Truyen Sex Chồng Chúa Vợ Tôi
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 8759
Chia sẻ:
Đã nực vì cái lồn què ôm đầu khí tùm lum, chè bè ra đó, lại còn nực thêm khi Năm chọc quê: anh nắc nó sướng quá nên ói vậy thôi, chớ nó còn mạnh lắm, chắc em phải dùng cặc ni lông cho nó ngậm tiếp mới chịu êm. Tôi lắc đầu dơ hết hai tay lên khỏi đầu mà ca một câu: con lạy má.
Cứ tửng tửng tơ lơ mơ như vậy mà sáng bạch hổng hay. Chừng bà xã và sắp nhỏ đi hết mới thấy nỗi buồn giương thẳng đuột. Tôi nằm với cặp mắt cay xè, nghĩ hổng biết có nên tiếp tục đi lại với Năm nữa hôn. Cái tiếng trong loa hồi hôm nghe khó phân biệt, nó mang mang như tiếng bà xã đi bắt ghen, mà lại cũng ồm ồm như tiếng đàn ông của chồng Năm.
Tôi hoang mang tột độ. Đời kẻ ăn mặn, người khát nước, chơi Năm thì sướng cặc tôi mà bỏ xà lơ lồn bà xã ở nhà. Biết đâu bả hổng gằm trong bụng, ngoài đời “ thơn thớt nói cười mà trong căm hận giết người như chơi “. Tôi là tay ít khi có quyết định dứt khoát. Bỏ thì thương, vương thì tội, cứ khư khư ôm miết cái muốn vô trong mình.
Cuối cùng tôi phải tự đánh lừa tôi. Chẳng qua tôi có si mê Năm là vì nàng có những thứ mà ít người nữ khác có. Bởi vậy nên chính Năm có tội chớ hổng phải tôi. Nói vậy, có phải là tôi đã chấp nhận diễn tiến giấc mơ hồi hôm chăng. Xin chư vị đứng ngoài sáng suốt hãy giúp tôi một ý kiến coi nào.
Buổi sáng tôi bỗng thấy buồn kinh khủng. Nhà chẳng còn ai thì cái sự nghĩ vẩn vơ càng loang rộng ra nhiều. Hình ảnh Năm lúc nào cũng chập chờn, ám ảnh tôi. Tôi lo, rất lo cho Năm, lầm thầm cầu mong sao Năm sớm tìm được một nguồn tình khả dĩ an vui, để khỏi vướng chân vào khổ hạnh khi bị các bà bắt được Năm ti toe cướp chồng họ.
Cái đầu tôi nặng vô cùng. Mắt cay sè vì thiếu ngủ. Miệng khô, cổ đắng, tay chưn rã rời, không thiết ra đường làm việc chi nữa. Tôi cũng không buồn ngồi dậy, cứ ươn lười nằm ngốn ngấu thời gian qua.
Chợt có tiếng cửa rụt rè mở, chưa gì thì đã nghe cót két tiếng chưn bước lên thang. Tôi thất vọng khi biết oan khiên lại đã tới. Năm dạo này chẳng cần hẹn hò, chẳng cần nhóng tiếng “ anh Tư ơi, anh Tư hỡi “ nữa mà cứ tự nhiên đến, tự nhiên đi, coi như đã thành người nhà.
Thời biểu, sinh hoạt trong gia đình tôi Năm thuộc nằm lòng nên nàng ung dung đến chẳng sợ ai hay ai biết. Năm sà xuống chụp lấy tôi ngay, tôi thở ra ảo não. Tôi vội đỡ thân hình Năm mà cất lời khuyên: em về đi, bữa nay anh không khỏe, anh cần nghỉ ngơi. Năm mặc kệ, không nghe, cứ ì ra đó.
Năm phụng phịu. Cô ta lại nghĩ là tôi giận dỗi nên hổng chịu nhả tôi ra. Cô giúi giụi mặt vào ngực tôi và năn nỉ không ngớt miệng. Năm hun tới tấp vào môi mắt, tóc tai và cổ má tôi. Vừa hun Năm vừa vỗ về tôi. Liệu chư vị ở trong giây phút này có thoát nổi lời ngon ý ngọt để từ chối trái táo tội lỗi mà Năm dâng hiến hay chăng.
Thế là tôi đành phải ôm lại Năm. Bờ vai tôi tựa như chiếc nôi cho Năm dựa vào. Cặp mắt Năm ngước lên nhìn tôi tha thiết, long lanh như tia sáng của ngàn sao. Và Năm thút thít khóc, thứ tiếng khóc làm xói mòn đi hết gân cốt đàn ông để trở thành một người ngoan ngoãn đáp ứng cuộc tình đang mở ra trước mặt.
Tôi nhứt nhứt kể lại hết giấc mơ hồi hôm. Năm lắng nghe không bỏ sót, sau đó thì chê trách ngược lại tôi: chèn ơi, em bị người ta ăn hiếp, hành hạ vậy mà anh Tư hổng cứu gì hết. Tôi nổi sùng: em đừng có nói bậy, anh mấy lần nhào vô tiếp ứng em mà mấy thằng ôn dịch nó đá chưn anh lộn nhào đó, em hổng thấy sao.
Năm nào đã chịu: ấy cũng may là anh Tư mới mơ thôi, chớ thiệt tình chắc anh Tư bỏ luôn để bọn đó làm thịt em quá. Tôi đuối lý hổng sao trả lời được, đành cứ im ỉm xoa bóp bờ vai Năm cho lảng chuyện. Năm vẫn nghẹn ngào ngước nhìn lên mắt tôi nhõng nhẽo vu vơ: chớ anh Tư còn thương em hôn. Tôi cáu bẳn: hổng thương mà ôm riết nãy giờ.
Như được mở cờ trong bụng, Năm vòi vĩnh tôi: ôm khơi khơi mà thương thiệt sao. Em nhớ anh Tư muốn chết mà gặp em, anh Tư còn muốn đuổi đi nữa. Cặp mắt Năm dầm dề muốn khóc, bao nhiêu nhuệ khí trong tôi tan rã cái ào. Tôi vội xiết chặt lấy Năm, hun tứ tung và cù cù khuôn mặt vô người Năm: thì đây anh đền.
Năm đâu có vừa. Thấy tôi bùm xum nhào vô tới tấp, cô nàng nắm vạt áo giựt tung ra. Tiếng nút bấm nghe lách cách và cả một trời vú mớm tơ huơ bày ra nhủng nhẳng. Tôi tối tăm mày mặt biết làlưỡi hái của thiên lôi đã vung lên rồi.
Tuy nhiên, tôi còn làm sao né tránh được số trời đã định. Hai trái dừa lửa của Năm cứ chọc thủng mắt tôi, hai cái quầng vú to đùng như con mèo đang vờn tôi là con chuột. Tôi trợn trừng nhìn, cục gu ở cần cổ đu lên nhào xuống. Năm thích chí cười xòa: cha, coi mặt anh nghệt ra, thấy dễ thương hết sức. Nào xích vô gần đây, em cho ngậm chút chơi.
Tôi riu ríu nghe theo. Tôi hả miệng ngoạm luôn vô một bên vú, nút nút liên miên mà miệng cứ e hèm như bợm nhậu. Tôi bú vú Năm lại còn bóp măn bên cái vú chưa có chi. Tôi vo xào xào đầu vú Năm, dặc dặc như bứt mạ, vờn vờn như bướm hoa. Chỉ chút xíu cái núm đã thu lu cứng ngắc. Bên cái vú tôi đang nút thì cái núm cũng u lên một cục.
Tôi tẩn mẩn cong cái lưỡi lên đẩy nhích cái núm tròn tròn, đầu vú Năm càng săn tít như con cu bí đái. Tôi bóp nhồi cái vú đang bị vọc, cốt cho cả hai đồng loạt bị xáo trộn cùng lúc. Năm cục cựa đùng đùng, giúi cái vú vô ra ở tay và miệng tôi.
Lúc này Năm đã xoay mình nghiêng áp vào bên hông tôi. Khi tôi bú và măn vú thì Năm xục xịch chuồi mình cạ vào hông tôi như đè nén cơn rấm rứt trong người. Tiếng vải xoa rột rẹt chà vào bắp vế tôi nghe cũng thấy hay hay. Tôi biểu Năm: nếu em thấy vướng, đạp cởi mẹ nó ra cho rảnh việc.
Năm không nói một lời mà co hai giò lên tuột quần ra. Năm rột rẹt làm miệng tôi tuột ra khỏi vú, tôi vội chồm lên ngậm lại tức thì. Tôi nhay đầu vú và tay mằn bóp vú kia, Năm không ưng, đòi tôi phải thay đổi vị trí cái miệng, Năm nói: sữa ở bển cạn rồi, anh Tư bú qua cái vú này nè.
Và như một bà mẹ tận tình lo cho con nhỏ, Năm kê hai ngón tay nâng bầu vú cho tôi đổi qua. Tôi thấy cái quầng to nên nghịch tinh cắn một miếng thấu trời. Năm không cự mà chỉ kêu “ đau em, anh Tư “, tôi lại càng hăng nên cắn thêm cái nữa rồi mới há to mồm mà nút vú vừa ngậm vô.
Tôi bú một chặp thì lông lồn Năm quẹt lơ thơ nơi bắp vế làm tôi ngưng nút. Cúi xuống thì Năm đã co quặp lấy bắp vế tôi mà chà cái lồn vô. Đúng là ả hư thân nứng lồn. Tôi cứ ung dung bú và bóp vú thêm nữa để Năm bị tôi kích thích nhiều lên.
Năm chà lồn càng lúc càng mau, những sợi lông đè lên da non nơi bắp vế như những cái vuốt ve cực kỳ êm dịu. Tôi không nghĩ là lồn Năm đang cạ vào người mà y hệt có miếng nhung đang chờn vờn ở đó. Tôi chồm người lên gỡ giò Năm ra, ngả cho Năm nằm ngửa lên mặt ván.
Tôi nhìn sâu vào mắt Năm hỏi: em sướng hả. Năm nửa dấu mặt e thẹn, nửa ngúc ngúc cái đầu. Tôi hun lên mắt Năm và dặn dò: để anh bù đắp cho. Rồi tôi mò một tay mằn vô vú Năm, còn một tay thì lăn xuống tìm cái chỗ khao khát đang rên rỉ của Năm.
Tôi lấy tay lách rộng hai giò Năm ra và rờ xoa lên cái lồn đang nóng rực. Biết là Năm nứng muốn bể lồn mà tôi còn nhí nhảnh phá chơi: ủa em đang bịnh, người em sốt quá, thôi để bữa khác. Năm hấp tấp chặn tôi: đừng mà anh. Em có bịnh hoạn gì đâu, tại…nứng quá nên lồn em phát nóng sốt.
Nói có bấy nhiêu, Năm ỏn ẻn rúc vô nách tôi, nói nhịu liên hồi: anh rành sáu câu còn chọc cho em tức. Chưa gì Năm đã cà cái lồn vào bàn tay tôi. Tôi nút vú Năm thiêt sâu rồi thọc tay vô khoắng trong lồn ả. Tôi khều ngón tay móc vào lỗ lồn, xoay tròn giáp vòng quanh lỗ. Hai mu lồn đọng dồn máu che muốn kín cái khe, tôi phải bóc tách hai bên ra mới lòn được ngón tay vô chỗ lỗ....