Truyện bú lồn Thu Loan uống dâm khí cực đã
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 10749
Chia sẻ:
Tôi có thủy chung đéch với riêng vợ đâu, nhưng tánh độc tài, tôi không ưa phụ nữđã ngậm cu tôi rồi mà còn ti toe với bồ bịch khác. Tôi hùng hổ bỏ đi, Hội sợ lắm, cứ mon men theo định năn nỉ tôi.
Tôi mang cái mặt chù bụ vô sở. Bonita ngỏn ngoẻn cười mà thấy cái tướng hầm hầm của tôi cũng trợn. Tôi xẵng giọng la cô: mày là xếp mà để bọn nhân viên bóp vú nhau ngay tại bãi đậu xe. Rồi có lượt nó cũng mò bóp vú mày. Bonita ngơ ngác khi không bị mắng té túa, nhưng cô hiểu ngay. Cô ôn tồn biểu tôi: tao đã nói mày rồi, con nhỏ Hội đứng đâu là cũng ưỡn mẹ nó vú ra như mời mọc. Trách gì đàn ông/ con trai thấy mà hổng rờ thử cho biết.
Tôi phải chống chế như là than phiền vì lợi ích chung chớ hổng phải vì con Hội, nhưng Bonita thừa biết mười mươi. Cô cười chọc giận tôi: thì nó hổng bóp con Hội cũng rờ bà khác. Mày thấy họ miệng nói tay bốc hốt lia lịa, tao thấy hoài. Có điều là vài bà/cô cũng khoái tỉ, nó bóp mà cứ vui như tết, nên nó cọ quẹt rờ luôn. Mẹ, đàn ông tụi bay tay nào thấy vú vê tụi tao cũng chăm chăm chực bóp. Sảy nhà là quên tuốt vợ, có lồn vú vợ rồi mà hở cơ là cũng rúc vô vuốt mó mới chịu yên.
Bữa đó, không khí ngày đầu ở sở tôi xem chừng nghẹt thở. Tôi lui cui trong kho, chẳng vui vẻ với ai. Con nhỏ Hội mon men vô lãnh board, tôi đuổi đi một nước. Tôi cấm cửa nó quay vào, phải đổi người khác tôi mới phát. Bonita thỉnh thoảng vào để thăm chừng tôi, tôi cũng cau có làm nghiêm.
Giờ break, Bonita vẫn ngồi ăn với tôi, nhưng im thít. Con nhỏ Hội mắt ướt tèm lem thoáng để tôi nhìn thấy rồi vọt trốn đi đâu. Các bạn đồng sở cũng buồn lây, nên tiếng vui đùa vắng bặt. Bữa đó sở lại cho làm OT nên tôi chán ngắt trong lòng. Tôi chỉ mong sớm về cho đỡ bực. Bonita mấy lần năn nỉ tôi: mày bực ai đâu mà làm cả bin đinh tẻ ngắt. Mày đừng con nít như vậy, sá gì một con người đàn bà, nó phản bội mày thì mày kiếm con khác, giận làm mẹ gì cho tốn sức hao hơi. Tôi sửng cồ với cô: mặc tao, còn mày nữa. Bonita quay quắt bỏ đi.
Tiếng chuông tan sở như cứu tinh. Tôi vọt ra bãi trước, lấy xe lái về. Tôi mang cái mặt đưa ma vào buồng. Bà xã tôi hết hồn tưởng là tôi bị lay off. Bả lăng xăng đi pha nước chanh cho tôi, giục tôi đi tắm, rồi chuyện gì còn đó. Hổng lẽ tôi cũng giận lây vợ tôi, nhưng cái hận còn lấn cấn bên mình, tôi nói to: em có thương anh thì cởi ngay hết đồ ra cho anh nghịch một lát. Anh đang chết nóng đây nè. Vợ tôi nhỏn nhoẻn cười mà lẳng lặng chấp hành ngay.
Tôi hổng để bả lột ra tuốt tuột mà ngấu nghiến nhào vô giựt bung hết áo quần ra. Tôi hất bả ngả ra giường, rồi xấn xả nhào vô chụp vò cặp vú. Bao nhiêu hận dỗi ở đâu tôi đem trút sạch vào vợ tôi. Tôi cắn vú bả đau điếng, tôi cắn nhay khắp trên thịt da bà, rồi ngoạm cắn luôn lồn bà đến nỗi bả kêu lên đau đớn.
Tôi bú lồn bà với vẻ hằn học, tôi banh mạnh mép lồn bả ra khiến bả la lên. Tôi như đứa bé bị mẹ bỏ rơi giờ bắt được trong tay nên hành bù cho đã. Tôi dở hổng chưn bả lên rồi cắn từng đoạn dài theo bắp đùi. Tôi nhổ phun nước miếng vô lồn bả rồi dùng mấy ngón tay ngoáy day kịch liệt cho bả nứng lên.
Nước mắt bả hoen ra, nhưng miệng vẫn cười vì biết tôi đang giận. Bả vẫn thường biết tâm tình tôi như thế nên hết sức chiều để tôi giảm bớt căng thẳng đi. Chỉ đến khi bả lăn lộn tru tréo lên: em nứng quá, anh giết em đi, thì tôi mới bừng tỉnh. Tôi rụt rè bò lồm cồm nằm lên mình bà và tìm đưa con cu vào tuốt lồn bà. Tôi nhắp nhắp mấy cái cho cặc lồn ngậm nhau khít rịt, mới bắt đầu nắc kiểu cò cưa.
Mắt bà xã trào lệ lem nhem, tôi cũng sụt sịt nấc lên mấy tiếng. Vợ tôi vít đầu tồi xuống, đặt lên vú nàng rồi nói nhỏ nhẹ vào tai tôi: đụ em mạnh lên đi anh cho lòng anh thư giãn. Em hiểu, em hiểu, em hổng trách anh đâu. Anh có điều gì buồn ở sở cứ về đây trút sạch vào em. Lồn em là cái nôi xả hết buồn phiền, ấm ức anh đeo theo trong cặc. Cứ đụ anh mạnh bạo như anh thích để cho u phiền tan rã đi mà sống mãi với em.
Tôi cảm động quá, nên gụcvào ngực vợ khóc thút thít. Vợ tôi dỗ dành như dỗ con và phụ tôi hai đứa đụ nhịp say sưa. Tôi chúi chúi bản mặt hoen ướt vào tóc, da vợ và cung hai tay bấu chặt lấy cặp vú cứng săn mà đụ liên hồi. Bà xã đẩy đưa cái hông như cầm canh cho tôi nhịp. Lắc lư, lắc lư, con tàu gập ghềnh lướt sóng trôi đi.
Tâm hồn tôi lắng xuống dần. Tôi bắn hết tinh trùng sân hận vào đầy trong lồn vợ. Bả hả hê cố dạng thêm lồn mà đón nhận chất nhờn đục của tôi. Tôi cố mút thêm đầu vú của nàng và lí nhí nói như xin lỗi: anh cám ơn em. Vợ tôi mừng mừng tủi tủi, dấu rúc mặt vào tai tôi mà nói: có sao đâu.
Kể cũng kỳ, chuyện thiên hạ lăng nhăng với nhau là chuyện của người ta, vậy mà tôi cứ muốn vơ cuốn vào mình để rồi hậm hực. Thái độ ” giận vợ, hờn làng, ghét người dưng ” là một hành động vô lối, mắc chi kè kè nó khiến cho mặt mày chù bụ, sưng sỉa một đống, coi chẳng ra con giáp nào. No mất ngon, giận mất khôn, chính tôi cũng thấy mình thậm vô lý, thậm trơ trẽn, nhưng lỡ rồi đành cứ lảng lảng lơ đi.
Vả lại, tôi được phước lớn có bà vợ hết sức thông cảm. Ăn ở với nhau lâu ngày lâu tháng, cô hiểu hết cái xấu, cái tốt nơi tôi. Chẳng may vớ phải anh chồng gàn chướng nên cô cố vui để giữ lấy hạnh phúc lâu dài. Cô biết rằng tôi là tay giang hồ lãng tử, thấy đàn bà con gái là mắt sáng rực như sao, nhìn ai cũng lom lom xoáy vào vú, vào háng rồi về cứ ngay tình kể lại ráo cho vợ.
Tôi chẳng thường bảo với cô: em xem bà kia, cô nọ ra đường mà cứ bày vú mớm cho mọi người nhìn. Đến khi anh có mở tròn xoe mắt nghía một tí thì lại làm bộ che che đậy đậy. Anh chúa là đi guốc vào bụng mấy ả, chả biết thực giả thế nào, song ngày nay áo xống đầy kiểu cách, vú có chảy thòng dài xuống rốn thì yếm, nịt vú vẫn nâng lên ngồn ngộn một đống, coi mà muốn nuốt nước miếng. Vợ tôi cứ nạt ngang: anh đến lạ, ra đường nhìn gì chẳng nhìn, cứ nhè vú người ta nhìn chòng chọc rồi về phê bình, phê hũ. Tôi gân cổ lên cãi: chứ không à, các bà các cô chả khoe thì bọn trai tráng chúng tôi lấy đâu mà ngó, khốn là bà cô cứ lập lờ đem của nả mình ra bày biện văng ti lê, giá bọn tôi có ngứa ngáy thò tay sờ, bóp một tí thì la ré lên là bị hiếp. Anh cho là con trai ngày nay có bị đi tù nhiều cũng là do mấy cái bra, cái thoong từ mấy bà hết. Chả mặc thì đừng, mặc thì để người ta xem, thứ hàng gì mỏng re mỏng rít, đầu vú đen, đỏ, nâu lồ lộ hẳn ra, còn háng hiếc thì lông đếm rành rành đến từng sợi một, thế mà mắt đàn ông chọc vào chưa xé được tí ti thì đã làm bộ soát cái áo, thun cái ngực, rùn cái mông, vo vo chỉnh chỉnh.
Vợ tôi cứ phải vả vào lưng tôi bồm bộp mà can ngăn sợ tôi tới luôn bác tài thì khốn. Tôi dở ngay một bàn nịnh vợ, khen rối khen rít: chỉ có riêng mình em là kín đáo hết chê, vú lồn gì chỉ để một tay anh nhìn, thử. Vợ tôi biết cái mửng của tôi khi tán phét như vậy là thế nào cũng sắp sửa táy máy tay chân, ấy thế nhưng cô nàng cứ ” em chả ” mà đứng ỳ ra đó cho tôi làm bác sĩ khám bệnh cho cô. Đến khi bênh nhân ư ử chỉ đau chỗ này, chỗ khác là bác sĩ vội xoa ngay bằng môi miệng, tay chưn và bệnh nhân ú ớ lần để chỉ còn tiếng thở rào rào như bễ thổi.
Tôi quê một cục, nên bữa sau vào sở, tôi tẽn tò vô cùng. Được cái các cô các bà dễ chóng quên nên chả chấp nhứt gì cái thằng tôi cà chớn. Bonita hé lô tôi, tôi nở nụ cười đờ mi gác xông ra đáp lại. Em Hội vẻ thổn thức ngập ngừng chả lẽ lơ, chả lẽ vồ vập nên ấp úng như ngậm con cu, tôi phải giảng hòa bằng cái cười méo xẹo. Tôi bảo với cô ta: thôi xí xóa, nhưng bận sau đừng để thằng dê đó nó bóp nữa. Đúng tôi là thằng liều, mình dê đứt đuôi con nòng nọc mà tôi đi phê phán người ta....