Bạn đang truy cập trang
VKLDKM.SEXTGEM.COMNếu load trang bị lổi "XtScript Error: Timeout" thì hãy load lại nhé
Hãy cùng
Xem Phim Sex
và
Đọc Truyện Sex
trên chiếc dế yêu của bạn !
Đọc Truyện Sex - Cô Giáo Thảo
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 32563
Chia sẻ:
Email: congtri4444@yahoo.comvkldkm.sextgem.comPhát triển bởi zing9xTôi tên là Cường. Ngày hôm nay là ngày cuối cùng tôi ở lại Việt Nam. Lòng bồi hồi bâng khuâng không biết cho tương lai sau này. Mới một tháng trước đây, tôi nhận được thư bảo lảnh do cậu tôi bên Úc gửi qua cho tôi qua bên đó. Cha mẹ tôi thì đã qua đời sau một tai nạn xe cộ để lại mình tôi với cậu hai và ông nội. Ông tôi cũng đón lẽ theo tôi bên đó để đoàn tụ bên Úc nhưng ông nói ông đâu còn sống bao lâu nữa đâu mà phải lìa xa quê cha đất tổ này. Tôi không muốn xa ông, xa bạn bè, xa đất nước nhưng vì ông và chú tôi mong muốn tôi thành tài bên xứ người nên tôi cũng ngậm lòng cất bước ra đi. Sau hơn 9 tiếng đồng hồ ngồi máy bay, cuôùi cùng tôi cũng đã đến được Úc Châu. Tôi bỡ ngỡ bước ra phi trường mà dòm tới lui xem ra ai đón tôi. Vòng quanh phi trường Melbourne là đủ loại dân tàu, tây, ấn làm tôi mờ mắt mà đi kiếm ông cậu yêu dấu của tôi. Kiếm hoài kiếm không thấy, bực mình, tôi ngồi vào một chiếc ghế bang công mà thở dài. Rồi đột nhiên tôi thấy một cô thiếu nữ Á châu trạc chừng 23-24 gì đó chạy đến tôi và hỏi: -Em là em Cường phải không? Tôi bỡ ngỡ đáp: -Dạ phải! Chị là…??? Giọng người con gái ấy êm diệu phát ra: -Chị là chị Tuyết, là hàng xóm thân của chú Phúc (tên của cậu tôi). Hôm nay chú em bận chuyện quan trọng nên nhờ chị đến đón em về nhà. Dù đã hiểu, nhưng tôi còn dè dặt: -Chị không nhận lầm người phải không chị Tuyết? Cuời mỉm, chị đưa tôi tấm hình lúc tôi chụp hai năm trước gửi qua cho cậu tôi đưa tôi: -Đây nè! Em xem hình cậu trai trẻ ‘đẹp trai’ trong hình phải là em hay là người khác đây? Ngượng ngùng, tôi dạ lí nhí theo chị Tuyết ra xe. Chiếc xe của chị Tuyết là một chiếc xe Ford đời mới. Tôi đoán rằng đời sống của chị cũng thuộc loại khá giả. Ngồi trong xe, mà tôi lặng thinh không dám cọ quậy gì. Có lẽ tôi vì mắc cỡ với tiếp xúc phái nữ và nhất là chị Tuyết lại là một người phụ nữ đẹp và duyên dáng. Lắm lúc tôi lại liếc mắt nhìn lấy chị. Chị Tuyết có một khuôn bầu dục, và một cặp mắt vui tươi và linh động mái tóc nhuộm nữa vàng xoã ngang vai tạo cho chị một nét đẹp trẻ trung đầy sức sống. Chiếc xe cũng như cá tánh chị được xếp đặt ngay ngắn và bốc tỏa một mùi xạ thơm. Có thể là do từ mùi thơm xe hay là do mùi thơm do người chị tỏa ra. Tôi ngây ngất ở đó mà liên tưởng đủ thứ chuyện. Trên đường về nhà, chị Tuyết hỏi tôi đủ mọi chuyện, nào là dạo này Việt Nam có gì mới không? Rồi ở Việt Nam tôi có sở thích hay bạn bè gì không? Tôi bị cuốn cút bởi giọng nói của chị, tôi đã hoà dẫn vào cuộc trò chuyện. Chị Tuyết đã tạo cho tôi một cảm giác dễ chịu để tôi bộc lộ tâm sự mà tôi hằng ôm ấp bấy lâu. Chị Tuyết như một người chị hiền biết lắng nghe và dễ thông cảm cho tôi. Cuộc trò chuyện với chị làm tôi hiểu rõ về con người chị hơn. Chị là một cô giáo dạy lớp ESL trong trường trung học Springvale. Ba mẹ chị sống bên Mỹ nhưng chị dọn qua bên Úc ở với chồng mới dạo có hai, ba năm trước đây thôi. Rủi cho chị là chồng chị bất hạnh qua đời sau một vụ cướp ngân hàng mà chồng chị bị bắn chết khi từ chối giao ra tủ hàng bí mật có tài liệu quan trọng của nhưng công ty quốc tế. Hiện giờ chị sống độc thân và thừa hưởng di sản của chồng và tiền bồi thường tử nạn từ công ty bảo hiểm. Chị tâm sự với tôi rằng, đời sống chị không còn phải lo lắng về vật chất nữa nhưng chị lại không muốn ngồi yên một chỗ mà quyết định làm gì đó cho xã hội để quên đi thời gian. Tôi như muốn khuyên chị nên kiếm một người đàn ông khác nhưng lại sợ chị Tuyết chưa quên mối tình cũ e làm mích lòng nhau…… Rồi cuối cùng chiếc xe đã dừng trước cửa một căn nhà lầu hai tầng. Chị Tuyết nói đây là nhà của cậu tôi. Rồi đột nhiên một người đàn ông mở cửa nhà. Tôi nhận ngay đó là cậu tôi. Cậu tôi trông già đi rất nhiều. Mái tóc đã có phần bạc màu. Nhưng trên khuôn mặt ấy tôi còn nhận ra được vẻ hiền hoà và thân thiện của thưở nào. Tôi chạy vội đến ôm chầm lấy cậu mà lòng mừng rỡ vô cùng. Từ ngày cha mẹ tôi chết đi, chú và ông là hai người thân nhất còn lại bên tôi. Vì chú độc thân nên coi tôi như là con ruột của chú. Rồi cuối cùng cuộc gặp gỡ ngày đầu đã xong xuôi tốt đẹp. Trời lúc đó đã xế chiều, sau một buổi ăn chiều thân mật với cậu và chị Tuyết, tôi về căn phòng mới dọn mà lăn ra ngủ khì khì. Không biết đã bao lâu, tôi cảm giác như có ai đang lay thức tôi dậy. Ráng mắt nhắm mắt mở, tôi thấy chị Tuyết đang dòm tôi mà miệng cười chủm chỉm thiệt có duyên. Tôi giật mình thức giấc. Trời ơi, đêm qua tôi có nằm mơ thiệt nhiều về chị Tuyết. Tôi mơ thấy tôi được chị yêu thương, rồi tôi được chị ôm ấp vào lòng tỏa hơi ấm hương nồng sang cho tôi. Lòng tôi rạo rực quá. Không biết chị Tuyết có nghe tôi nói mớ những lời tâm sự ôm ấp của tôi không? Tôi choàng dậy, bỡ ngỡ hỏi chị: -Ủa chị Tuyết, có chuyện gì không? Chị hiền hỏa cười mỉm chi nói với tôi: -Cậu em tôi ơi, đã 10 giờ sáng rồi sao chưa chịu dậy nữa vậy? Chú Phúc đã đi làm sớm nên chú nhờ chị qua kêu thức em dậy đó! Lẹ lên, thức dậy tắm rửa ăn sáng xong chị chở em đi mua đồng phục cho trường mới rồi chị còn dẫn em đi tham quan khắp nơi nữa. Tôi lí nhí dạ theo mà trăm điều ngổn ngang tơ lòng. Tại sao cậu tôi lại thân với chị Tuyết quá vậy? Rồi mình sao lại cứ tưởng tượng để mong chị Tuyết ôm ấp lấy mình?? Thừa hiểu trong lòng là sẽ không bao giờ có chuyện như vậy mà tôi vẫn không ngừng suy nghĩ đến nó. Thế rồi, sau khi súc miệng, đánh răng và tắm sáng xong, tôi theo chị đi ra trung tâm chợ để kiếm đồ ăn sáng. Aên xong, chị chở tôi lên một hãng bán quần áo khá xa nhà tôi để mua lấy đồng phục học sinh. Trên đường đi, chị Tuyết vui miệng kể về quan hệ giữa chị và cậu tôi và những gì cậu tôi an bày cho tôi trong thời gian tới. Chị kể rằng chị quen biết cậu tôi ngay từ ngày đầu khi đến Úc. Vì cùng là người Việt Nam nên cậu tôi và hai vợ chồng chị rất thân với nhau. Khi chồng chị qua đời, cậu tôi phụ giúp chị đủ chuyện về đám tang cũng như an ủi tinh thần cho chị. Quan hệ từ đó giữa hai người gần nhau hơn. Chị Tuyết hàng tuần vẫn thường qua dọn dẹp nhà cậu tôi, và bù lại, chú tôi cũng thường xuyên cắt cỏ và sửa những đồ điện bị hư trong nhà chị. Cậu tôi là một kỹ sư giỏi cho mộthãng computer nổi tiếng nên rất giàu có. Năm nay cậu tôi đã ngoài năm mươi mấy gần sáu mươi, cái tuổi chuẩn bị hưởng tuổi già . Có thể nói bây giờ cậu tôi chỉ muốn sống trong tình gia đình, và mong tôi học hành đến nơi đến chốn là cậu đã mãn nguyện rồi. Một bên mất chồng, còn một bên cô hiu tuổi già nên họ đùm bọc nhau như hai chú cháu ruột thịt. Cậu tôi dự định cho tôi bắt đầu học lớp 10 bên đây để tôi thích nghi dần với những môn học bên đây và sang năm tới sẽ để tôi tự chọn những môn học mình thích cho hai năm VCE này. Đến cái hãng đó, chúng tôi lựa chọn đồng phục xong cũng hơn một tiếng mấy đồng hồ. Khi ra về, chúng tôi lại gặp chuyện bất trắc. Trên đường ra carpark, có một gã da trắng xằng bậy đến chúng tôi và móc con dao nhọn hoắc chỉa về phía chúng t...