Truyện sex Anh rể ơi cưỡng dâm em đi, em ngửa ra rồi này
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 139318
Chia sẻ:
Cuộc sống vẫn tiếp tục như bình thường, chị Tuyết về nhà giữ kín bí mật của chị. Tôi thì giả mù giả điếc, không dám động đậy. Chị Tuyết vẫn giữ cái bề ngoài khắc khe của chị, nhưng bây giờ tôi đã biết đó chỉ là bức bình phòng để bảo vệ cho chị, ai có biết là trong chị đầy đam mê nóng bỏng? Một vài lần tôi nhìn lén thấy chị đứng buồn buồn nhìn mơ màng ra nơi chân trời xa, như nhớ về một quá khứ đầy kỷ niệm.
Rồi chị héo dần như một cây hoa không nhận được nước mưa. Chị ít nói hơn, thầm lặng hơn. Nhiều ngày chị ủ rũ không nói một lời. Vân ngạc nhiên cố tìm đủ mọi cách để làm vui lòng người chị thương yêu của mình. Tôi còn xót xa nhiều hơn nữa vì dù sao tôi cũng biết nguyên nhân của sự héo tàn đó, mà chính tôi là thủ phạm. Tôi cũng phải tự thú nhận là tôi biết mình đã thương chị Tuyết, thương đây không phải là thương hại, mà thương vì có một cái gì đó kỳ lạ gắn bó tôi với chị. Có lẽ đó không phải là tình yêu như tình yêu giữa tôi và vợ tôi, nhưng đây là một loại tình cảm khác, nhẹ nhàng hơn nhưng cũng không kém phần sâu sắc.
Hôm đó trong buổi ăn cơm chiều, vợ tôi đưa một lá thư cho chị Tuyết:
– Nè chị, có thư cho chị đây, em quên đưa hồi sáng.
– Chà, tuồng chử nào nghuệch ngoạc như chử con nít, chắc là của học trò.
Chị Tuyết xé lá thư ra đọc. Mặt chị thay đổi không ngừng, rồi chị gục đầu xuống bàn, đôi vai chị rung động vì chị đang khóc một cách thầm lặng. Vân ngạc nhiên nhìn tôi, tôi ra dấu cho Vân ngồi im để tôn trọng giây phút đó của chị Tuyết. Một lúc sau, chị ngẩn đầu lên, gương mặt chị nhòe nước mắt nhưng mắt chị lại sáng long lanh. Vợ tôi lo lắng hỏi:
– Có gì không chị?
Chị Tuyết lắc đầu đứng dậy bỏ vào phòng. Vân nhìn tôi, tôi mỉm cười:
– Chắc không có gì đâu mà, anh dám chắc như vậy.
Mà tôi dám chắc như vậy vì chính tôi là tác giả của lá thư đó.
« Chị Tuyết,
Cả năm rồi, chị có khỏe không? Phần em thì em phải đi xa đến hôm nay mới về lại thành phố. Nhớ đến chị nên em viết vài hàng cho chị đây. Chắc chị còn nhớ chuyện đã xẩy ra cáchđây đúng một năm, 3 ngày tuyệt vời … chị đã cho em biết bao sung sường. Chị còn nhớ không? Em thì vẫn còn nhớ, em nâng niu kỷ niệm đó. Em thèm gặp lại chị. Chị có cho phép không? Em chỉ e ngại là chị đã vùi kỷ niệm đó vào xọt rác rồi! nếu chị cho phép thì em cũng xin đặt điều kiện với chị: em mong muốn hoàn cảnh của lần này sẽ giống như lần trước. Chị đừng nghĩ lầm, không phải em cần phải bắt cóc chị nữa đâu, nhưng em mong muốn chị chấp nhận đến gặp em với chiếc khăn đen bịt vào mắt. Em muốn thương yêu chị nhưng em không thể lộ mặt ra được vì nhiều nguyên nhân riêng. Em ước mong được chị chấp nhận lời yêu cầu, hay đúng hơn là lời khẩn cầu của em. Nếu được thì tối ngày thứ bảy, chị đến địa chỉ này. Chị tự bịt mắt rồi em sẽ đến « bắt cóc » chị 3 ngày.
Chị Tuyết, em nhớ chị lắm. Hãy đến với em. »
———————————–
Tôi biết là chị sẽ đến với tôi nhưng tôi thì thật sự, tôi không biết mình sẽ đi về hướng nào. Tôi như người thủy thủ đã mất cái la-bàn, cứ tiến tới mà không biết là hướng đó có đúng hay không! tôi chỉ biết là khi chị đến với tôi, tôi sẽ mừng rỡ mở rộng hai tay ra đón chị, tôi sẽ âu yếm nâng niu chị, tôi sẽ hôn chị nồng nàn rồi tôi sẽ làm cho chị rên lên vì sung sướng, và nếu chị đồng ý thì tôi sẽ lấy trinh tiết của chị, sẽ làm tình với chị cả ngày … nhưng rồi sau đó thì sao? tôi sẽ có đủ can đảm để yêu chị ngoài ánh sáng hay không? Tôi có dám thú thật với chị không? và nếu tôi có dám nói tất cả sự thật cho chị nghe thì cái gì sẽ xẩy ra? tôi không có câu trả lời. Tôi chỉ biết phó mặc cho định mệnh đưa đẩy. Hiện tại thì tôi chỉ biết là tôi nôn nóng chờ đến ngày thứ bảy để được ôm chị vào lòng. Để được thương yêu chị ….Mọi chuyện bắt đầu từ hồi đẻ thằng Cu. Một tuần trước ngày sinh thì có tin mẹ chồng chết ngoài Hà đông. Hòa, chồng nàng, vừa được điều làm bí thư chi bộ đảng ở Bờ lao từ ngày giải phóng, phải về Bắc lo ma chay. Hòa bảo thằng Hội ở lại , để nàng có người sai bảo . Hòa vừa đi được hai hôm, thì vào gần nửa đêm, Dần lên cơn đau bụng đẻ , đau toát mồ hôi, ôm bụng mà kêu giời kêu đất. Nàng bảo thằng Hội đi tìm chị Năm, y tá ở bệnh xá. Bờ lao không có bệnh viện sản, mà hôm đi khám ở bệnh viện Chợ Rẫy tháng trước, bác sĩ bảo thai tốt , sinh thường thôi.
truyen chi dau khieu dam moi goi toi du 18
Truyện Chị dâu khiêu dâm mời gọi tôi đụ 18+
Nửa giờ sau, Dần đang nằm chịu trận, rên la khóc lóc thì chị Năm với thằng Hội đạp xe về tới. Chị Năm te tái thăm hỏi ,lại ngồi bên giường , lấy tay lật vạt áo Dần ra mà sờ bụng ,thấy quần ướt sũng, chị quệt quệt, đưa lên mũi ngửi rồi la lên:
– Vỡ đầu ối rồi, sắp sinh đến nới!
Chị kéo tuột quần Dần ra , thằng Hội còn đang trố mắt hồi hộp nhìn cái cái bụng phình phình với cặp đùi trắng hếu , thì chị Năm đã nạt nó:
– Mày đi lo nấu cho tao nồi nước sôi, con trai con đứa gì mà đứng đực ra như phỗng vậy? Mai mốt nhớn lên là ghê lắm đấy!
Chị vừa một tay gạt mớ lông mu ướt nhem nhép , banh cửa mình Dầøn ra, tay kia đâm thọc hai ngón tay vào trong ngoáy ngoáy , rồi nói với Dần, tuy rằng lúc này Dần đau quá đâu có nghe gì nữa:
– Con giai thời bây giờ là gớm lắm, thấy đàn bà con gáí hở ra tí là cứ nhòm hau háu!…Nhưng mà không có nó phụ cho cũng không xong!.Cái nhà anh Hòa, đúng lúc vợ để thì đi vắng!… Tử cung mở to lắm rồi, chỉ nội mươi phút nữa thôi. … Ráng nhịn đau, há miệng ra thở đi!… Hà hà… Như vậy đó… Để sức tí nữa rặn!
Thằng Hoiä bưng nồi nước sôi lên, chị Năm nhúng cái kéo với cuộn dây chỉ ni lông vào, đặt vào cái đĩa sạch , rồi bảo nó pha nước cho âm ấm, lấy sẵn cái khăn mới chờ tắm cho em bé. Nó vừa loanh quanh làm , vừa liếc nhìn Dần nằm tơ hơ , lần đầu tiên trong đời nó nhìn thấy cái lồn đàn bà hùm hụp hai múi to mẩy như hai múi bưởi với nhữung sợi lông mườn mượt bên trên lòa xòa ra hai bên háng như hình tam giác, thảo nào mà lũ bạn nó cứ gọi là cái ba góc. Lông nhiều hơn mấy sợi lông lưa thưa mới nhu nhú chỗ con cặc của nó. Nó bỗng thấy cái đầu buồi của nó ngong ngỏng lên , vội quay đi phía khác.
Chi Năm lại vạch cửa mình Dần ra, thọc tay vào mà khám, , chị vừa rút tay ra , vừa la lớn, làm thằng Hội giật mình quay lại.
– Tử cung mở hết cỡ rồi!…Nào!…Hít hơi cho dài , mắm môi lại , rặn đi! rặn đi!
Thằng Hội thấy chị Dần mặt toát mồ hôi , mắt mở thao láo , hai tay quơ quơ trước mặt , , chị Năm thì đứng phía cuối giường cầm hai đùi Dần mà banh ra, đưa ngược lên , luôn miệng:
– Rặn đi, rặn dài hơi vào !
Dần thở hắt ra, thều thào:
– Hết sức rồi, ối giời đất ơi , đau quá! Ối cái thằng chồng chết tiệt, nó làm tôi mang bầu, nó sướng cái con buồi nó, rồi lúc tôi đau đẻ thì nó mất tăm mất tích.
Chi Năm cũng phải bật cười:
– Thôi mà , để sức mà rặn …chửi nó làm chi? Lúc sướng thì bộ mày không sướng hả? Thằng Hội đâu, lại đây cho chị mày bám lấy sức mà rặn.
Thằng Hội chạy lại bên giường đứng trân trân, lồn chi Dần lồ lộ ngay trước mắt, mà sau khi Dần vùng vẫy , thì vạt áo cũng bung ra hai bầu vú không có áo lót nây nẩy đung đưa.
Chi Năm hét lên:
– Nắm lấy nó, hít hơi rặn cho mạnh , con nó mới ra được!
Mặt Dần tím bầm, , mấy ngón tay cào cấu bấm ghịt vào cánh tay thằng Hội , nàng oàn oại, hai caí vú phập phồng , nàng mím môi phùng má ra mà rặn . Tiếng chị Năm vẫn vang vang :
– Thế đấy! Rặn cố tí nữa đi! Cái đầu nó nhú ra rồi đây này! Tí nữa. Rặn nữa đi!
Chợt nghe tiếng khóc ” Oe! Oe!” xen tiếng chị Năm : ” Nó ra rồi! Ra rồi ” Dần há miệng thở dốc, mệt lả ngửa đầu ra , thằng Hội thấy hai bàn tay chị Năm ôm đầu đứa bé ướt nhê nhếp , xoay xoay rồi dần dần kéo cả người đứa nhỏ ra :” Con giai đầu lòng! Sướng chưa! Cái con chim tí hon dễ thương quá! ” Thằng Hội không khỏi ngạc nhiên, sao cái lỗ lồn vừa thấy có bao lớn , mà đứa bé chui ra lọt thỏm....