Truyện Loạn Luân - Nàng Dâu Thời Nay
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 22701
Chia sẻ:
Từ buổi đó, không ngày nào tôi không leo lên trần nhà chờ dì vô phòng tắm, tôi đem theo cái khăn lông để khi phóng phụt tinh ra khỏi làm ướt trần nhà. Mấy bữa sau, tôi bò theo để nhòm trong phòng ngủ, dì mặc cái áo ngủ kiẻu Mỹ, mỏng tang chỉ có hai sợi dây đeo hai bên vai, dì cho thằng Tú gố đầu tay, kéo trễ áo cho một bên vú bật ra, rồi nghiêng ngư ời kề nuốm vú vào miệng nó, thì thầm : " Tú mâm mâm ngoan rồi ngủ nha cưng ". Thằng bé lại rúc vào vú mẹ mà mút, dì đưa tay xoa lưng nó :" Ngủ ngoan đi con ...Ngủ đi!..." . Tôi nằm theo dõi, mà nứng hừng hực. Được một lát, thằng bé có vẻ lim dim ngủ, miệng rời nuốm vú. Dì nhẹ nhàng nâng đầu nó, rút tay hôn lên miệng nó, vừa hôn, vừa thủ thỉ ; " Tú cưng của mẹ ngủ đi...Ngủ đi con ..." Dì dỗ nó ngủ, rồi cũng ngủ theo . Tôi mò mẫm lần bò xuống.
Bác tôi ở biển về?được hai tuần thì tôi thi được bằng laí xe. Bác cho tôi lái xe của bác chạy những việc vặt, buổi chiều dì Nguyệt đi làm vẫn đi bằng xe bus, nhưng tối khuya thì bác bảo tôi đi đón dì về, bác chép miệng : " Tội nghiệp cô ấy, đêm khuya thân gái một mình " . Tôi biết được cái quang cảnh phòng trà về đêm . Mỗi bàn đều có một cô ăn mặc hở hang khiêu gợi ngồi lả lơi với khách trong ánh sáng lờ mờ . Có cô chiêu đãi còn lại ôm lấy tôi hun chụt lên má, làm tôi mắc cỡ muốn chết. Dì la lên: " Con nhà người ta là học sinh chân chỉ, đừng tầm bậy nha" . Rồi dì dắt tôi ra xe.Tôi lái xe mà trong lòng cứ xốn xang vì cái cảnh lả lơi khêu gợi trong phòng trà và nhớ lại những hình ảnh dì lõa thể trần truồng trong nhà tắm . Dì thì vẫn coi tôi như em nhỏ ngây thơ, nói cười rất tự nhiên, thỉnh thoảng lại vừa nói vừa đưa tay đập đập lên đùi tôi nữa.
Tô? hôm lễđộc lập. dì xin phép bác cho tôi đi xem pháo bông ỏ sân vận dộng tỉnh . Xe đậu khá xa, mẹ con dì với tôi phải mang tấm ny lông và đồ ăn uống đi bộ vào bên trong. Đi sớm để được chỗ tốt, tới nơi trải tấm ny lông ra rồi nằm nghỉ chờ tối. Thằng Tú được thỏa thích chạy chơi. Dì nằm bên tôi, nòi chuyện mấy câu rồi lim dim ngủ. Tôi thì háo hức, nằm không yên, mắt cứ liếc qua để chiêm ngưỡng thân thể nẩy nở của dì ngay sát bên, cái mùi thơm tho vừa son phấn, vừa da thịt đàn bà làm cho tôi như người say sóng.
Tiếng pháo bông nổ đầu tiên làm dì tỉnh dậy, ba chúng tôi say mê xem chương trình pháo bông thật là đẹp. Được một lát, dì Nguyệt co vai kêu lạnh. Dì kéo thằng Tú lại, ôm nó sát vào lòng; " Lại đây mẹ ôm con cho ấm nha" . Mùa hè, nhưng về khuya, gió từ biển thổi về bắt đầu thấm lạnh, dì bắt đầu run lên rất tội nghiệp . Tôi nhìn quanh, chỉ có cái khăn nhỏ, tôi đưa cho dì quàng che hai vai . Dì run lâ? cập: " Lạnh quá Hiển ơi! Con ngồi ôm lưng dì cho ấm đi " . Tôi líu ríu làm theo. Tôi quỳ, áp sát ngực vào lưng dì, rồi vòng tay ôm chặt lấy cả dì và thằng Tú. Thằng nhỏ thích chí cười rúc rích. Dì nói : " Con cứ ôm chặt như vầy là khỏi sợ lạnh" rồi tiếp tục chăm chú coi pháo bông, reo hò theo người ta khi có bông đẹp bung trên bàu trời . Tôi không còn thần trí nào mà theo dõi pháo bông. Mái toc?của dì lòa xòa chạm vào má tôi, người dì thơm tho phả vào lỗ mũi, tầm mắt tôi thì cao, nên nhìn xuống đằng trước hai cái bầu vú tròn mà trắng nhễ nhại trong đêm bày ngay trước mắt. Đã vậy cái củ lẳng của tôi nó bắt đầu cục cựa, nó cương cứng lên, nó đụng vào lưng dì rồi . Tôi thấy nứng nóng rang rang, sợ dì biết muốn nhích xa ra, nhưng lại tiếc rẻ nên cứ dí sát vào lưng dì. Nó giựt giựt như vậy, bề nào mà dì không thấy? Hay là dì mải xem pháo bông mà không để ý? Tôi nứng cuồng lên rồi, tay chân tôi, sau lưng tôi rang rang như có kién bò, các thớ thịt giật nhánh nhánh, mắt tôi như mờ đi, chỉ thấy vú của dì trước mắt đang phâ? phồng lên xuống, tay tôi ghì chặt lấy dì, chết rồi, tinh khí của tôi nó đang cuồn cuộn sắp phụt ra tới nơi, tôi nhích người lui lại, tay vẫn ôm dì thật chặt, mặt tôi hơi cúi xuống, tôi thở phì phà ngay gần má dì, làm sao mà dì không biết, nhưng tôi đâu còn suy nghĩ gì được nữa, phóng tinh rào rạt ướt sũng cái đũng quần.
Lúc dọn dẹp ra về, tôi cầm đồ đạc cố che cai quần ướt một mảng dài bên đùi, nhưng khi ngồi lên xe, thì chẳng còn cách gì che đậy được,, cũng may là dì không đưa tay qua đập đùi tôi lần nào, có lẽ vì buồn ngủ, nên trên đường về dì không chuyện trò gì nhiều. Tuy vậy, cái mùi tinh khí xông lên, liệu dì có để ý không?
Về đến nhà xuống xe, thằng Tú đã ngủ, dì phải bế nó vào nhà. Dì đi bên cạnh tôi, nói nhỏ:" Con đừng khóa cửa phòng nhá" .Tôi nghe vậy người nhẹ lâng lâng như lơ lửng trên mây. Tôi tắm rửa,thay bộ pyjama bác Hào mới mua cho, rồi nằm coi ti vi chờ đợi. Mãi đến khuya, cửa phòng vẫn im lìm, tôi mệt quá ngủ thiếp đi....