Truyện nhà Cô Nga – Loạn Luân
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 4018
Chia sẻ:
- Cám ơn anh nuông chiều em quá. Anh muốn phục vụ em, trả ơn và cám ơn em cho anh nhiều cảm hứng như vợ chồng. Sau khi ăn, hai đứa mình lên boong phơi nắng, ngắm cảnh chờ tàu sẽ di chuyển sang địa điểm mới.
Mỗi người có việc riêng tư theo ý thích…
Quốc Phong và Ngọc Điệp ăn sáng xong, chàng dìu cô nhân tình về phòng vợ chồng mình đêm qua. Điệp biết trách nhiệm phục vụ sao tốt đẹp, sẽ được Tài phú “bo” thêm tiền và còn gọi đến nhiều lần sau nữa.
Một bầu vú căng tròn, thân thể mỹ miều, trần như nhộng hiện ra trước mặt Phong, chàng nuốt nước miếng ực thành tiếng. Rồi như họ bị cuốn hút vào nhau như thỏi nam châm ngay lập tức- không còn suy nghĩ gì ngắn dài- quà của ông Chủ Lý Tế Thâm đãi, ai không thưởng thức hóa ra khùng hết sao?!
Ngọc Điệp quá đẹp, đôi mắt ngọc long lanh, mũi dọc dừa, mặt trái xoăn, da đỏ hồng như hoa điệp, trước sân trường như còn nuối tiếc tuổi học trò vô tư lự, mái tóc dài phủ xuống tận lưng.
Phong cảm thấy hưng phấn, máu chạy rần rần khắp châu thân, con chim cũng muốn tung vỗ cánh, tìm đáp xuống vùng đất chưa được khai phá lúc nào cũng màu mỡ. Bàn tay chàng áp đặt trên bầu vú căng tròn to như quả cam, chàng mân mê, thoa nắn như nghi thức ra mắt “Thần vệ nữ”. Chàng cuối người khám phá vùng âm vật, để khai mở cuộc hành trình về cõi Thiên Trúc. Âm môn Điệp đỏ mọng, chòm lông tơ óng ả, thơ thơ vừa đủ che kín mép *** bên ngoài. Mu vun úp cao để lộ khe lạch như mời gọi chàng trai như Phong, những hảo hớn đa tình sẵn sàng xâm nhập.
Phong vừa ghì sát hôn để Điệp tạo nỗi đê mê, tay nương cho nàng ngả người xuống giường. Nàng hơi dang hai chân giúp thế cho Phong đưa con chim thâm nhập. Nàng rướn người chịu đựng, chàng khá lịch lãm nên từ từ theo bài bản, ấn tiếp vào sâu hơn, Điệp cảm thấy đau nhói rướn mình lên cao, càng vô tình tạo thế con chim chìm nhập. Tiếng “phựt” như xé thịt khô khan vang ra.
- Ôi đau em quá anh ơi, nàng quằn quại như đạp phải đinh, miệng la to hơn.
- Chết em anh ơi!. Phong hiểu sự gì đối với người nữ trinh nguyên. Chàng rút dương vật ra, những tia máu đỏ hồng như nụ tầm xuân dính theo đầu khấc và thân con cu.
Biết Điệp đau buốt trong âm đạo, chàng chỉ ấn nhẹ thêm cho kích thích dương vật rồi bắn xã dòng tinh dịch còn ẩn uất ra ngoài…
Trên boong tàu, Uyển My đang nằm phơi nắng chung cách tình tứ với Tài phú như cảnh vợ chồng, nàng rất tự nhiên cởi bỏ áo ngực khoe cặp nhũ hoa căng mộng của phụ nữ mang bầu hơn sáu tháng, như mọi người cách không ngượng ngùng, càng làm Tài phú hứng tình, thỉnh thoảng đưa tay rờ rờ cho sướng, My miên man hiểu “anh nầy” không thích đi xa- chỉ xào khô- . Nàng ngồi dậy ôm hôn rồi hai người hứng tình lăn lộn qua lại.
Mỹ Lan có trách nhiệm theo hầu Tài phú, nàng lấy dầu chống nắng thoa khắp người cho My trước, xong quay sang thoa lưng cho Tài phú, khi xuống hai bắp đùi thì thấy con cu của chàng cương cao trong quần xì, ra dấu cho Uyển My nhìn rồi hai người cười ré lên.
Một góc tàu, từng nhóm hay từng cặp tình nhân, trong đó có bộ ba Hiển- Hoa và Hồng Đào, họ thoa dầu chống nắng, hứng tình thoa nắn, bóp vú nhau, hôn hít, thọt nhột rồi cười ngặt nghễ.
Nhưng không ai dám ra quân, – giao tình- giữa “chốn thanh thiên bạch nhựt” trên boong tàu.
Mặt trời vừa xế, hơi nghiêng nghiêng chếch bóng, ông chủ, Lý Tế Thâm- hướng dẫn bà Thanh Nguyệt theo sau là thục nữ- nàng hầu Tuyết Lê. Đứng trên boong tàu chỉ vài địa điểm bí mật sẽ tải hàng, tuy xa nhưng vùng nầy an toàn hơn là nhánh sông gần Thành phố dạo nọ.
Thanh Nguyệt quá nhớ chồng nên xin phép, cho gọi ông Đông đến, lịch sự ông Chủ vừa lòng người đẹp.
Họ cùng ngồi ngắm nhìn mây trời phần sau boong tàu, được ngăn bởi phên chắn, không cho ai khác đến gần. Thức ăn và uống bày sẵn gần đó.
- Ông chủ bèn cho gọi Mẫu Đơn và Ngọc Phượng cả hai người đẹp trong bốn nữ duyên dáng theo trên tàu để phục vụ sinh lý nam giới, ngụ ý ông chiếm giữ riêng Mẫu Đơn, nên Tài phú biệt đãi cho ở căn phòng cạnh bên với ông chủ khi cần.
- Cám ơn anh Đông, ông Chủ ngỏ lời, thật Thanh Nguyệt quá tuyệt vời anh có phước quá. Trời ban cho Nguyệt là phụ nữ đẹp, chiều chuộng và làm tình đầy nghệ thuật, anh muốn hú hý hay còn nhường cho tôi thêm.
- Ông bà cứ tự nhiên vợ chồng với nhau tại đây. Liền thấy các phục vụ viên kê ghế nhựa dài đến gần. Tài phú ra lệnh không ai đến gần phần boong sau từ giờ nầy.
Lúc nào tôi cũng mến mộ Nguyệt, có ý sau chuyến nghỉ mát cùng tôi sang Thái Lan gặp các chủ xuất cảng các loại đá quý: Cẩm thạch, Hồng thạch, Bích ngọc, Mả não… anh cho phép em Nguyệt du lịch sang Thái Lan cho biết, nhất là gặp giới thương mãi với nhau.
Thói quen của giới thương gia, hễ “muốn trót lọt” thương vụ thường phá trinh một nữ, dựa màu “huyết dụ” tươi thắm quyết định sự thành bại chuyến hàng; nếu anh chịu tôi nhường Mẫu Đơn, hay em Ngọc Phượng cả hai đẹp, nói hai ba ngôn ngữ hiện diện đây chốc lát.
- Thanh Nguyệt thúc hối chồng cứ hưởng ứng, nàng như ngầm bằnglòng đừng để Chủ phật lòng. Còn ông Đông cứ lưỡng lự nghĩ suy trong đầu, hai nữ đáng tuổi con cháu không đành, giao hợp nó không hứng làm sao “cưỡi ngựa”- phí uổng đi.
Thanh Nguyệt thấy chồng cứ ỡm ờ, nàng nói ông Chủ cho mời Quỳnh Hoa, trong gia đình nhà tôi, ông nghe lời con dâu quý hơn hết, bàn gì nó giúp ý kiến là xong ngay.
- Chào ông Chủ, thưa cha mẹ cho gọi con.
- Ông chủ đãi cha con một trong hai nữ lấy hên, mẹ thúc hối cha thuận cho rồi. Hoa hiểu ý cha, không ham gái trẻ, ghé tai nói nhỏ, cha nên đóng kịch cứu em Phượng nó sẽ vợ thợ máy đó. Nói xong nàng bước lại nắm tay Ngọc Phượng về hướng ông Đông, cha chị bảo làm gì cứ tuân hành.
- Con hãy ngồi vô lòng bác,.. ý cha. Ông lấy tay úp lên bộ ngực cô Phượng, làm ra vẻ vò bóp, rồi đẩy Phượng đứng dậy, con theo cha về phòng mình.
- Thanh Nguyệt, – Em cứ vui với ông Chủ, anh có Ngọc Phượng đêm nay, bà Nguyệt cứ ngỡ chồng phá trinh gái tơ.
Dọc đường về phòng, Hoa cho nhắn gọi thợ máy lên phòng số 5 gấp. Vừa mở cửa bước vô bà Tú Quyên hết hồn, hớt hải cứ sợ ông Đông lên tâu rỗi, mếch với chủ, bà không chịu ăn nằm thêm đêm nay. Anh có nói gì về em với chủ không? Em chịu đừng thêm bớt.., quả cảnh ông lo “chuyện gà”, bà sợ “chuyện vịt”, tựu trung toàn chuyện ăn nằm, sinh lý lằng nhằng của nhóm nầy người , với cá nhân kia…
Triết, chàng thợ máy bước vào thấy Mẹ đang ngồi cứ ngỡ có chuyện gì quan trọng, ngó qua lại. Quỳnh Hoa lên tiếng:
- Em lại nắm tay Ngọc Phượng, Tài phú tức cậu dành cho em, đây vợ tương lai. Hai đứa qua phòng số 6 của anh chị tự do tình tứ, phải nhớ lấy khăn nhỏ “hứng lại tinh khí có dính chút máu hồng” – phá trinh Phượng.
Chàng thợ máy như vớ được của, em thơm như mít.
Phượng có vẽ đẹp mặn mà, đôi má đỏ hồng như cánh phượng ở sân trường- tiếc thương màu áo thư sinh sớm bụi trần quến đục. Nhưng duyên hãy còn may, không bị bẻ “nhụy đào” trước khi gặp người tình chung muôn thuở.
Cậu có ý gã em cho anh, chúng ta sẽ nên duyên chồng vợ, giờ anh cứ mặc nhiên thưởng thức,- nhưng phải lưu dấu làm bằng- . Phòng của anh chị Quỳnh Hoa mình hoàn toàn tự do, Phượng nhanh tay cởi bỏ để lộ hai trái đào tiên hơ hớ, núm hồng hồng khiến Triết chú ý như mất tự chủ. Chàng cũng hưởng ứng, trần truồng đáp lại tấm thịnh tình nam nữ, sau hồi nhào nặn cặp nhũ hoa, mặt áp mặt trao nhau nụ hôn nồng cháy, hai người như rạo rực máu chạy mỗi lúc càng mạnh hơn....