Truyện Sex Loạn Luân - Anh Thạch
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 10235
Chia sẻ:
- Anh không nghĩ đến anh. Cũng được đi, nhưng ít ra anh cũng phải nghĩ đến em chớ.
- Thì anh có cấm em mua sắm gì đâu?
- Anh chậm tiêu quá đi. Nếu như em ăn mặc cho sang, lại để anh luộm thuộm không giống ai, thì thiên hạ còn coi em ra gì nữa.
Ông Thời chợt hiểu. Ông tự trách mình vô ý thật. Ông thì đã 55 tuổi rồi, trong kho Hoà mới 30. Nàng vẫn còn thích ăn mặc chải chuốt. Chẳng thế mà năm ngoái Hoà đã ép ông phải đi mua chiếc Mercedes mới, nói là để hai vợ chồng đi giao dịch làm ăn cho ra vẻ, dù rằng chiếc xe củ của ông vẫn còn tốt. Ông đành chiều vợ, cho chiếc xe cũ cho hai chị em Ngọc, Ngà, hai đứa con riêng của ông, để mua chiếc xe mới cho vừa lòng người vợ trẻ.
Chiếc xe Mercedes đen bóng của hai người vòng vòng một hồi, vẫn chưa tìm được chỗ đậu. Ông Thời tỏ một cử chỉ lịch sự mà ông mới học được sau này. Ông đậu xe ngay trước cửa cho Hoà xuống, trước khi đạp ga cho chiếc xe đi tới, ông nói vói qua cửa xe:
- Em vô đó trước cho mát, anh đậu xe xong vô sau.
Hoà không thèm trả lời. Mà thật tâm Hoà cũng chẳng thích đi bên cạnh ông chồng già nên nàng đi thẳng một mạch vô cửa shopping.
Đến trước gian hàng bán quần áo, đang loay hoay lựa chọn, bỗng Hoà cảm thấy nhột nhạt phía sau long. Linh tính cho Hoà biết có người đang nhìn mình. Hoà cầm chiếc áo sơ mi làm bộ giơ cao lên xem, rồi xoay người về phía sau như để nhờ ánh sáng bên ngoài để xem cho rõ, thì vừa bắt gặp một ánh mắt đang nhìn lén nàng một cách thèm thuồng. Vừa nhìn thấy Hoà, gã đàn ông kinh ngạc thốt lên:
- Ủa. Tưởng ai hoá ra chị.
Hoà cũng buồn cười trong bụng. Tưởng ai hoá ra là Luân, người em họ của ông Thời mà những ngày đầu mới đặt chân vào làm trong xưởng may Luân đã săn đón nàng hết cỡ.
Thật ra Luân chẳng có họ hàng gì với ông Thời hết. Mà Luân lại là bạn học của bà Thời từ ngày còn ở Việt Nam. Sang đến Mỹ gặp lại nhau,tình bạn càng thêm thắm thiết. Vì lý do đó mà ông Thời coi Luân như một người em. Ngoài việc làm ở sở, Luân vẫn đến shop phụ ông Thời về vấn đề sổ sách, kế toán. Thế rồi bà Thời chết đi, tình anh em cũng không còn thắm thiết như xưa nữa. Mỗi ngày Luân vẫn ghé qua một, hai tiếng đồng hồ, coi như làm part time cho ông Thời vậy thôi.
Lúc Hoà mới vào làm, Luân cũng có ý ngấp nghé, nhưng rồi ông Thời lại phỏng tay trên. Chàng cũng chẳng buồn gì chuyện đó, nhưng trong bụng cũng hơi tiếc. Dù sao, giữa nơi xứ lạ quê người này mà tối tối lại có Hoà cũng đỡ vất vả.
Như đọc được ý nghĩ của Luân, Hoà ởm ờ:
- Tưởng cô nào hả?
- Vâng, thấy người đẹp mà mình hổng nhìn là ... mang tội chết phải hôn Hoà.
Đoán là ông Thời vẫn còn đang loay hoay tìm chỗ đậu xe chưa xong, Hoà bạo dạn hơn:
- Thấy người đẹp mà chỉ muốn nhìn thôi sao? Hỏng muốn cái gì nữa hết phải hôn? Thề đi.
Luân thèm Hoà lâu rồi, nhưng lại không muốn phá hạnh phúc của ông anh nuôi, nên chàng cứ phải đóng mặt tĩnh mỗi lần gặp Hoà.
Lần này chàng thấy rõ trước sau gì ông Thời cũng bị Hoà cắm cho mấy cái sừng trên đầu.
Cái giòng đàn bà trẻ, mơn mởn xuân tình mà lại sống với ông chồng già yếu, hom hem như ông Thời thì chuyện ngoại tình chỉ còn là vấn đề thời gian thôi.
Luân nghĩ thầm: "Gặp đàn bà như Hoà mình không chơi thì thằng khác nó cũng chơi..." Chàng trổ ngay cái giọng ăn chơi cho hợp với lối nói chuyện của Hoa:
- Ai thề thì thề. Chớ tui thề chắc thề nào cũng bị bà bẻ cổ chết.
- Sao vậy?
- Tại hễ thấy đàn bà đẹp là tui muốn ăn tươi nuốt sống ngay tức khắc liền tại chỗ.
Hoà cười lên hăng hắc. Lúc cười cặp mắt nàng nheo lại trôg cực kỳ dâm đãng khiến Luân càng nóng mặt hơn. Hoà trả lời Luân:
- Muốn ăn thì thiếu gì chỗ để ăn. Gấp gáp gì mà phải ăn liền tại chỗ. Mà có dám ăn hôn?
Thấy Hoà có vẻ táo tợn, Luân định mồi chài thêm một vài câu nữa, chợt thấy ông Thời đang bước vô cửa, Luân nói một câu thật nhanh trước khi ông Thời tiến gần đến họ:
- Thôi để bữa khác mình tính tiếp cái chuyện ăn uống nhé.
Hoà trả lời lớn cố ý cho ông Thời nghe để khỏi nghi ngờ:
- Anytime.
Nói xong Hoà cười có vẻ khoái chí lắm.
Ông Thời vừa bước tới, thấy vợ đang nói cười vui vẻ với Luân cũng góp chuyện:
- Cái gì mà vui dữ vậy?
Hoà đáp lời chồng:
- Tình cờ gặp anh Luân, ảnh nói bữa nào mời em với anh đi ăn.
Ông Thời vẫn vô tình trả lời một câu thật là hợp tình hợp lý:
- Có ăn thì một mình em đi ăn với chú ấy. Chớ anh bận muốn chết thì giờ đâu mà đi.
Câu trả lời của ông Thời làm cho Hoà và Luân cười muốn té ra sàn.
Ông Thời nhìn hai người một cách ngạc nhiên, Luân lanh miệng giải thích:
- Em muốn mời chị với anh đi ăn. Chị thì nói có đi thì mình anh đi chớ chỉ không thích ăn tiệm. Còn anh thì bảo là có đi thì một mình chị đi chớ anh thì bận...
Câu nói của Luân làm ông Thời cũng bật cười. Trong lòng ông thấy vui sướng vô cùng. Như vậy có nghĩa là vợ ông chỉ thích ở nhà ăn với chồng con chớ không thích ra ngoài. Ông vui vẻ:
- Thôi thì chú Luân đã nói vậy, hôm nào hai vợ chồng mình cùng đi với chú một bữa cho vui.
Luân đứng nán lại, nói qua loa vài câu xã giao rồi cáo từ. Trước khi bước đi thấy ông Thời đang cầm chiếc cà vạt săm soi, chàng nheo mắt một cái với Hoà. Hoà cũng làm một hành động tương tự. Luân nhủ thầm trong lòng: "Coi như xong."
Ông Thời mở cửa bước vào phòng, thấy Hoà vẫn còn thức. Nàng đang say mê đọc một tạp chí gì đó. Ông chỉ thấy ngoài bìa sách in hình một cặp trai gái không một mảnh vải che thân, trong tư thế như đang làm tình.
Hoà vẫn không chú ý đến ông. Nàng nằm tênh hênh trên chiếc giường nệm bông êm ái. Chiếc áo ngủ trễ xuống một bên vai làm lộ hẳn một bên ngực căng phồng trông thật ngon lành.
Dù được sinh trưởng trong một gia đình chẳng lấy gì làm giàu có, nhưng Hoà may mắn được nhờ trời phú cho một nhan sắc thật mặn mà tươi mát. Cứ đàn bà con gái mà có được làn da trắng nõn nà, một thân hình dong dỏng cao, đều đặn là đủ để đàn ông chết mê, chết mệt rồi. Đằng nay Hoà lại có một gương mặt trái soan, chân mày vòng nguyệt viền trên cặp mắt lá răm, nhìn dâm không chịu được. Chiếc mũi dọc dừa kết hợp với đôi má lúm đồng tiền và chiếc miệng nhỏ xinh xắn. Bao nhiêu đó đủ làm cho đàn ông "lết bánh" rồi, chưa tính tới cặp giờ trường túc bất tri lao, chỉ nhìn là đủ muốn nhào tới, banh nó ra mà cắn xé cho thoả mãn thú tính.
Ông thời nhìn vợ, từ cổ họng ông một chút nước bọt trào lên khiến ông vội nuốt trở xuống đánh "ực" một cái.
Ông nhẹ nhàng nằm xuống cạnh vợ, ghé đầu nhìn vô quyển sách. Một cặp trai gái ngoại quốc đang làm tình được in bự cả trang sách. Trong hình cô gái tóc vàng nằm ngửa trên giường, mắt nhắm nghiền, miệng hé mở, hai hàm răng đang cắn chặt lại như để khỏi thốt ra tiếng rên khoái lạc. Hai chân cô gái dang rộng. Gã con trai đang úp mặt vào giữa đám lông lồn vàng rậm rạp của cô gái. Chiếc lưỡi hắn thè dài ra, chọt vào giữa lỗ lồn của cô gái mà ngoáy.
Hai tay hắn lòn dưới bắp vế cô gái như để kềm không cho cô gái dẫy dụa.
Từ giữa hai bắp vế gã con trai, con cặc to tướng, cứng ngắc đang vươn dài ra hết cỡ như trái cà tím, đang trong tư thế sẵn sàng.
Ông Thời quay nhìn vợ. Cặp mắt Hoà dại hẳn đi. Gương mặt nàng đỏ bừng như đang lên cơn sốt. Ông Thời chẳng nói chẳng rằng. Ông dằn lấy quyển sách rồi thò tay kéo mạnh cho sơi day áo ngủ tuột ra, phô bài cặp vú căng tròn như hai trái vú sữa của Hoà trước mắt.
Hoà vẫn nằm im, không tỏ một cửa chỉ phản đối. Biết vợ đã nứng quá rồi, ông Thời bước xuống giường cởi bỏ áo quần....