Truyện sex Cà phê buổi sáng
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 4824
Chia sẻ:
Tao nằm im thin thít, cảm thấy cặt mình như càng lúc càng cứng và càng to. Dì tao bỗng tụt đại quần tao ra rồi ngồi lên người tao. Bà ấy chỉ mới ngồi lên thôi là cặt tao đã lọt gọn vào trong cái lỗ đầy những nước. Bỗng nhiên tao cảm thấy sợ, cảm thấy quá tội lỗi với cha, nên xê mình qua một bên, xô dì tao xuống: “ Con đây dì!” Dì tao nghe nói, khựng lại một chút nhưng rồi bà ấy bỗng đè tao ra, ngồi lên người tao và xỏ lồn vào cu tao như lúc nãy: “Lỡ rồi. Thọt vào một chút cũng là đụ rồi, làm luôn đi con. Tại sao lúc nãy mầy không nói?” Bà ấy vừa nói vừa trường, vừa nhắp, làm tao sướng quá, suýt nửa bắn tinh khí ra. Nhưng tao nghĩ, nếu bắn tinh ra ruổi có con thì càng tội lỗi nên ghìm lạiđược và nói: “Con sợ ba quá”. Dì tao trả lời: “Ai biểu ba mi đi giờ này chưa về. Lại đi ngủ đò với mấy con đĩ. Tau bắt gặp nhiều lần rồi.” Tao nói: “ Không, ba bị…” Bà ấy vừa nhắp vừa rên vừa nói: “Không cái chi! Không cái lồn. Chừ tới phiên mi đụ tao đi! Không đụ hả? Tau đi mai mới về. Chỉ có mi là đàn ông con trai thôi sao, hử?”. Bà vừa nói vừa dứng dậy. Lúc ấy chiếc thuyền bỗng xoay vòng, ánh đèn điện từ đâu đó chiếu lọt vào thuyền, chiếu lên người dì tao. Hai cái vú lớn và nhọn hoắc của gái chưa con rung rinh trước mặt tao, lại thêm cái lồn đỏ hồng hé ra giữa chùm lông đen, tất cả đều ở ngay trên mặt tao, chỉ cách có nửa thước. Tao bị kích thích quá, lại nghĩ dầu sao thì bà ấy cũng không phải mẹ ruột mình, lại đã đụ mình rồi, mình không đụ thì bà ấy bỏ đi, người khác cũng đu, càng tai hại hơnï. Tao nghĩ đến đó, bèn chồm lên vật bà ấy xuống, banh háng bà ấy ra rồi trèo lên người bàđụ như điên. Dì tao vừa trườn, vừa rên vừa lải nhải nói tục liên hồi.
Anh bạn tôi ngừng kể, ngồi thừ người ra. Tôi sốt ruột hỏi:
-Rồi sao nữa?
-Sau đó tao lấy vợ, có con và không bao giờ làm chuyện tệ hại như thế nữa. Bà ấy vẫn là vợ ba tao. Tao vượt biên qua Mỹ. Năm năm sau tao bảo lãnh ba tao, dì tao và mấy đứa em. Không ai biết chi cả. Cái bà khi nảy nói với tao: “Con coi chừng mấy em, mẹ vào trong tiệm vàng một chút” Đó là dì tao.
-Tao thấy bà ta chỉ ngoài 40.
-Gần 50 rồi. Tuổi Quý Mùi.
-Còn gì kể nửa không?
-Hết. Chuyện thật mà. Vẻ vời thêm làm gì.Tiếng trào trạo như mọt nghiến gỗ xén tôi ra khỏi cơn ngủ dật dờ mộng mị Trời quá tối, tôi chưa phân định ra được tiếng cọt kẹt phát ra từ đâụ Tôi cố nằm yên lắng nghe, một lúc sau mới nhận ra từ phiá phòng ngủ bà Sáụ
Tôi phân vân không biết phải làm gì. Bà ấy là nữ, tôi phận làm trai, đêm hôm khuya khoắt bén mảng tới, tình ngay lý gian, mang tiếng và mang tội chết.
Nhưng cái tiếng rào rạo đó không chịu dứt, lỡ ra có thanh dằm nào bị mọt ăn thiệt, đổ cái rầm, đè bà Sáu chết ngắc thì thêm hoạ Người ta sẽ đổ hô là tôi sức trai tỉnh ngủ, hay biết sự việc mà không cứu, để bà già chết cứng thì saọ Thiên hạ xấu mồm, xấu miệng còn bàn mao tôn cương là tôi xà lơ để mong hưởng gia tài bả để lại thì tôi còn xấu hổ nữạ
Ngặt là bả sống một mình, tôi là dân mướn trọ, đêm khuya tối lửa
tắt đèn, liệu có nên can thiệp vào thiên hạ sự chăng. Tôi cứ phân vân, rồi cũng mò ngồi lên đi thăm chừng cho biết.
Chèn đét ơi, bà già kỳ cục, nằm ngủ phây phây mà hổng bận quần áo gì hết trơn. Ban ngày ban mặt, thấy tướng bả xà lơ, tưởng là miếng thịt trâu dai nhách, ai dè bây giờ coi bà cũng đẹp đẽ, ngon ơ chớ phải chơị
Bả nằm thở phì phì như trâu rống, hò kéo cưa tợ thợ gỗ xẻ rừng, tôi nghe u u như xe lửạ Nhìn bộ ngực đồ sộ của bả lên lên xuống xuống, tôi thiếu điều muốn ói, cả phiá dưới lẫn phiá trên.
Bên cạnh đó giữa háng bả cái chòm lông đen mịn lượn lờ như sóng. Nó nhấp nhô nhồi múp thấy thương. Ngọn đèn ngủ màu xanh lập loè càng làm cho da thịt bà đã trắng càng thêm mướt rụp. Chả trách ba ông già dịch cứ mượn cớ tới lui chọc ghẹo bả hoàị
Tôi nửa muốn trụ, nửa muốn bỏ đị Ở thì bậy mà đi thì tiếc. Tôi nghe xầm xì bả sớm bỏ chồng nên thấy trai mới lớn là dung cho thuê trọ Tiền bạc không thành, có thì đưa, không có cũng xong, miễn là phải khoẻ mạnh và đẹp trai một chút.
Tôi tới ở nhà bà từ mấy tuần naỵ Ra đường đã thấy mấy ông già ghen khích bác. Cha, thằng nhỏ có củ lẳng bự sư, hèn chi bà Sáu mê cho nó ở Tô không đoái hoài chuyện tầm phào này, mình sao mình biết, giải thích cũng hổng ai nghẹ
Ngược lại bà Sáu cũng nhắn nhe : ối hơi đâu nghe lời mấy ổng, đồ cái thứ dê tui hổng được, noí chiện mù ụ Cậu cứ yên tâm ở đây lo
ăn học, ai xúc xiểm chi, kệ họ
Bả săn sóc tôi như con, nhưng cái bước xàng xê của bả coi mòi lại khác. Bả xồng xộc vô ra chỗ tôi hà rầm, khi hỏi chiện này, khi thăm điều nọ Lúc cho tôi cái bánh, lúc lại giúi ly cà phệ Có hồi ngồi cà kê dê ngỗng lâu hết biết. Bả nói chiện trên trời dưới đất, chiện nắng chiện mưa, rồi than buồn muốn chết.
Có bữa trời mưa sụt sịt, bả ôm lấy bàn tay tôi mà ấp chặt vào ngực bả, rên hư hư kêu nhớ tới chồng. Tôi bàng hoàng chết khiếp, cái vú đầy ắp của bả nhấp nhô trong lòng ban` tay, êm làm sao mà tôi có dám rị mọ gì đâụ Giá như bả trẻ một chút, chắc là tôi đã bóp la cho đỡ thèm nhớ đàn bà, đằng này bả như bà má nên tôi e dè sợ sệt
Vậy mà bả cứ tỉnh bơ, một cũng con, hai cũng con và oà ập xoa lòng ban` tay tôi tròn tròn trên cái vú Tôi nín thở muốn ngộp, bả tỉnh bơ lật vạt áo lên chặm nước mắt đang tràọ Cả một nây ngực bày lùm lùm ra đó, hai cái vú tròn tròn như cái bánh bao, núm màu nâu như ổ nấm mốị Tôi phải nuốt nước miếng tiá lia mới thấy hạ cơn thèm.
Tôi năn nỉ bà Sáu, nhưng nào bả có chịu nghẹ Bả hết rúc vô nách tôi, lại lòn tay vô rờ nắn hai bên vú tôi rột rẹt. Tuổi mới lớn, cục u đau muốn nhói, bả măn miết chúng mềm dần rạ
Có hồi bả cắc cớ ngồi luôn lên đùi tôi, ngoáy cái mông, cái đít nghe xaò xạc, con cu tôi muốn đội dậy xỉa vô kẽ đít bà. Tôi điếng người nín thở qua sông, nghe tai u như có vỏ ốc đang xì xào ở trỏng. Tôi đẩy bả ra, bả ngã ẻo vô, cù cưa cú cứa như hai người đánh vật. Mỗi lần vậy, bà mở bung áo ra rồi nhứ tôi ngậm bú đi cho đỡ nhớ tới mẹ ở xạ
Thú thiệt là tôi muốn hết sức. Ở đời thiếu chi người mong được mời mọc ngậm bú vú, vậy mà sao nghĩ cũng ghê ghệ Lỡ kh mình bú vú bả rồi tí toáy sờ bóp, giữ hổng đươc đè quất bả thì chết toị Tôi lại đang sung sức, cắm vô lồn nắc ùm ùm, bả cấn thai thì có nước lấy mo úp mặt.
Thế nhưng, kẻ muốn tránh mà bả cứ dụ hoàị Mùa hè nóng, bả đóng
cửa nghỉ trưa và cứ thế mở phanh vạt áo ngờ ngờ đi lượn. Dọn cơm ra, bả cũng để nguyên xi cặp vú ngồi vô bàn. Tôi nuốt hột cơm mà bắt nghẹn lên nghẹn xuống, sặc suạ hoài như bị ma hốt cũng nên. Bả khoái trí cười mím chi thấy nực, bả bỏ chén đứng lên ra vuốt ngực cho tôị
Bả ở xa, tôi còn rậm rực, bả lại gần, ịn nguyên cặp vú tầy huầy, tôi càng muốn đứng tim luôn. Bả vuốt ngực tôi thì ít mà dện hai cái vú lia chia vào lưng tôi thì nhiều, hồn viá tôi muốn bay lạc đi đâu hổng biết.
Bây giờ, phải chứng kiến cảnh khó coi này, tôi lúng túng vô biên. Bả ngủ mà nghiến răng như mối mọt. Hổng rõ bả có giả bộ, giả tảng chi hôn, chớ cái dáng bả nằm coi muốn hoắc cần câụ Bả xạng chưn, xạng tay như người ở rỗi, lông loăn xoăn ngọn gió hiu hiụ Giữa háng nổi thù lu một gò mối nhỏ, con lạch thập thò cái hạt lăn tăn. Tôi nhấp nháy ngón tay, chỉ muốn se se lên đó.
Mấy lần tôi muốn kêu thức bả mà cứ ngập ngừng. Chèn ơi, lồn bả lớn bộn mà sao coi duyên dáng quá, kêu bả dậy thì uổng dịp biết baọ Nhìn qua hai hàm răng bả như bàn nạo đưa qua đưa lại, tôi yên chí là hổng có mọt rồi, nên lẳng lặng đứng dòm cho đã điếu mới ưng. Tôi xoáy mắt vào cái khe, cố dòm và đoán coi có gì ở trỏng....