Truyện sex Em ra nhiều nước lắm rùi nè
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 6495
Chia sẻ:
– Không sợ. Vì trước sau cũng bị một lần mà. Mới lại cặc to thì mới sướng lồn.
– Em dâm lắm. Anh không để em đợi lâu hơn nữa đâu. Anh nhét cặc vào đây.
– Vâng anh cho vào đi em đang đợi.
Theo một phản ứng tự nhiên chắc là tự nghĩ Huyền vòng chân ra sau lưng hắn và cái háng banh rộng ra. Để cho lồn được mở lớn sẽ dễ dàng nhận cặc hắn hơn. Hắn bắt đầu đẩy vào trong. Lúc đầu cái cảm giác con cặc mở toang mép lồn đi vào làm cho nàng thấy rát.” Rát quá anh ơi”.
Hắn ngừng lại đôi chút để cho lồn em quen với cảm giác bị nông ra và để nước nhờn trong lồn trào ra để bôi trơn con cặc hắn. Được một lát thì Huyền ra hiệu cho hắn là đã quen rồi. Cô ả nhắm chặt mắt lại vì biết đây là thời điểm cực kỳ quan trọng trong đời nàng. Dù thân hình Huyền đã thả lỏng ra nhưng lồn trinh vẫn rất là chật hẹp thế nên cặc hắn đi vào rất khó khăn.
Ấn mãi chẳng chạm dến cái màng trinh. Tức quá hắn giữ chặt lấy hai bên eo của nàng. Rồi cùng một lúc với việc nâng cao mông Huyền lên cặc hắn cũng dập một cái thật mạnh. Cặc đi sâu vào bên trong phá rách cái màng trinh. Kéo theo đó là tiếng thét lảnh lót của người con gái bị phá trinh” đau quá vậy trời. Nhẹ thôi anh ơi”.
Con cặc đâm xuyên màng trinh và vào sâu trong lồn Huyền. Biết cô ả còn rất là đau cùng kinh nghiệm địt gái trinh cuẩ mình hắn cứ di chuyển nhè nhẹ con cặc trong lồn nàng. Môi thì hôn lên các giọt nước mặt của nàng đã chảy vì nỗi đau đầu đơi.”Đau lắm hả em”. Huyền gật đầu rồi lại lắc đầu. Hắn hiểu ý cô nàng hoá ra nàng có đau nhưng bây giờ đã hết rồi.
Phải nói nhờ màn dạo đầu chuđáo của hắn vừa rồi nên Huyền mới nhanh như vậy chứ. Nếu không cũng phải mất tối thiểu là năm phút. Huyền thấy khá là đau nhưng cảm giác đó nhanh chóng mất đi. Và thay vào đó là thấy sướng sướng trong lồn khi có con cặc vĩ đại của hắn đè sat vào hai bên thành lồn. Cũng nhờ khả năng của của hắn thế nên Huyền cũng nhanh chóng lấy lại nứng lồn.
Cơn đau rát mất đi. Khiến cho Huyền muốn con cặc của hắn đâm thật mạnh trong lồn em. Có thế mới làm giảm cơn ngứa lồn của nàng được. Hắn thì vẫn khá là nhẹ nhàng khi rút cặc ra từ từ và cũng ấn nhẹ nhàng vào bên trong. Con cặc hắn di động đều đều bên trong lỗ lồn của nàng.
Khuôn mặt Huyền đang đờ đẫn vì sướng. Nàng hẩy mông liên tục để nhận lấy con cặc hắn thật sâu vào bên trong lồn mình. Con cặc hắn cũng đang được cho lớn dần lên. Vì từ nãy cặc hắn được thu nhỏ lại để khi phá trinh nàng đỡ đau hơn. Con cặc vĩ đại của hắn nông lồn Huyền ra.
Bây giờ màng trinh đã được xuyên thủng mà cặc hắn đang ở bên trong đánh ra làm cho Huyền vừa thấy rát vừa thấy sướng. Nhưng cảm giác sướng nhiều hơn là đau. Nó cứ từ từ to lên để cho Huyền thấy thế nào là vu sơn. Cô ả rên rỉ liên tục trong sự cuồng loạn. Nàng bấu chặt lấy lưng hắn và chân thì quặt chặt ra sau. Để cặc hắn chui thật sâu vào đến tận cùng âm hộ đầy nước của nàng mới đồng ý.
Hắn nắc cặc tăng nhanh nhịp độ. Nhưng cú đâm thật mạnh vào bên trong cái lồn đang óc ách nước. Tạo nên âm thanh của hai bộ phận sinh dục nghe thật là dâm đãng. Đít cô ả cứ sàng qua sàng lại theo nhịp nắc của hắn. Cả hắn và Huyền đều sướng. Không biết ai sướng hơn ai nữa. Nhưng theo hắn thì là cân bằng. Vì hắn thì được sướng là phá cái lồn trinh trắng này. Lại là một cô ả xinh đẹp đáng yêu nữa chứ. Thế thì có gì sướng hơn chứ.
Còn Huyền thì chẳng kém. Nàng cũng sướng lên sướng xuống. Trước thì do cái lưỡi của hắn. Giờ thì lại do con cặc của hắn đang đánh phá bên trong lồn nàng. Nàng ngày càng sướng hơn. Tiếng rên rỉ ngày càng lớn. Và nước nhờn của nàng đang tuôn chảy ra thật nhiều. Cái cơ lồn đang co thắt và muốn vắt kiệt lấy sức lực của con cặc hắn. Hắn cũng chẳng thể nào kiềm chế được nữa. Hắn đưa cao chân của Huyền lên trên và nắc cú cuối cùng thật mạnh. Hắn đột ngột thay đổi khiến cho Huyền không kiềm chế được nữa mà lại ra cùng khi hắn bắn thật mạnh thật sâu tinh trùng vào lồn nàng.Và khi Như Quỳnh dừng hát, một tràn vỗ tay to và liên miên làm rung động cả sân khấu để hoan hô nàng. Như Quỳnh vui sướng cúi đầu cảm tạ khán giả và ân cần đi chào hỏi những quan khách ở những hàng đầu ghế. Như Quỳnh thiệt đẹp. Cặp mắt trong suốt, trữ tình trên chiếc mũi dọc dừa vuốt tận tới chiếc môi mềm mỏng. Như Quỳnh không những hát hay, vẻ đẹp nàng đã làm bao chàng trai hâm mộ. Lại một lần nữa, Như Quỳnh đã chinh phục con tim khán giả. Bước đường nghệ thuật nàng thật sáng sủa, danh vọng, tiền bạc nàng đều có đủ hết…
Nửa giờ sau, khi chương trình kết thúc và khán giả đã ra về hết, tôi lặng lẽ bước vào và thu dọn làm sạch sân khấu. Tôi nhặt những chai nước dư thừa, những túi chips lượm lặt bỏ vào bao và xách đi. Tôi tên là Bàng. Hiện tôi làm công trong rạp hát Crown này. Trách nhiệm tôi là làm sạch rác sau mỗi lần trình diễn. Tiền công làm ra cũng chỉ vừa đủ trả tiền nhà, và mọi thứ hàng ngày thôi. Tôi nghèo, cuộc đời vô định không bến bờ đã làm tôi nản lòng tiêu cực. Trong lúc ấy, tôi thấy Như Quỳnh bước ra khỏi rạp. Quần áo bây giờ tuy không diêm dúa như lúc trình diễn nhưng cũng cầu kỳ lắm. Một chiếc áo sơ mi trắng của áo học sinh trong chiếc quần jean bó sát cặp đùi nàng. Như Quỳnh thiệt đẹp, vẻ đẹp băng thanh ngọc khiết của nàng làm tôi ngẩn người. Như Quỳnh chợt bắt gặp ánh mắt ngô ngố của tôi, nàng mỉm cười. Một nụ cười dịu êm, nhưng chỉ lạ nụ cười xã giao thôi. Xong, nàng bước vội ra ngoài, không để ý gì tới tôi nữa. Tôi thở dài, lặng lẽ trở về công việc hàng ngày.
*
* *
Con đường chiều Melbourne thiệt lạnh và giá băng quá. Trong ánh chiều tà, tôi dạo bước qua một công viên và thẫn thờ nghĩ những chuyện bâng quơ. Nghĩ tới Như Quỳnh mà lòng tôi tê tái. Nhìn những cặp tình nhân dắt tay nhau, tôi thấy họ thật hạnh phúc. Chạnh lòng, tôi cất tiếng hát một bài tôi thích nhất.
‘Ðêm cô đơn, không còn ai lang thang. Con phố lạnh thầm buồn có tình tôi miên man, Ánh trăng tàn ngõ vàng, có tình tôi miên man, ánh trăng tàn ngõ vàng. Ðêm hoang vu, yêu ngàn năm thiên thu, nơi góc bụi đường trần, tôi làm con thiêu thân, đứng trước cổng đèn vàng, em nhìn tôi trên cao, thương tình tôi lao xao.
Em anh cao, tình em sáng lấp lánh như ngàn sao trên trời. Tôi ngây ngô, trồng cây cuối góc phố ôm mộng mơ. Em trăng non sáng cho đêm tàn,như mây tan giữa không gian. Tôi ngàn năm đợi, dẫu tình xa vời, nỗi đau của tôi.
Ðêm suy tư, trong tình yêu suy tư, cơn gió nào lạc loài, cuốn tình tôi qua đây, bấy nhiêu loài cỏ dại, khiến tình tôi loay hoay giống đêm dài mệt nhoài. Ðêm cô đơn, muôn vì sao không tên, như đám bạn thật hiền, thức cùng tôi thâu đêm nhớ thương về một người, khiến hạt mưa bay bay, đêm nằm nghe hây hây… khiến hạt mưa bay bay, đêm nằm đau.
Bỗng tôi thấy Như Quỳnh đang ngồi trên một bãi cỏ ngắm nhìn bầy lũ trẻ con đang chơi đùa ở sân chơi cạnh đó. Tôi ngạc nhiên trước sự xuất hiện của Như Quỳnh ở một công viên hẻo lánh này. Tò mò tôi kiếm một chỗ ngồi xuống và theo dõi hành động của Như Quỳnh. Như Quỳnh có một cặp mắt phượng sáng ngời nhưng trong tia mắt nàng lộ một tia buồn, một tia buồn làm lòng người lâng lâng. Rồi kìa, một nhóm thiếu nữ Á châu đi ngang qua. Họ nhận ra Như Quỳnh và chạy đến xin chữ ký nàng. Như Quỳnh ban đầu vẫn cười vui trò chuyện và ký vào tập nhật ký của những nữ sinh ấy. Nhưng rồi, tai này truyền qua tai nọ làm số người bu đến xin chữ ký thiệt đông. Như Quỳnh mặt vẫn tươi cười nhưng nàng từ từ cố lách mình ra khỏi đám đông. Nhưng càng né tránh, đám đông càng lấn áp vào Như Quỳnh hơn nữa. Túng thế, Như Quỳnh bước lẹ ra khỏi công viên, nàng ráng chạy nhanh về xe nàng đang đậu bên kia đường. Nhưng bỗng, nàng tấp té trên mặt đường. Cùng lúc đó, tôi thấy một chiếc xe vận tải băng đến với một tốc độ khá nhanh. Chiếc xe bấm còi tu tu để báo động cho đám đông hay và tài xế trong xe ráng đạp bàn thắng để khỏi đụng vào Như Quỳnh, lúc đó đang bàng hoàng, chưa kịp phản ứng gì cả. Trong đám đông, không ai dám chạy lại đỡ nàng, vì chiếc xe đó phóng quá nhanh. Hơn thế nữa, họ còn lấn xô nhau lùi lại để mong chiếc xe không đụng vào họ. Mắt thấy cảnh tượng nguy ngập ấy, tôi không đành lòng, bèn liều mình phóng tới, xô Như Quỳnh qua một bên và định lùi lại để né chiếc xe to càng kền ấy. Nhưng không kịp nữa rồi, khi tôi vừa đẩy Như Quỳnh ra, thì chiếc xe đã ầm vào người tôi. Tôi bị bắn dội ra hơn cả thước. Ðầu óc tôi nhức điên cuồng và rồi tôi ngất đi....