Có thể nói là một viên ngọc của xứ Bắc
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 11712
Chia sẻ:
Sau đám tang, Lan sợ phải chạm mặt thằng Cường. Nhưng ở chung một nhà thì điều ấy gần như là không tưởng. Nàng vẫn là mẹ của nó, có thể nó không thể giữ mình nổi khi thấy nàng phơi bày những cái đẹp nhất ra truớc mặt. Nàng phải ngặn lại cái ý tưởng bệnh họan này không thể cho nó tiếp tuc xảy ra.
Có tiếng gõ cửa phòng, thằng Cường bắt gặp ánh mắt ngại ngùng của Lan. Nàng muốn nói chuyện với nó.
- Má muốn nói chuyện với con!
- Vâng, con cũng đang chờ má nói câu đó!
Lan ngồi khẽ xuốn cái giường. Ánh mắt hướng thẳng về phía Cường, ngại ngùng pha chút nghiêm nghị. Chẳng phải nguời mẹ nào trên thế giới cũng phải nói chuyện này:
- Cường à! Má muốn nói rằng hành vi hôm nọ của con đối với má là không thể chấp nhận. Con đã chiếm đọat má. Đó là lọan luân! Con có biết không?
- Con thì nghĩ khác má à. Má cần một người đàn ông ngay lúc đó, và con lúc đó chỉ đóng vai một người đàn ông để cho má thỏa mãn thôi.
- Nhưng má là má của con. Hơn nữa, hôm đó tại vì cái chết của ba con làm má không còn tỉnh táo.
- Con biết điều đó nhưng má biết không? Má rất đẹp, con đã không thể nào cưỡng lại sự hấp dẫn của má.
- Nhưng con không thể làm điều đó với má? Lan hét lên tuyệt vọng.Không… không thể nào… Còn ba con, má không muốn có lỗi với ba con.
- Nhưng con yêu má, yêu thật sự, con muốn má là tình nhân của con
Thằng Cường bất thần nhảy sổ vào Lan ngay trước khi nàng nhận ra. Nó ôn ghì lấy nàng, vật nàng xuống nằm xuống nệm.
- Không…không…buông ra…
Quá trễ, đôi tay thằng Cừơng giật tung cái áo của Lan rách toang. Nó cố tìm môi nàng nhưng Lan lắc đầu dữ dội khiến thằng Cường không dạt được muc đích. Nó chụp lấy bộ ngực trắng hồng của nàng rồi nút lấy nút để. Lan cố quậy thật mạnh để có thể thóat ra nhưng lại càng giúp thằng Cường tiến gần hơn tới hàng vi hiếp dâm hơn. Chính vì nàng cựa quậy vùng vẫy mà cái quần dài của nàng mới tuột ra mau hơn. Cái slip hồng chỉ còn che dậy được cái cần che. Còn cả thân thể trần truồng của nàng đã nằm gọn trong người thằng con yêu quý. Thằng Cường xé nốt tuyến phòng vệ cuối cùng rồi vục mặt vào cái lồn thơm tho cùa Lan. Nó bú, nó liếm mê say.
- Không được… tao là mẹ của mày cơ mà!
- Không… bây giờ con chỉ muốn má là người tình của con, con yêu má…
Hai cái đùi của thằng Cường kẹp chặt cứng đầu của Lan. Con cặc lông lá to dài của nó dập bành bạch vào mặt Lan. Rồi cả cái khúc thịt to tướng ấy chui tọt vào cái miệng xinh xắn của Lan mà quậy tung toé. Lẽ ra thì Lan phải cho cái của quý ấy một phát cắn nhớ đời nhưng nàng không thể làm vì nàng trước tới giờ nàng chỉ biết nâng niu trân trọng con cặc của chồng, chưa bao giờ dámlàm nó đau. Nàng chỉ còn biết trân mình chịu đựng. Đuợc một lúc, thằng Cường rút con cặc ra, nó cần phải dốc tòan lực cho cái việc bú cái lồn ngon lành của má nó. Nó lại vục mặt vào cái lồn sâu hơn. Dường như nó muốn chui vào cái lỗ mà nhiều năm trước đây nó được hân hạnh chui ra.
-Ah…ah…tha cho má Cường ơi….đừng… mà….ah…oh…ah
Thằng Cuờng nào để ý đến. Truớc mắt nó bây giờ chỉ Lan đã không còn là mẹ mà chỉ còn là một con đàn bà với một cơ thể tuyệ mỹ và một cái lồn ngon lành nó cần phải chiếm đoạt. Nó phải chiếm bằng được người đàn bà này. Nó tiếp tục hành vi thú tính của mình. Rồi cái việc nó bú lồn nàng cũng có kết quả. Lan đã không còn giãy giụa nhiều mà chỉ còn hay tay cố đẩy thằng Cường ra mệt mỏi. Nàng bắt đầu cảm nhậm sự khóai lạc phát ra từ cái lồn đang dược con trai chăm sóc. Nước nhờn rỉ ra ngày càng nhiều, Lan càng cảm thấy bất lực hơn.Thằng Cường dùng hai tay banh mép lồn của nàng ra rôi cho cái lưỡi thoc sâu vào cái lỗ nhỏ.
- Ah…uh…không được…không được mà….á…á…
Cảm thấy đã quá đủ cho việc bú liếm, nó quay lại ôm chặt lấy Lan không cho nàng cựa quậy. Nhấp nhổm trên người nàng một lúc, cuối cùng nó cũng đưa được con cặc vào cái lồn ướt nhẹp rồi lấy đà nhận xuống một cái thật mạnh. Lan giật nảy mình, nàng rú lên, không biết do sướng hay vì kinh hãi:
- Á…á….trời ơi con ơi là con…ah…ah…
Thằng Cường nghe thấy tiếng la của má nó thì càng nắc mạnh hơn. Nó ghì chặt dầu Lan bằng hay cánh tay khoẻ mạnh mà giáng những cú đâm thất mạnh xuống cái lồn của Lan.
- Ah…ah…con ơi….má là…á…á…má….của… con…má…ah..ah…
Tay nàng huơ huơ trong khỏang không. Nàng không còn đủ sức chống lại con cặc của đứa con. Nàng kéo đổ tung toé dồ đạc trên cái bàn gần đó xuống giừơng. Thằng Cường vẫn dập con cặc phầm phập xuống. Rồi cái đèn bàn lọt vào tay nàng. Vẫn cái tốc độ nhịp nhàng của thằng Cường.Cố hết sức, nàng đưa tay lên cho nỗ lực cuối cùng để thóat khỏi cuộc hiếp ma kinh tởm này.
- Bốp…
- Á…
Thằng Cường gần như bắn khỏi ngừơi nàng gồi từ từ gục xuống. Con cặc to tứơng nhầy nhụa nuớc nhờn. Lan nhỏm dậy liếc qua thằng Cường rồi chạy ra khỏi phòng, trần truồng và rã rời. Nàng đóng sập cửa phòng mình rồi đổ ụp xuống sàn nhà, cái lồn bị giật ra khỏi con cặc vẫn còn rỉ nước.Nàng òa lên nức nở. Ôi! oan nghiệt
Bên kia, đầu thằng Cuờng vẫn tiếp tục chảy máu….
… Căn nhà chìm trong sự im lặng đáng sợ. Một người vẫn còn tức tưởi sau cánh cửa, còn tên tội đồ thì ngồi im trong góc phòng, tay ôm lấy cái đầu rỉ máu. Họ là hai mẹ con, nhưng đã hơn một lần, con cặc đứa con ung dung ngự trị trong cái lồn cửa người mẹ. Giới hạn cuối cùng đã bị phá vỡ, dù muốn dù không, Lan coi như cũng đã chạm một tay vào cửa địa ngục. Tuy đã thóat khỏi cơn cuồng lọan của đứa con, nhưng liệu nàng có thóat khỏi nanh vuốt của con quỷ dân dục? Liệu lý trí có thắng bản năng?
Lẽ ra trước đây Lan không nên ăn mặc quá khêu gợi trước mật con mình.
Lẽ ra Lan không nên nói chuyện nói chuyện với thằng Cường khi việc nó đụ nàng vẫn còn lởn vởn trong trí óc điên cuồng của nó.
Và lẽ ra Lan không nên có một đứa em gái như Ngọc…?
… Thằng Cường lẳng lặng xuống nhà. Nó tìm bông băng để cầm lại vết thương ngày càng rỉ máu. Rồi nó mặc quần áo, phóng lên xe lao vút ra khỏi nhà. Trong mông lung, trong vô thức, nó đi mà không biết phải đi đâu. Thành phố về tối, nó ăn qua loa rồi chui vào một quán cafe. Bên ly cafe cùng khói thuốc, nó nghĩ lại chuyện lúc sáng, cười thầm một mình rồi sờ tay lên vết thương. Mắt nó nhíu lại, ngẫm nghĩ…
10h30, Cường uể ỏai bước ra khỏi quán. Hôm nay không thể về nhà được rồi! Nó chạy lăng quăng đi kiếm phòng trọ. Mắt đang dáo dác thì…Rầm… Nó ngã lăn ra đường, người đụng nó cũng sóng xòai. Cũng may mà nó và người kia đều chạy chậm. Đứng dậy phủi quần áo, nó tiến tới vừa đỡ người kia dậy vừa nói:
- Chị ơi có sao không? Để em đỡ chị dậy…
- Trời ơi! Anh chạy gì mà không để ý gì hết vậy? Ủa… Thằng Cường hả… Dì Ngọc nè… Con chạy đi đâu mà như mất hồn vậy?
Cường ngớ người rồi cừơi to. Trời ơi! Dì Ngọc mà tưởng ai…
- Dì Ngọc! Hên qúa! Nếu là người khác thì rắc rối to rồi…
- Hên cái khỉ mốc! Xe của dì hư hết rồi kìa! Ối, đau quá!
Chiếc xe của Ngọc bị bể đèn, còn nàng thì bị trẹo chân không đi nổi.Cường dìu nàng vào lề rồi dắt xe của nàng vào tiệm sửa xe quen gần đó. Rồi nó quay ra với Ngọc:...