Truyen SEX loan luon hay một đêm khó quên
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 5903
Chia sẻ:
minhg bước chân nhẹ nhàng đó lại nhịp nhàng, cái bóng trắng lại phất phơ như cành liễu đung đưa trước gió. minh hơi nao nao trong lòng, nghĩ tới giấc mơ ban nãy, nghĩ tới người con gái trong mơ, nghĩ tới con gái của người trung niên đang ở trong phòng, minh vừa lo lắng, sợ sệt, và xao xuyến.
Trong bóng đêm mờ ảo, minh lại thấy cái bóng trắng ban nãy đứng ở cạnh bàn, đứng bất động. minh thầm nghĩ, chắc cô ấy đang dọn đồ ăn trên bàn. Cô ta thật là giỏi vắn, trong thâm tâm của minh đã thầm có giao cảm với nàng rồi. Nhưng minh chợt băn khoăn, cớ sao nàng lại dọn dẹp trong đêm khuya khoắc như thế này, đó có phải là thói quen của nàng chăng ? hay là nàng đang đói, lúc nãy người trung niên có nói con gái ông ta bị bệnh nằm ở trong. Chả lẽ nàng đang đêm lại đói bụng lần mò ra tìm thức ăn. minh tò mò mở mắt to để tìm hiểu. Cái bóng trắng trong đêm giờ đây đã ngồi xuống ghế. minh lại nghe minhg lóc cóc của chén dĩa khua vào nhau, minhg gắp đủa, rồi minhg chem chép nhai ngồm ngoạm. minh nghĩ mà thầm cười, chắc cô nàng đói lắm đây, biết vậy thì lúc nãy mời cổ ra ăn luôn.
Một lúc lâu minhg chén dĩa khua nhau cũng ngừng hẳn, minh đoán rằng nàng sẽ đứng dậy dọn dẹp hoặc ra sau bếp rửa miệng, nhưng không! nàng vẫn còn ngồi đó . minh vẫn thấy cái bóng trắng ngồi thửng ra đó như một pho tượng trắng không cử động. Tò mò suy nghĩ vớ vẫn chuyện gì đó, linh tính báo cho minh biết là nàng đang nhìn mình, nhìn một cách chăm chú, điều đó làm cho minh hơi ái ngại, và lại sợ sợ sao đó không dám mở mắt ra nhìn. Nhưng chẳng nhắm được bao lâu, sự tò mò lại thoi thúc minh, minh lại mở mắt ra nhìn. Cái bóng trắng đó vẫn ngồi im, minh tưởng tượng đôi mắt to đen láy kia đang nhìn mình một cách kỳ lạ, nếu là tình yêu thì cái nhìn đó sẽ đắm đuối, nhưng nếu là kẻ thù thì cái nhìn đó như muốn ăn tươi nuốt sống.
Dần dà sự tò mò của minh cũng tan biến, để lại cho minh sự bực dọc với cái nhìn soi mói của nàng. minh thầm hỏi, tại sao nàng lại ngồi đó nhìn mình thế kia, tại sao nàng không bỏ đi cho rồi ? Hỏi mãi nhưng minh cũng sẽ không bao giờ có được câu trả lời xác đáng, nghĩ thế thì minh ngồi phắt dậy, cố tình gây minhg động để cho nàng biết là minh đã thức. Từ trong mùng, minh nhìn ra , hy vọng rằng cái bóng trắng đang ngồi kia sẽ lên minhg, hay ít ra là cử động, hoặc có thể e lệ rụt rè bỏ chạy khi biết rằng trong căn phòng chật hẹp này chỉ có nàng và minh. Nhưng không! nàng vẫn ngồi đó bất động. Cái bóng trắng hơi lay động khi gió chợt thổi nhẹ qua. Dường như nàng lại đưa cặp mắt sáng hoắc nhìn thẳng vào minh. minh hơi run vì sự lạ lùng người con gái đó trong bóng đêm như thế này. Một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu, hay là nàng bị mù và bị điếc nên không nghe thấy minhg động cũng không nhìn thấy minh phía bên này ? Nhưng rồi tự minh lại trả lời câu hỏi đó, nếu nàng mù sao nàng thấy đường mà gắp đồ ăn, vậy chắc chắn nàng bị điếc rồi.
minh lui cui kiếm đáy mùng định chui ra hỏi nàng cho rõ, nhưng hình như cô ấy đứng dậy, và đang đi về hướng minh đang ngồi. Dáng đi của nàng khoan thai lắm, nhẹ nhàng một cách kỳ lạ không giống như kiểu đi của con người, có thể như đang bay, mà lúc này minh không hề thấy sự lạ lùng ở nàng, cũng như không thấy sợ, chỉ thấy rún động. Nghĩ tới người con gái trong giấc mơ ban nãy và người con gái này là một, minh lại thấy lòng mình nao nao.
Nàng bước đến cạnh bên minh. Trong bóng đêm minh không thấy rõ mặt nàng ra làm sao nhưng minh có thể thấy ràng ràng bộ áo trắng nàng đang mặc là một cái áo cổ trái tim thêu hoa, áo dài phủ tận gót , loại áo không có tay, một mùi thơm của nhang đèn lại thoang thoảng trong mũi minh, và một hơi lạnh chợt bao trùm lấy người minh. minh muốn mở lời nhưng không làm sao mở miệng được. Tay chân minh lại cứng đờ chẳng cử động. minh chết điếng vì việc xảy ra đột ngột như thế. Nàng là ma ?
Còn đang phân vân những ý nghĩ lung tung trong đầu, minh chợt thấy lạnh ngắt ở bàn tay. Thì ra nàng đang nắm lấy tay minh. Một hơi lạnh truyền qua chạy buốt vào tim, minh hơi rùng mình. Gió bên ngoài đập vào cửa kêu ken két, cành lá lao xao như cố tình hù minh, minh thấy lạnh thật, nhưng nghĩ rằng lúc nãy tắm dưới mương bị trúng gió. Lại thầm nghĩ trong đầu, minh mong muốn mình đừng bị trúng gió lúc này, nếu bị thì sẽ uổng giây phút này lắm. Tại vì … giấc mơ ban nãy thật gây ấn tượng mạnh về vẽ đẹp của nàng.
Nàng nắm tay minh dìu lên giường. minh ngoan ngoãn lui dần dần về phía vách tường, đến khi lưng đã chạm vào vách, minh mới bớt ngây ngất, trước mặt minh giờ đây là một cô gái trạc tuổi đôi mươi, qua ánh trăng vàng của tháng Chín, minh thấy rõ ràng khuôn mặt xinh tươi của nàng, khuôn mặt đích thực như là minh thấy trong giấc mơ. Nàng đẹp như nàng Tiên. Mái tóc dài lõa xõa cà lên cánh tay minh làm cho minh thấy lâng lâng. Mùi hơi của nữ giới thoang thoảng bay vào trong mũi minh kích thích lên não thùy rồi chuyển nhanh về phía bụng. minh bất chợt thấy người ngợm mình cứng ngắc. Sự hammuốn của trai gái dâng cao giữa hai đùi minh, bất giác minh không còn tự chủ với bản thân mình đưa tay nắm lấy tay nàng. Cảm giác lạnh lại chạy rân trong người minh, nhưng cũng nhờ cơn dục tình đang đốt cháy trong người minh dung hòa được nhiệt độ. minh cảm thấy ấm hơn.
Không cần suy nghĩ thêm, minh ôm chầm người con gái đó kéo ghì sát vào lòng, hai tay minh mân mê trên lưng nàng. Theo bản năng tự nhiên trong việc khởi đầu của ân ái, minh kề miệng hôn lên môi nàng. Môi nàng lạnh như băng, và có mùi rong như cái mùi rong ở miếng ván cầu mà minh tắm ban nãỵ Điều đó làm minh hơi chùn lại, cộng thêm mùi nước mắm gừng trong miệng nàng loại thoát ra, minh bất giác điếng hồn, rõ ràng lúc ban nãy minh đã ăn hết canh bầu, cá trê và chan hết nước mắm vào chén rồi, vậy thì nàng lấy gì mà ăn, chả lẽ nàng dùng lưỡi liếm những gì còn sót lại … Nàng là ma đi ăn đêm chăng ? Cái lưỡi của nàng chắc dài lắm nên mới liếm dĩa san sát thế kia! Nghĩ tới đó thôi, thì trong mình minh toát ra toàn mồ hôi lạnh. minh lại đẩy nàng ra, toan bỏ chạy, những ngoảnh đầu lại thì thấy nàng đang từ từ cởi áo. minh lại thấy rạo rực toàn thân. Sự đòi hỏi ái ân lại trào dâng trong người minh làm cho minh quên tất cả. “Chết thì chết!” minh chỉ thầm thốt lên trong lòng rồi quay lại . Chưa kịp định thần thì đã thấy nàng chồm tới đè lên mình minh.
Bỗng chốc minh càng lạnh hơn dưới thân thể trần truồng của nàng mát lạnh, lạnh một cách kỳ lạ khác hẳn với cái lạnh của con người có máu huyết lưu thông. Cái lạnh của người chết!
Dưới ánh trăng vằng vặc minh lại thấy bóng mình in lên vách nhưng bóng của nàng thì không có, nhưng minh lại có ý nghĩ khùng điên nào đó cố tự trấn an mình, là có lẽ nàng ngồi khuất bóng nên trăng không soi được.
Vừa khi đó thì mặt minh tràn ngập dưới sự êm ái, bầu vú căn tròn nhựa sống của người con gái đó, minh mê muội đưa môi mím chặt lấy đầu núm, bú vô tội vạ. Hai tay minh thì quều quào trên lưng nàng, quên đi cái lạnh của xác chết, và mùi rong trong miệng nàng thoang thoảng. Nhưng dưới sự mơn trớn của minh, cảm giác người nàng ấm hơn trước, không biết vì nàng cũng đang bị lửa dục đốt trong lòng hay vì hơi hám của minh truyền qua, hay là dương khí trong mình minh cũng tan dần trên mình nàng.
Thình lình nàng kéo tuột quần của minh ra, minh cảm thấy mát lạnh giữa hai đùi, kế đó một bàn lần mò xuống nắm lấy dương vật của minh vuốt. minh lim dim đôi mắt tận hưởng phút giây sung sướng lần đầu tiên trong đời, lại vồ lấy người nàng hôn tới tắp, còn nàng thì bắt lấy gốc dương vật minh vuột thẳng xuống, rồi minh cảm giác dương vật mình đột nhiên trơn lùi trong mình nàng, dưới những cái nhún nhẹ nhàng....