà nó chưa từng đến…
Xuống phi trường, xe công ty đưa nó về một khách sạn nằm trên đường Kim Ngưu. Sắp xếp đồ đạc, nó thuê taxi đi thăm thú Hà Nội… chỉ một mình…
Hôm sau, vẫn chưa đến ngày nhận công việc, nó thăm quan lăng bác. Đi vào trong lăng, nó cảm thấy tâm hồn mình chùng xuống, nhìn bác nằm bên kia, thanh thản, gương mặt thanh thản… nụ cười vẫn trên môi.
Nó nhìn về phía Bác, hai hàng nước mắt nó chảy xuống chẳng ai thấy, nó đã khéo che đi… nó tự hỏi trong đầu “Bác ơi ! con cảm thấy mệt quá… con phải làm sao ?”
Đúng là đi hỏi câu này với Bác đúng là Nhảm nhí, nhưng nó lại cảm thấy ấm áp khi nhìn Bác.. suy nghĩ đó chỉ đột nhiên mà thôi.
Ra khỏi lăng, nó hụt hẫng.. mất hứng, nó trở về Khách sạn, và lại đâm đầu vào ngủ, nói thật nó muốn xem phim gì đó.. nhưng các kênh ngoài HN nó xem không quen, nó không tìm được thứ gì nó có thể coi…
Sáng hôm sau, dậy sớm.. chuẩn bị cho công việc. Nhận xong công việc, nó hăng say như quên đi mọi thứ, 2 tháng trôi qua.. công việc đã dần xong, chỉ còn vài thao tác cuối nữa.
Trước ngày nghiệm thu, Thu bay ra Hà Nội để chuẩn bị quá trình kinh doanh cho chi nhánh.
Nó và Thu cùng nhau làm việc, cùng nhau nói chuyện, nó có vẻ đỡ buồn hơn…
Thủ tục bàn giao hoàn thành. Nó chuẩn bị về lại HCM, đêm đó, nó và Thu nói chuyện rất nhiều, nó tự giữ mình để không xúc phạm đến Thu lần nào nữa…
Khi trở về, nó được mọi người hân hoan, thời gian nó dời đi khá lâu, nó cũng ngạc nhiên, bình thường nó chẳng nói chuyện hay làm thân với ai, nó khác bất ngờ vì điều này.
Hai tuần sau đó, công ty quyết định cất nhắc nó và vài người nữa được thăng chức đặc biệt, tức là ngoài những kỳ xét tuyển định kỳ của công ty.
Ngày mai, nó sẽ được cất nhắc trước mọi người trong buổi tiệc. Nó hưng phấn chờ đợi đến lúc đó, 8h buổi tiệc sẽ bắt đầu.
6h30 nó đã chuẩn bị xong, dắt xe ra đang định đi thì chiếc điện thoại trong cốp của nó đổ chuông… nó giật bắn người…
Không phải vì chuông to, hay là mối nguy hiểm nào khác… tiếng chuông này, từ chiếc Noki “Chuông” cùng thời đã mua cho em… số này chỉ mỗi em biết…
Vội vã mở cốp, cầm điện thoại trên tay, nó thoáng lưỡng lự, rồi cũng bắt máy.
- Anh ơi ! anh …. ơ…i cứu e…m
- Nhung ! Nh…u…ng em làm sao vậy ?
- Cứu.. e..m với… h…u…u
- Em đang ở đâu ?
- KS Caraven – 4.16, á.á…..
Nói tới đó, sau tiếng la điện thoại ngắt cuộc gọi, sững người vài giây, lòng nó như lửa đốt.
Leo lên xe, nó lao về hướng Q.1, lao như điên, nó không quan tâm, đèn đóm gì cả… Đến trước Khách sạn Caraven, ko quan tâm xe cộ, nó quăng xe ở đó, chạy nhanh vào bên trong, hỏi tiếp tân
- Anh cần lên phòng 4.16, bạn gái anh gọi điện cầu cứu và cho anh số phòng..
- Xin lỗi anh ! để em kiểm tra
- Không cần nữa, nhanh lên, nếu không anh gọi công an đến can thiệp, nếu bạn anh có chuyện gì, em không yên với anh đâu…
Chiêu hù dọa của nó được quá, thằng quản lý nhanh chóng cầm thẻ từ, chạy ra thang máy nội bộ, nó lao theo, 4 tầng sao đi lâu quá, nó sôi cả ruột gan…
Tính tong… tiếng chuông vang lên, cửa mở, nó lao ra khỏi thang máy, thằng quản lý nhanh nhẹn chạy về một hướng, dừng lại ở cửa phòng, thằng quản lý gõ cửa…
- Mở ra ngay ! nó hét lên
- Nhưng….
- Ko tao phá cửa đó…. Mắt nó long lên ….
Thằng quản lý vội vã nhét thẻ từ.. cửa vừa bật mở, nó lao ngay vào phòng, trên chiếc giường đôi giữa phòng, Nhung đang nằm đó, quằn quại….
Thằng cha đứng cạnh giường, như bất ngờ với những gì xảy ra…
Nó không quan tâm, nó lao đến với Nhung… thằng kia cản nó lại, đúng là thằng số đen mà, chỉ với 1 thế nhẹ nhàng, thằng đó văng xa 2m, nằm im lìm.
Nó lao đến bên Nhung, Nhung như đã không còn tỉnh táo, quằn quại ôm lấy nó với tình trạng lõa thể, với nhanh tấm chăn, nó che lại cho Nhung, Nhung như con thú, cứ vùng ra, ôm lấy nó, hôn lung tung trên mặt nó.
Nó khẽ đưa tay ra sau gáy, chấn nhẹ gáy, Nhung ngất đi, lim xuống, gương mặt v