Truyện Loạn Luân - Bé Hoa
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 9463
Chia sẻ:
Tiếng ồn ào của tụi trẻ lại nổi lên báo hiệu một màn "đi trốn, đi tìm" mới với tiếng "oẳn tù tì" và cãi nhau chí chóe vì đứa nọ đổ lỗi cho đứa kia ăn gian.
Tâm hỏi anh : Mình có ra chơi tiếp với tụi nó không anh?
- Để tụi nó chơi với nhau hợp hơn. Mà có đứa nào để ý đến tụi mình đâu? Ra làm gì?
Tâm họa theo : Em cũng thích đứng đây hơn.
Bắc nghịch ngợm hỏi : Sao vậy?
Tâm ngúng nguẩy : Không biết đâu? Hỏi gì mà kỳ vậy? Nàng lại sàng bụng làm cặc Bắc dài thêm xuống một phân nữa. Anh thấy đau ở mặt lưng buồi vi không ngỏng lên được. Dãi ở đầu rùa rỉ ra chảy xuống bìu dái, một phần thấm ra ngoài chiếc quần cụt.
Bắc mạo hiểm duỗi dài tay xuống xoa nhẹ lên đôi mông rắn chắc của đứa em gái. Tâm rất thích thú nhưng cảm thấy nhột nhạt vì chưa hề có đứa con trai nào dám làm như thế với nàng. Bản tính e thẹn tự nhiên của một thiếu nữ làm nàng lúc lắc đôi mông mạnh hơn. Da bụng càng chà sát lên cặc Bắc. Anh cảm thấy nó dài thêm, quy đầu không còn chạm vào mu lồn, nhưng lưng cặc vẫn bị đè xuống không ngỏng lên được. Cái đau đớn khó chịu vẫn dai dẳng. Tâm còn ngây thơ trong trắng nên không hiểu nỗi khổ tâm của anh. Bắc muốn phát điên vì không sao xoay trở ở một chỗ chật chội như thế này để giải tỏa con cặc.
Rất may tiếng chị Út, người giúp việc, gọi anh em bắc về ăn trưa giúp anh thoát khỏi tình trạng nan giải. Anh thở phào nhẹ nhõm : Thôi, ra ăn cơm chứ? Để anh đỡ em lên nhé?
- Vâng, em đứng lâu cũng mỏi lắm rồi.
Tụi trẻ con dì Sáu hy vọng được ở chơi vài ngày, không dè ngay chiều hôm đó bị lôi về vì dìphải trở ngoại xuống bệnh viện Chợ Rẫy giải phẫu sạn ở thận gấp. Bà Năm cũng đi Lái Thiêu ngay để tháp tùng em và má.
Bắc và Tâm ăn cơm chiều sớm hơn mọi ngày vì trời chuyển mưa mà chị Út lại xin phép về Hố- nai thăm nhà. Hai anh em đều có tâm sự ngổn ngang. Họ đều biết mình muốn gì, thèm gì, nhưng lại cố gắng chối bỏ những ước mơ đó vì mặc cảm tội lỗi. Tâm lên giường nằm, tờ Phụ nữ Diễn đàn mở trước mắt mà đọc mãi một trang không xong. Mưa bắt đầu đổ xuống như trút rồi đèn trong phòng cũng như ngoài đường đều bị tắt ngấm. Thật đúng dịp để đi ngủ nhưng nào nàng có nhắm mắt được. thỉnh thoảng một ánh chớp lóe lên, tiếp theo là tiếng ì ầm của sấm sét. Tâm cứ luẩn quẩn với cảm giác thích thú khi đứng sát trước mặt anh trong lúc đi trốn trong nhà kho hồi sáng. Nàng xoa tay lên bụng như muốn tìm lại dư ảnh của cái vật cồm cộm trong quần anh. Lúc đó nàng đã cảm thấy rõ rệt "khúc dồi nóng" áp trước bụng mình lớn và cứng lên. Nàng rất lấy làm lạ về hiện tượng này.
Bắc nằm giường bên kia tấm bình phong cũng trằn trọc nghĩ đến lúc đi trốn với em, được áp cặc vào sát bụng nó. Bây giờ cảm giác đê mê lại trở về tâm trí khiến con cặc cứng lên, anh phải vạch nó ra khỏi một bên ống quần cho dựng đứng lên ngất nghểu. Nghĩ đến lúc Tâm trèo ra khỏi đống thùng và chiếu. Chỗ đứng chật chội, nàng không thề quay lưng lại Bắc để leo lên, nên đành cứ đứng đối mặt với anh để dơ tay lên bíu lấy đóng thùng ngay sau lưng anh. Đôi vú đè mạnh lên ngực rồi quét lên mặt anh, tiếp theo là cái bụng phẳng lỳ rồi cái mu lồn quét lên miệng mũi trong lúc anh ôm đùi nàng đẩy lên. Bắc tiếc rẻ sao không day miệng mũi lên mu lồn xem có thấy được cái lạo xạo của lông lồn không? Không biết nó nhiều hay ít nhưng chắc chắn nó phải có lông rồi.
Tâm chỉ mong có dịp tìm hiểu thêm bộ phận kín của đàn ông mà thực tế nhất là được biết con cặc của anh mình. Bà Năm vừa đi Sài Gòn, mà cho dù có nhà bà cũng chẳng bao giờ đặt chân vào đây. Nhưng sự vắng mặt của má cũng làm nàng thấy tự do hơn nhiều. Chị Út cũng về Hố nai từ lúc chưa mưa hồi chiều. Căn nhà rộng bây giờ chỉ còn hai anh em Bắc. Một tiếng sét nổ rất gần làm Tâm la lên : Anh Bắc ơi! Em sợ quá!
Bắc trấn an : Tiếng sấm đấy mà! Ngủ đi.
Tiếng nói của anh bị tràng sấm tiếp theo át mất. Tâm rú lên. Anh phóng sang giường em hổn hển nói : Thôi đừng sợ nữa! Anh đây. Bắc chui vào trong mùng. Một ánh chớp lóe lên. Tâm chồm dậy ôm lấy cổ anh. Bắc ngồi chưa vững, ngã xuống nhưng còn kịp ôm vòng lấy lưng em và dùng khuỷu tay chống lên chiếu để khỏi đè nặng lên người nàng. Môi hai anh em chạm nhẹ lên nhau. Như hai luộng điện âm dương, Bắc không tự chủ được nữa, gắn môi mình lên môi nàng, không có kinh nghiệm hôn hít nên động tác gắn môi nhau cũng dừng ở đó. Trái lại Tâm đã từng hôn môi, nút lưỡi Thúy hồi ở Đà Lạt bèn ôm ghì lấy đầu anh, nhẹ nhàng lách lưỡi vào miệng Bắc quấn lấy lưỡi anh. Bắc bắt chước rất mau, cũng xoắn lấy lưỡi em. Một cảm giác đê mê bao trùm hai người. Toàn thân anh bủn rủn, nằm nghiêng xuống gối đầu lên chiếc gối dài chung với em. Nụ hôn trai gái đầu tiên còn vụng về ngắn ngủi, nhưng khiến tâm hồn họ gần gũi nhau như chưa bao giờ gần gũi đến thế. Một bên má Tâm áp vào lòng bàn tay anh đặt lên gối, bàn tay kia xoa nhẹ lên má trái nàng.
Bắc thủ thỉ với em :
- Đây là lần đầu tiên anh được hôn con gái là em đó!
Tâm đáp :
- Em cũng vậy! Hôn nhau mà em thấy như say rượu.
Bắc đề nghị :
- Chúng mình hôn nhau lại đi?
Anh nhích đầu trên gối lại sát đứa em gái để hôn.
Tâm ngập ngừng :
- Anh nè!
- Cái chi em!
- Thôi, không nói nữa. Mắc cỡ lắm!
Bắc nhấc đầu lên dúi mặt vào tóc nàng trên bờ vai, gác đùi lên hông em thì thầm :
- Nói đi! Em muốn gì?
- Lúc ôm nhau khi đi trốn hồi sáng đó... Thôi, không nói nữa.
- Tâm nè! Anh chưa bao giờ đi chơi điếm nên không biết cơ thể con gái ra sao. Mà anh chắc em cũng chưa thấy cơ thể con trai bao giờ? Đúng không?
Tâm hăm hở trả lời :
- Đúng quá ấy chứ! Như hồi sáng ôm nhau, em thấy anh cái gì cồm cộm trong quần đè lên bụng em đó? Mà cả bây giờ nữa, có cái đầu gì tròn tròn, cưng cứng cọ lên bụng em thế?
Bắc ghé sát tai em thì thào :
- Cặc anh đó!
Tâm không thấy bị xúc phạm với câu tục tĩu này mà lại nấy làm thích thú vì cũng bắt đầu thầy nứng. Kín đáo nhích lại gần anh thêm, nàng thấy sự đụng chạm nhịp nhàng giống như hồi sáng, nghĩa là mức cọ lên bụng cứ mạnh rồi lại yếu liên tục. Điểm khác buệt là hồi sáng vì đứng thật sát nhau trong một khoảng trống chật hẹp thì vật cộm cứ dài dần xuống mu lồn, còn lần này vật cộm đó lại tròn như cái mũ nấm.
Nàng hỏi tiếp :
- Em tưởng "nó" nhỏ như trái ớt thôi chứ? Làm sao mà bự thế được? Hàng ngày anh vẫn mặc quần xà lỏn em đâu có thấy nó bự như vậy?
Như thế là Tâm đã thú thực vẫn quan sát con buồi anh thường xuyên. Anh nhẹ nhàng rút tay từ dưới má Tâm lại, lùi đít kéo con cặc cho lòi ra ngoài ống quần rồi trở về vị trí cũ, đầu rùa lại đè lên bụng em, nhưng bây giờ chỉ còn ngăn cách bằng lớp vải quần của nàng. Bàn tay trái tuy bị đè lại từ từ dịch chuyển lên xoa vú. Tay phải anh luồn dưới vạt áo bà ba chà lên lưng Tâm rồi cũng dồn về mặt trước bóp vú trái. Cặp vú thật chắc, nằm nghiêng mà không chảy, chiếm đầy lòng bàn tay anh. Đầu vú nhỏ xíu, tròn như một hạt đậu xanh, cứng hơn bầu vú.
Bắc ngạc nhiên nói :
- Nhìn em mặc áo cứ tưởng ngực em nhỏ, không dè sờ vào mới thấy vú em bự quá!
Con cặc ngỏng lên, cứng và dài thêm. Đầu rùa thúc vào bụng Tâm mạnh hơn dù anh nằm nguyên chỗ, chân phải vẫn gác lên hông nàng. Cơn nứng dâng lên cuồn cuộn trong lòng người thiếu nữ. Nàng nắm ngay lấy phần cồm cộm đang đè trên bụng. Nàng rú lên :...