Truyện Sex Hay Chuyện ông chủ cưỡng hiếp nát lồn con Ô sin – Truyện 18+
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 57236
Chia sẻ:
-Á!. . . . . . . . A!Ù. . . . . . . . A!Ù. . . . . . .
“Tiểu thư Vạn Hoà”rơi người xuống. Tôi lập tức đưa hai tay ra đón lấy, và ngã chúi về phía trước. cô gái ngất xĩu. Tôi đặt “tiểu thư” dựa lưng vào gốc đào, vừa bắt gió vừa lay. Phải mất một lúc, “tiểu thư” mới tỉnh. Nhác thấy tôi, “tiểu thư đã ôm mặt hét lên “Ma!cứu tôi với”
Tôi gắt:”Cô mới chính là ma đó”
Nghĩ vậy cô buôn tay khỏi mặt và chầm chậm nhìn tôi:
-Anh là người thật chứ?
Tôi dậm chân xuống đất thình thịch để khẳng định mình. Cô bổng đứng dậy, reo:
-A!tôi nhớ anh rồi!anh là Phương, bán đào dạo bên xóm Lương!
-Còn cô không phải là tiểu thư Vạn Hòa chứ? tôi hỏi.
-Dĩ nhiên là không!
-Vậy!cô là ai?
-Anh không nhớ tôi sao? Tôi là Vy, con thầy Năm thuốc rắn bên xóm Đạo.
À! tôi nhớ ra rồi. Số là năm trước, một đêm má tôi nghe gà dưới ổ la hoang hoắc, tưởng trộm, bà bưng cây đèn trứng vịt xuống xem, ai dè đạp nhằm rắn hổ. Tôi chở bà qua nhà thầy năm thuốc rắn để chửa. Cả xóm Đạo và xóm Lương chỉ có mình thầy năm là biết chửa rắn cắn. Má tôi được cứu sống. thỉnh thoảng khi bán đào ngang đó, tôi cũng ghé biếu thầy vài chục, gọi là nhớ ơn. Có lần tôi đã gặp Vy nhưng không chú ý. Mà chú ý làm gì? Tôi là trai Lương. Còn Vy là gái đạo. Hơn nữa má tôi theo phật giáo có “thẻ” gia đình phật tử hẳn hoi.
-Thì ra, đào anh bán hàng ngày va biếu ba tôi là đào ma? Vy chỉ cái thúng dưới chân tôi phán tội.
Truyện 18+ chuyện tình em vy xóm đạo
Truyen 18+ chuyen tinh em vy xom dao
Tôi thanh minh. Năm 12 tuổi, ba tôi bị trúng gió bại liệt toàn thân. Tất cả tài sản đổ vào thang thuốc cho ông. Được ba năm thì ông mất. Mười lăm tuổi tôi phải gồng gánh nuôi mẹ và thằng em ăn học. Tôi làm đủ thứ nghề, theo mùa. . . . . Mùa đào thì bán đào. Mà vườn đào nhà tôi chỉ có 20 gốc, bán chẳng mấy ngày đã hết. tôi bổng nghĩ đến vườn đào ma. Ở đó đầy trái chín. tôi cam đoan với nàng, đào tôi biếu thầy Năm là đào vườn nhà tôi.
Một lúc sau nàng mới cho tôi biết lý do làm sao nàng có mặt tại đây. Thì ra khi nãy, má nàng bổng kêu thèm đào. Mà đàn bà chữa hể thèm thứ gì là muốn ăn ngay cho bằng được. Nàng chèo ghe qua nhà tôi mua nhưng nhà không có ai-Lúc chiều thằng em đau bụng tôi và má đưa nó lên Dân y xã chưa về tới-nên nàng về. Nhưng nghĩ đến cơn thèm của mẹ nàng quyết định ghé vướn đào ma.
Tôi hỏi:
-Vy!không sợ ma sao?
-Như anh biết người theo đạo Công giáo chúng tôi không tin ma quỷ!Nàng đáp.
-Vậy sao hồi nãy Vy xĩu?
-Vì tôi nghĩ ngoài tôi ra không còn ai dám đến vườn đào. khi ngó xuống bổng nhiên thấy anh. Quábất ngờ tôi không tự chủ được.
Tôi cười, nàng cũng cười theo. tiếng cười như tan vào ánhtrăng.
-Chết rồi !túi đào tôi còn mắc trên đó!Nàng chỉ lên ngọn đào, nói.
-Để tôi lên lấy cho.
Tôi leo thoăn thoắt. Thoáng một cái, tôi đã phóng xuống đối diện với nàng, đưa nàng cái túi đầy đào. Vô tình tay tôi chạm phải tay nàng. Bạn đừng cười!tim tôi đập còn mạnh hơn lúc tưởng nàng là “tiểu thư Vạn Hoà”. Nàng để yên.
“. . . . . cái thủa ban đầu lưu luyến ấy, nghìn năm hồ dể mấy ai quên”
Bấy giờ tôi mới để ý quan sát nàng. Dưới ánh trăng yếu ớt, nhưng từng đường nét trên gương mặt trái xoan của nàng vẫn hiện rõ mồn một. Mắt bồ câu, Mày vòng nguyệt thanh tú. Mũi dọc dừa. Miệng nhỏ rất có duyên.
-Bí mật của tôi đã bị Vy khám phá!tôi bắt đền!Tôi cúi xuống định hôn nàng, nhưng nàng lấy tay chặn lại
-Tôi không tố cáo anh với thiên hạ là may cho anh lắm rồi!tôi về!
Tôi muốn giữ nàng lại nhưng không có lý do. Tôi muốn nói với nàng một câu gì đó nhưng không thành lời, cuối cùng mới mở miệng:
-Tôi đưa Vy xuống bến nghen!
Nàng gật đầu, chúng tôi men theo con đường đầy cỏ lau xuống bến sông. Nàng bước xuống ghe chèo đi. Tôi bàng hoàng chôn chân. Bổng dưng, nàng ngừng chèo quay đầu lại:
-Đêm mai anh có đến hái đào không?
Tôi đáp nhanh:
-Có!tất nhiên là có!
Chiếc ghe khuất trong bờ lá.
*
* *
Đêm ấy, đêm đầu tiên tôi mất ngủ. Đêm sau tôi vẫn xách thúng đi hái đào nhưng lại ngồi dưới bến sông, chổ nàng đậu ghe hôm qua ngó về xóm đạo. Kìa nàng đang đẩy hai mái chèo. Tôi đứng dậy vẫy tay ra hiệu.
-Tôi. . . anh biết thế nào em cũng đến!
-Người ta đi hái đao, mắc mớ gì đến anh!
Nói vậy nhưng nàng lại đưa bàn tay nóng ấm, mềm mại cho tôi nắm bước lên bờ. Chúng tôi đi vào vườn đào và ngồi bên gốc đào đêm qua.
-Tặng anh!
Nàng dúi vào tay tôi một viên thuốc trị rắn cắn, được bọc trong chiếc bọc ni-long nhỏ. Suốt hai mươi mấy năm qua, dù đã là người thành phố, nhưng lúc nào tôi cũng giữ nó bên mình như giữ hình ảnh nàng trong tim tôi.
-Anh đi đêm hôm, bỏ theo túi cho chắc!nàng bảo.
Tôi vô cùng sung sướng trước sự lo lắng của nàng. hơn nữa tôi biết viên thuốc này nàng đã ăn cắp của cha nàng. Vì thầy Năm không bao giờ cho ai thấy thuốc của mình, chỉ tự tay đổ vào miệng nạn nhân. Có lẽ thầy sợ người ta cướp nghề.
Tôi choàng tay ôm vai nàng, mùi bồ kết thoang thoảng trên tóc nàng làm tôi ngây ngất. Nàng e lệ cúi đầu, bầu má hồng hồng lúng phúng những sợi lông măng dưới ánh trăng đẹp nuột nà, đánh bạo tôi đặt lên nó một nụ hôn.
-Anh này kỳ!nàng ngúng ngoảy nhưng vẫn không quay mặt đi chổ khác.
Tôi bạo dạng lấy tay nâng cằm nàng lên, mặt đối mặt, mắt nàng long lanh nhìn tôi đắm đuối, bờ môi hé mở chờ đợi nụ hôn đầu tiên, chiếc áo bà ba ôm thít lấy bộ ngực phập phồng trong hơi thở mạnh. Mắt nàng đóng lại khi tôi chạm đôi môi khô khốc của mình vào môi nàng. Người nàng run lẩy bẩy hai tay bấu chặt tay tôi. Một chút lúng túng rồi tôi cũng bạo dạng lùa lưỡi mình vào giữa hai môi nàng, cái lưỡi tôi mơn trớn lợi nàng rồi xoắn lấy lưỡi nàng, nước bọt tuôn ra tôi uống hết, một nụ hôn ngọt ngào đầy thi vị mà tôi chưa từng nếm trải. Thời gian như lắng đọng để yên cho đôi trai gái trao nhau nụ hôn đầu đời. Tôi đẩy nàng nằm dài xuống gốc đào mà môi vẫn không rời môi nàng, bàn tay tôi ve vuốt cần cổ láng mịn, rồi nó chạy dần lên bầu vú đang phập phồng, nàng khẽ đặt tay mình lên tay tôi ngăn lại, bất giác nàng động đậy làm thân người chạm vào dương vật cứng ngắc của tôi, mắc cở tôi co chân xích người ra xa, nhưng đầu gối lại chạm ngay vào giữa hai chân nàng. Một tiếng rên nho nhỏ rồi bàn tay đang ghị
ghị chặc lấy tay tôi nới lỏng, được thế tôi bạo dạng úp trọn bàn tay lên một bên ngực nàng. Oâi!cái cảm giác lần đầu tiên được chạm vào người khác phái mới tuyệt làm sao, bầu vú săn cứng. Bàn tay tôi bắt đầu chuyển động theo hình xoắn ốc thỉnh thoảng lại bóp nhẹ rồi lại xoa rồi lại bóp cứ thế không biết bao lâu, cho đến lúc tôi cảm nhận được hai núm vú săn cứng nhô lên khỏi lớp vải lần sần trong lòng bàn tay tôi(nàng chỉ mặc chiếc áo lá bên trong), quá kích thích tôi cuối xuống rồi bạo gan hé môi cắn nó. Cả thân người nàng bổng rung lên bần bật, chân dũi đạp lung tung, hai tay bấu lấy vai tôi mà ra sức đẩy ra. Tôi phớt lờ làm như không biết rúc đầu vào bộ ngực no tròn miệng há to không ngừng mút như muốn nuốt chửng bầu vú vào họng mình, bàn tay phải tôi đặt lên bụng nàng rồi lần dần xuống giữa hai chân nàng túm lấy gò vệ nữ, dường như nơi đây rịn nước âm ẩm. Ngón giữa tôi đặt vào giữa háng nàng mà chà sát, hơi thở nàng nặng nề thấy rõ. . . Bất chợt nàng dùng hết sức mình đẩy tôi ra vuốt tóc, rồi đứng dậy:...