Đọc Truyện Sex - Vi Tiểu Bảo Tái Ngộ Giai Nhân
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 12943
Chia sẻ:
Bà xoay thế nằm nghiêng và hếch nhẹ một bên đùi lên cốt ý để cho thằng Đa nhìn thấy được rõ cái mu lồn um cao với chùm lông đen nhánh mà bà mới nhổ tỉa trông rất gọn gàng vào chiều hôm trước. Chính bà Mai cũng biết bà có một khu vực âm hộ đầy đặn và tròn trịa chẳng thua chi mấy bức tranh ở truồng.Bà tỉ mỉ lấy nhím nhổ hết những sợi lông măng nho nhỏ mọc vô trật tự, dư thừa chung quanh cái mép lồn trông có vẻ hoang phế lắm. Bà xâm xoi chùi rửa kỹ lưỡng từng ni tấc da thịt chung quanh và bên trong hai cái mép lồn, bà lấy hai ngón tay vạch hẳn một bên mép lồn ra nhìn thật kỹ vào phía bên trong, bà chép miệng tiếc rẻ những ngày tháng bà lủi thủi sống khô khan nguội lạnh trước nay.
Bà tự tiếc rẻ cho chút thân phận đàn bà có một hình tượng đẹp đẽ, một nhan sắc vẫn còn khả á i dễ coi, vẫn còn muốn lừng đêm ngụp lặn trong biển sâu ái tình. Vậy mà, trời nỡ bắt tội bà, khiến cho ông chồng của bà không dưng ngả ra ngỏm cù đèo, làm cho phí phạm biết bao nhiêu ngày tháng của tuổi thanh xuân.
Đi từ kinh nghiệm bản thân như vậy cho nên bà Mai hiểu hơn ai hết những giây phút ân ái mặn nồng, những khi ngửa lồn ra cho một người đàn ông vầy vò và bú liếm. Với bà, đừng ai nói tới chuyện tự ái nọ kia. Điều quan trọng là 'trưa lúc nào mái mặt lúc bấy giờ". Bất cứ giây phút nào được ôm trong tay một người đàn ông có một con cặc to cứng mà bú mút mà đụ cho đã đời thì đó chính là những giây phút lý tưởng, những thời gian thật là đáng sống với ý nghĩa chính xác tận cùng. Bà Mai chợt giật bắn cả người vì thằng Đa vừa ấn mạnh cái đầu con cặc của nó lọt hẳn vào sâu bên trong lỗ lồn của bà.
Bà Mai vô tình "hự" lên một tiếng thất thanh rồi hai bàn tay bà víu lấy bả vai của thằng Đa trong khi bà rướn lồn lên để tiếp nhận những cú nắc khá tàn nhẫn của thằng Đa. Có lẽ cơn dâm của thằng nhỏ đã bị kích động tận cùng hay sao mà nó bỗng nhiên trở nên hung hãn, hai tay thằng nhỏ ghì xiết lấy cặp mông tròn lẳn của bà Mai như muốn bứt tung cả da thịt của bà.
Bà ưỡn lồn lên cho thằng Đa đụ tới. Từng nhịp nắc đều đặn nhưng hùng hục thọc sâu toàn bộ chiều dài cái dương vật cứng ngắc tung hoành cọ sát mãnh liệt bên trong lỗ lồn của bà. Bà Mai chịu đời không thấu, bà hé miệng ra lấy lưỡi tự liếm lên làn môi trên của mình thằng Đa trông thấy đôi môi xinh xinh hé mở của bà Mai cùng với làn lưỡi màu hồng nhạt ươn ướt của bà trong khi cơn khoái lạc trong người của nó đang ào ạt ập tới, nó bám chặt lấy bà, chồm miệng tới táp lấy cái miệng đầy khêu gợi của bà Mai.
Nó nút lưỡi bà như muốn nuốt hết lấy cái phần gia thít thơm tho mềm mại với dòng nước miếng ngọt ngào đang ứa ra trong miệng. Thằng Đa bỗng "hự" lên từng hồi như nó đang bị tra tấn, nhịp nấc của nó tăng nhanh bất chợt càng lúc càng gấp rút trong hơi thở đứt quãng vội vàng. Nó biết nó đang sướng. Nó biết bà Mai cũng đang đón nhận những cảm giác khoái lạc tận cùng vì tấm thân của bà chợt trở nên mềm nhũn, bà nút lưỡi nó như đáp trả một cách tận tình, rồi đùng một cái, bà Mai ghì chặt lấy thân thể của thằng Đa.
Trong khi dòng tinh khí nóng hổi của thằng Đa đến một giây phút cùng cực, bắn vọt ra bên trong lỗ lồn của bà. Bà Mai ưu ưứ lên một hồi rồi hai cánh tay bà rời ra như không còn sức sống. Hạnh phúc khoái lạc cùng cực đã sảy đến xâm chiếm trọn vẹn lấy tấm thân trần truồng nhễ nhại mồ hôi của bà. Phần thằng Đa cũng không khác, mồ hôi của nó vã ra, hai cánh tay của nó như muốn tách rời khỏi thân thể vẫn còn đăng nóng bừng bừng. Hơi thở của hai người dồn dập thiếu điều như muốn bứt ra từng quãng. Con cặc ướt đẫm của thằng Đa trợt ra khỏi cái miệng lồn còn nóng ham hập và ướt trơn nhễ nhại dâm khí của bà Mai...
HếtTrang 1 trong tổng số 8
Tác Giả: Phong T Trương
Vi Tiểu Bảo hoàn thành thánh chỉ từ Ngũ Ðài Sơn xuống mới về tới Bắc Kinh. Gã tìm vào Như Qui khách sạn mướn một gian phòng thượng hạng để an trí Song Nhi, sáng mai sẽ vào ra mắt vua Khang Hy tâu rõ mọi việc. Sáng sớm hôm sau hắn bảo người đi mướn xe, muốn đưa Song Nhi đi ăn một bữa điểm tâm ngon lành để thị mở rộng thêm tầm mắt.
Gã cùng Song Nhi lên xe rồi uốn cong lưỡi lại, dùng toàn giọng kinh thành bảo phu xe đưa đến Tinh Khôi quán ở Tây Ðan, ở đó có mì xào dòn và thịt cừu nướng ngon nổi tiếng. Tên phu xe cung kính đáp:
- Da!
Vi Tiểu Bảo nhìn con lừa nức nở khen:
- Chà! Con lừa này mắt to mà đen láy, khắp tỉnh Sơn Tây khó mà kiếm được một con như vậỵ
Xe đi một lúc chợt ra tới cửa thành. Vi Tiểu Bảo ngạc nhiên hỏi:
- Ðến Tây Ðan sao lại ra ngoài thành?
Xa phu đáp:
Dạ, con lừa này tính nó quật cường. Mỗi lần ra đến cổng thành là nó nhất định ra ngoài thành chạy một vòng.
Vi Tiểu Bảo và Song Nhi đều phải phì cười. Gã nói:
-Con lừa ở chốn kinh thành cũng có tích cách giống một ông quan.
Nhưng cỗ xe ra khỏi thành rồi chạy thẳng về hướng Tây hơn một dặm vẫn không thấy quay lạị Vi Tiểu Bảo biết là có chuyện rắc rối liền quát hỏi:
-Xa phu! Ngươi muốn dở trò gì đây! Quay lại cho mau!
Tên xa phu vâng dạ luôn miệng. Gã cầm roi quất loạn lên. Con lừa vẫn ra sức chạy ra ngoài thành mỗi lúc một xa hơn. Gã càng la con lừa càng chạy gấp không chịu dừng lạị Giữa lúc ấy có tie^'ng vó ngựa vang lên. Hai bên hai tên kỵ mã cao lớn lướt tới kẹp theo xe lừa.
Vi Tiểu Bảo nói nhỏ với Song Nhi:
- Ra tay đi!
Song Nhi chồm tới phóng chỉ ra điểm vào huyệt đạo sau lưng gã phu xe. Gã phu xe lảo đảo người đi té xuống đất. Hán tử cưỡi trên lưng ngựa tung mình vọt lên ngồi vào chỗ xa phu. Song Nhi lại phóng chỉ điểm tới. Gã này võ công không phải tầm thường, trong nháy mắt hai bên đã trao đổi tám, chín chiêu. Con lừa vẫn tiếp tục lao về phía trước. Bất chợt "Binh" một tiếng, hán tử trên xe bị chưởng lực của Song Nhi đánh trúng ngực hất tung ra ngoài.
Vi Tiểu Bảo nhảy vào chỗ phu xe cầm lấy dây cương. Gã thả lỏng dây cương, tay phải kéo riết lại, bắt lừa quay đầu lại như cưỡi ngựa. Con lừa quả nhiên quay đầu lại ngay chứ có quật cường gì đâu. Gã kỵ mã còn lại vẫn đang đuổi sát. Ðằng xa lại nghe vó ngựa dồn dập. Mười mấy người kỵ mã đuổi tới. Vi Tiểu Bảo giật mình kinh hãi bắt lừa chạy lối khác. Bọn kỵ mã rượt theo rất gấp, nhanh hơn lừa kéo xe, chỉ trong khoảnh khắc đã bao vây cỗ xe lừa vào giữa. Vi Tiểu Bảo thấy bọn này đều đeo binh khí lớn tiếng hỏi:
- Giữa ban ngày ban mặt gẫn chỗ kinh thành mà các ngươi dám cướp đường hay sao?
Một tên trong bọn cười đáp:
- Bọn tại hạ vâng lệnh gia chủ mời Vi công tử đi uống rượu, tuyệt không phải là cường đạo.
Tiểu Bảo ngạc nhiên hỏi:
- Gia chủ các vị là ai?
Tên hán tử đáp:
- Công tử tới nơi sẽ rõ.
Vi Tiểu Bảo thấy bọn này ra chiều bí hiểm, quyết không phải là tử tế nên liền nói:
- Ðã không nói rõ tên chủ nhân thì không thực lòng mời khách, tránh đường cho bọn ta đi!
Tên đại hán cười đáp:
- Tránh đường thì tránh chứ sao! Vừa dứt câu thì gã vung đao chém xuống đầu lừa. Con lừa lăn ra dãy chết, nó kéo đổ cả cỗ xe.
Vi Tiểu Bảo và Song Nhi vội vàng nhảy xuống đất. Chỉ trong khoảnh khắc, Song Nhi cùng bọn hán tử động thủ, tiếng la hét làm um lên cả một vùng. Song Nhi thân thủ cực kỳ linh hoạt, trong khoảnh khắc thị đánh ngã bảy, tám tên hán tử. Bốn, năm tên còn lại đứng ngơ ngác không biết phải làm thế nàọ Vừa lúc đó có tiếng bánh xe lăn lọc cọc. Một cỗ xe nhỏ đang lao tớị Tiếng đàn bà từ trong xe gọi:
- Dừng tay! Người nhà cả đây mà!...