Truyện Sex Bàng Quyên
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 6549
Chia sẻ:
Cô gái vừa nói vừa ấn mạnh hai bầu vú lên mặt
Hùng Mạnh cười nói đùa giỡn:
- Hí. . . Hí. . . Vú thiệt đó. . . Bú đi, bú nữa đi.
Nhưng mà Hùng Mạnh còn sức lực dâu nữa. Sau màn thử sức sơ ngộ, chàng kép đã mệt phờ râu, nên cố gắng lật Cẩm Giang nằm qua một bên. Hùng Mạnh ngồi bật dậy, chàng muốn di tìm sự dễ chịu dưới làn nước của vòi sen. Vậy mà mới vừa đứng lên với tay ôm lấy quần áo thì đã bị Cẩm Giang đột ngột chồm người tới chụp lấy con cặc Hùng Mạnh bú một cách mê say.
- Ô. . của quý của em.
Cô gái thản nhiên sờ nắn, vuết ve, bú liếm trong khi Hùng Mạnh dứng thộn người ra như trời .trồng, hai dầu gối run lên lẩy bẩy, mặt chàng dỏ rần như trái gất chín, miệng lép nhép rên rỉ:
- Thôi. . . đừng nữa em. . . tội nghiệp anh mà. Anh chịu thua rồi đó.
Em muốn anh phải chìu em hơn nhỏ Tú Oanh nữa em mới chịu.
- Thì. . . em cho anh tạm ngưng một chút nào. .
- Nhớ nha. . . một chút thôi đó nghe.
Và cũng chính dêm hôm đó Hùng Mạnh mới biết thế nào là "giặc cái" mới nếm dủ mùi dời mà chính chàng kép dâu ngờ một cô gái tuổi ngoài đôi mươi lại đạt tới mức nghệ thuật cao thủ như Cẩm Giang. Chàng ta xanh mét, sáng ngày tay chân rũ riệt, bưng tô phở có đến ba trứng gà đỏ au muốn không nổi. Cẩm Giang vừa đút cho chàng kép ăn vừa trêu chọc:
- Ăn đi. . . Ăn dể lấy lại sức, lát nữa về còn chiến đấu tiếp nữa đó.
- Bộ em muốn giết anh hã.
- Bây giờ có trước mặt lại hõng chịu chơi còn làm bộ, mai mốt em di như con Tú Oanh ở đó mà tiếc.
- Nhưng. . . Anh thiệt hết xí quách rồi mà.
Hùng Mạnh vã mồ hôi có giọt ròng ròng. Chàng ta xưa nay nổi tiếng là con quỷ dâm dục số một. Thậm chí bà Tướng mỗi khi du dương với chàng ta ở Đà Lạt, có máy sưởi ấm cúng, có rượu nóng trợ lực và sâm hồi sức Vậy mà chỉ có ba keo dã xá dài chịu thiệp. Thế mà với cô gái đang tuổi xuân thì này, Hùng Mạnh cứ ngỡ sẽ bách chiến bách thắng, nào có ngờ chỉ vài ba hiệp chàng đã bị "nốc ao". Thật quê xệ và mất mặt anh hùng quá.
Thế rồi vì tự ái và cũng bị lôi cuốn, Hùng Mạnh chiến đấu dến hết ngày thứ tư. Tối nay chàng kép bắt đầu thèm ngủ hơn là làm "nghĩa vụ" với Cẩm Giang.
Chàng ta vờ lo ngại hỏi rào đón:
- Cẩm Giang, em di chơi vắng nhà bốn năm ngày hỏng sợ ba mẹ rầy hoặc lo lắng, tìm kiếm sao?
Con nhỏ đưa tay mân mê đầu vú Hùng Mạnh cười rũ ra, nheo mắt tinh nghịch, giọng cả tin chắc nịch:
- Em khác nhỏ Oanh khác. Em đâu bị ba má kềm kẹp gì dâu mà anh lo. Em lớn rồi chớ bộ.
- Vậy em hỏng sợ lỡ có bầu như Tú Oanh hả?
Cô gái mở to đôi mắt đen nhìn Hùng Mạnh như một kẻ từ hành tinh khác xuống dịa cầu, cười khanh khách:
- Anh có quê thật không hở hay dóng kịch giả nai với em.
- Anh lo sợ thật mà. Nhất là em chớ nào phải anh.
- Vậy thì cám ơn nghen. Tụi em đứa nào hỏng có thuốc, có vòng. Chuyện thai, bầu chỉ có tổ trác mới kẹt thôi.
Hùng Mạnh thộn mặt ra. Chàng kép thừa biết là giới nữ nếu cần họ đều có bùa hộ mệnh phòng ngừa. Có điều cô gái này sao bản lãnh và tỏ ra chuyên nghiệp vậy Dù Cẩm Giang chẳng giống một chút gì "chị em ta đứng dường" cả. Chàng ta nghi ngờ dò xét:
- Em nói eứ như dân nhà nghề ấy.
Suýt nữa chàng kép vọt miệng dùng tiếng "đĩ" . May mà chàng ta kịp ngừng đúng lúc. Nhưng Cẩm Giang chỉ cười dòn, vẻ khiêu khích chọc quê Hùng Mạnh:
- Nếu như đúng thì sao?
- Anh không tin.
Cô gái biết không nên vượt quá lằn mức nghề nghiệp chuyên môn, nên vờ ôm cổ Hùng Mạnh hôn trơ trấc lên mặt chàng ra vẻ xúc động pha chút buồn phiền:
- Nếu anh dánh giá em thấp kém như vậy chắc chúng mình nên chia tay ngay. Em là sinh viên y khoa không biết mấy vụ đó sao dược. Hơn nữa em chưa muốn có con.
- Còn Tú Oanh sao lại.
- À, vì nó yêu anh thật sự. Hạnh phúc của nó là muốn có dòng máu của anh, hiểu không nào. Thôi mình bỏ chuyện đó đi.
Dứt lời, bất ngờ cô ta chuồi người nằm dài ra, ghé luôn miệng vào chỗ bụng dưới của Hùng Mạnh. Nhưng chàng kép chẳng còn lòng dạ nào ham muốn. Bốn đêm liên tục rồi, chàng ta cảm thấy quá đủ và đã đến lúc chấm dứt cuộc tình bốc lửa đắm duối này. Chàng ta vừa khép chặt hai đùi lại, vừa xốc nách lôi tuột Cẩm Giang lên. Hai bầu vú cô gái trượt dài trên da thịt chàng kép mà chàng nào còn cảm giác đê mê được nữa. IIùng Mạnh thì thào:
- Ngủ di em. Ngủ đi, mai anh còn phải dến rạp để tập tuồng sớm nữa.
- Không. . . Anh không còn yêu em nữa phải không?
- Anh đâu có vậy.
Đặt ngón tay lên môi Hùng Mạnh, cô gái nghiêm mặt bắt buộc:
- Em không tin. Em muốn anh chơi em cái nữa để chứng minh là anh yêu em, anh không dối gạt em.
- Cái con bé này.
Tú Oanh đưa ngón tay lên chi vào con cặc của kép Hùng Mạnh đang xìu xìu. Nàng nói:
- Bộ anh không nghe người ta nói gì hả?
- Nói gì.
- Người ta nói là "Không giàu thì phải đẹp trai. Không thông kinh sử phải dài, phải dai"
Hùng Mạnh nghe xong câu thơ không biết ở đâu mà con nhỏ đã học được, chàng nổi sùng nói tiếp lời Tú Oanh.
- Đúng là cây muốn lặn mà gió chẳng muốn ngừng.
- Cây với giổ gì nữa dây. Chơi hay không thì bảo.
Hùng Mạnh thấy coi bộ không xong rồi. Nếu hõng chơi thì còn gì là đấng nam nhi, mà nếu chơi thì liệu có còn dủ sức dể chơi nữa không. Chàng ta đau khổ mặt mài xanh như tàu lá gượng gạo thêm mấy câu:
- Chưởng này là chưởng chót đó nghe.
Con bé cười lên khoái chí, nàng nói:
Bộ anh đang đóng tuồng cải lương đó hả?
- Muốn chơi sao không chịu cởi đồ ra, bành lồn ra cho anh coi di, rồi anh mới hứng chơi được chứ.
- Hí Hí. . . chuyện nhỏ.
Cẩm Giang nhanh nhẹn lột cởi hết quần áo đang mặc trong người rồi nằm banh càng để chờ đợi, một tay Cẩm Giang se se đầu vú, tay kia nàng dùng hai ngón banh rộng hai mép lồn ra, bên trong hai mép đỏ ao như màu son, bên trên hai mép là vài sợi lông nằm quắn qua quắn lại, càng nhìn càng thấy hấp dẫn. Cẩm
Giang lên tiếng:
- Chơi em liền đi anh.
- Anh biết rồi, nhắc tuồng hoài.
Hùng Mạnh tay cầm lấy con cặc đang nữa xìu nữa ểnh, hắn sục tới sục lui thật mạnh mấy chục cái thì thằng nhỏ mới chịu cương lên dược dôi chút. Nét mặt tươi hẵn lên, Hùng mạnh đổi giọng nói:
- Muốn chết thì ông cho chếtđây.
Hùng Mạnh bước nhanh tới giường, tay nắm lấy đầu tóc con bé kéo ghịt nàng ngồi dậy, Hùng Mạnh ưởng con cặc tới đưa lên ngay miệng Tú Oanh. Chàng rên lên mấy tiếng rồi nói:
- Uzm. . . Uzm. . . Bú di em, bú cho cơn nứng nó
dằn xuống bớt di cưng, xong rồi anh sẽ chơi cho.
Tú Oanh cũng chẳng vừa gì, nàng nắm con cặc Hùng Mạnh kéo lên tới rốn rồi từ từ lè lưỡi ra liếm qua liếm lại hai hòn dái đang nằm lòng thòng ở phía dưới, tay nàng vẫn nắm cứng con cặc của Hùng Mạnh mà sục lên sục xuống. Hùng Mạnh như không còn đứng vững được nữa, chàng gòng cứng mình lên mà hai đầu gối vẫn cứ run lên bây bẩy như đang bị điện giựt. Chàng nói:
- Sướng quá cưng ơi. . . Anh đứng hết vững rồi.
anh kham chắc không nổi quá Oanh ơi.
Nàng dừng lại ngước đầu lên nói tiếp lời Hùng Mạnh:
- Thôi. . . chơi lẹ lẹ đi anh, ở đó mà rên với rỉ hoài em chờ hết nổi rồi nè.
- Được rồi, anh chơi ngay đây.
Tú Oanh bò lên giường, nàng nhỏng cao cái mông đít lên nói tiếp:
- Chơi em đi anh.
Hùng Mạnh quỳ lên giường phía sau mông đít con bé, hắn cầm con cặc quậy quậy vô lồn để lấy trớn bổng Tú Oanh lên tiếng:
- Kìa anh, Hõng phải lỗ đó.
Hùng Mạnh nghe nói tới đó chàng xanh tái cả mặt vì hiểu được ý con bé muốn mình bơm lỗ đít dây. Đã lỡ hứa chưởng chót thì đành phải chịu cảnh lấp đít chứ biết sao bây giờ. Hùng Mạnh phun một ngụm nước bọt lên tay rồi chét xung quanh lỗ dít Tú Oanh cho nó trơn tru đâu dó đàng hoàng, xong chàng dùng ngón tay trỏ thọc từ từ sâu vào lỗ đít Tú Oanh, chàng thục ra thục vào cũng rất dễ dàng, Tú Oanh lòn tay xuống dưới bụng chà sát thật mạnh lên lồn nàng. Hùng Mạnh thấy con nhỏ không cảm thấy gì gọi là đau đớn mà ngược lại nó còn thấy sướng nữa là khác:...