TRUYỆN SEX Tình Yêu Học Trò
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 9481
Chia sẻ:
Với vẻ mặt thoả mãn, thằng thưởng nắm tay kéo lê con Thanh vào góc nhà, để nó ngồi dựa vào tường và trở lại rót rượu uống. nó bảo “A Voòng còn khoẻ lắm, có thể lấy mười vợ một đêm” nó cười hệch hệch rồi quan sát nó với con Phượng như thể chọn người kế tiếp. dĩ nhiên với thân hình nảy nở, ánh mắt hắn dừng lại ở bộ ngực căng tròn của con Phượng. Hắn hất hàm bảo với con Phượng.
“Lại đây” rồi tiếp “cởi đồ ra” chờ cho còn Phượng cởi hết nó bảo tiếp “vợ có cái người đẹp quá” nó hút rượu rồi phun trở lại ống tre. Nó bảo con Phượng “nằm xuống” rồi trút chổ rượu từ ống lên ngực lên đám lông đen rậm dưới bụng, cười hệch hệch, nó bảo “A. Voòng cho con chim của vợ uống rượu”
Nó đổ liên tục mấy ống rồi tiếp “bây giờ A. Voòng uống rượu của vợ” nó sà ngay xuống thân thể trần truồng của con Phượng rồi liếm nó liếm từ trên xuống tận dưới, rồi vừa gầm gừ, nó vừa nhay, vừa bú vừa cắn bộ ngực vun cao của con Phượng, như đã chán, hắn ngồi dậy hút tiếp một hớp rượu. Nó thấy cái khúc cây bằng cổ tay dưới bụng tên thượng đã dựng đứng dậy, cái đầu đỏ quạch loe ra. Thằng thường banh hai chân con Phượng, ghé miệng đầy rượu, ngậm trọn cả phần dưới, chỉ chừa lại vài túm lông loan xoăn, nó gồng cứng miệng vày đẩy rượu vào. Con Phượng rên khẽ này nảy người dậy rồi lại v ật xuống. Thằng thượng lại hút rượu ra uống. Nó làm năm bảy lần, mắt con Phượng đã dại đi, chân tay cứng đờ, miệng há ra.
Thằng thượng lại hút một ống tre rượu, kéo con Phượng ngồi dậy rồi hắn đứng lên. dí cái vật khổng lồ trước mặt con Phượng hắn bảo “bú”
Con Phượng còn tần ngần thì hắn nắm tóc gịât mạnh, con Phương đau quá há miệng ra là hắn đẩy mông tới, lút lận chuôi. Giọng con Phượng ú ớ torng họng rồi thở dốc, một tay hắn giữ chặt tóc con Phượng, rút ra đẩy vào, cứ mổi lần rút ra là hăn lại rưới rượu lên cái vật của hắn. Hết ống rượu, có lẽ đã ngà ngà say. Hắn đẩy con Phượng lại cửa sổ và hú dài rồi cất cao giọng nó gì đó. Nó nghe nhiều tiếng hú của trai bản đáp trả.
Ghì chặt con Phượng bên thành cửa sổ, dưới ánh mắt thèm khát của đám thanh niên, hắn cầm cái vật của hán, nhét vào khe hở giữa mông con Phượng rồi dập mạnh. Con Phượng rú lên đau đớn, máu bán ra tung toé, rồi chảy ướt đẩm cả sàn. tiếng kêu thảm thiết hòa cùng với tiếng hú man rợ của đám thượng tạo thành một âm thanh hoang dã. Thằng thượng dùng cả hai tay bóp chặt ngực con Phượng, tì cằm lên gáy con Phượng thúc dồn dập rồi rú lên … đám thanh niên rú theo từng chặp rồi hắn buông con Phượng ra, con Phượng đổ gục xuống sàn còn hắn đứng thẳng dậy, đưa cái vật dính đầy máu tươi ra trước cửa sổ trước tiếng hò của dám dâ n bản.
Nó vùng dậy chạy lại đở con Phượng, liền bị một cái đánh như trời giáng. Nó tối mắt, rồi nghe thoang thoảng “A. Voòng chỉ giử lại một cô, A. Voòng nhường cô vợ còn non cho Già làng , cô kia cho cho anh em. bản làng là của A. Voòng, vợ của A. Voòng là vợ của dân bản” rồi hắn bế thốc nó, rồicon Thanh lên, ném qua cửa sổ.
Chới với, nó rớt xuống bảy tám cánh tay và tiếng reo hò. Nó bị kéo đến gần đống lửa. Một lão già rẽ đám đông ngồi hụp xuống cạnh nó. rồi đột nhiên tay chân nó bị giử chặt. lào gìa, mắt đỏ sòng sọc xé toang áo quần nó. Giữa những bàn tay them khát sờ soạng, bóp véo, lão già lấy hai tay giử chặt vai nó, vén khố lên vác hai chân nó lên vai rồi ấn vào nhưng trật sang bên. Nó đau quá hét lên, thằng thượng già vẫn hùng hục thúc nhưng không thể nào đẩy vào được, có lẽ cái vật của hắn đã mềm …rồi nó thấy đẩm ướt, thằng thượng già gầm lên, trèo hẵn lên ngực nó, dí cái vật đen thui kia vào giữa ngực rồi lất hai tay ghì chặt ngực nó lại, một tia nư ớc trắng đục phóng ra dây vào cằm nó … Bọn con trai cười rần lên … Thằng thượng già gầm một tiếng nữa rồi kéo khố rẽ đám đông đi mất.
Vừa rời nó ra là thằng thượng nhỏ con lúc chiều xông ngay vào, trên mình nó không có mảnh vải nào, có cười hềnh hệch rồi cũng vác hai chân nó lên vai, hai tay vòng ra ôm chặt đùi, rồi nó từ từ ấn cái vật không tương xứng với cơ thể nó vào, nhẹ nhàng và trơn tuột, có lẽ là nhờ cái chất nhờn cửa thằng thượng già lúc nãy. Thằng thượng nhỏ con có vẽ không nôn nóng, cứ nhắp ra nhắp vào mãi … lúc này nó không còn cảm thấy đau nữa mà chỉ cảm thấy tê dại ở tất cả mọi nơi trên cơ thể, do nhiều bàn tay nắn bóp, sờ mó, do cả một cái gì đó th1uc đẩy từ bên t rong, chợt nó bật rên lên … thằng thượng nhỏ con nghe thấy tiếng nó càng nhắp nhanh hơn rồi đột nhiên nó luồn hai tay xuống dưới nách nó, ghì chặt lấy vài rồi ấn mạnh … nó không còn cảm thấy đau nữa, chỉ hơi rát nhưng sướng vô cùng, nó rướn người lên nhưng thằng thượng lúc này đã nhắp như vũ bảo, hắn rút hẵn ra rồi lại ấn mạnh vào … rồi … nó cảm
thấy một cái gì đó không ngăn cản được, bùng nổ, nó cắn chạt vai thằng thượng nhả ra và rú lên … thằng thượng cũng gục lên người nó.
Sau đó, nó không còn cảm giác gì nữa nhưng trong mơ màng, nó biết sau đó còn rất nhiều thằng lại trèo lên, có thằng lại lật nó sấp lại … nó thiếp đi.
Khi tỉnh dậy, nó vẫn có cái cảm giác đong đưa … rồi nó bị day mạnh. Con Phượng ngồi kế bên nó. Khóc rúc rích rồi chỉ qua con Thanh. Con Thanh nằm đó, mặt trắng bệch, nó đưa tay cầm lấy tay con Thanh, lạnh ngắt, nó òa ra khóc.
Nó với con Phượng được trả lại về cái chòi ban đầu.
Thằng lính dẫn hai đứa vô chòi. Nó thấy thằng lính to con đang ngồi với ông Tàu thợ may, con Phượng chồm lên nhưngđã bị giữ lại. Lão thợ may sợ quá té khỏi ghế trước tràng cười hô hố của đám lính. Nhìn thấy nó áo quần tả tơi. Thằng lính to con bảo. Tụi bây bỏ con nhỏ này, hắn chỉ vào nó – vô góc kia, rồi ra ngoài”
Nói xong hắn quay qua con Phượng, trước sự sửng sờ, hắn giật tung áo quần con Phượng rồi dằn ngữa ra giường. Con Phượng kêu mấy tiếng thảng thốt, đạp bung ra. Điên tiết, hắn dang tay “Bốp” con Phượng đập đầu vào thành giường, ngất hẵn. Thằng lính đứng dậy cởi áo quần, quay qua thằng Tàu biểu diển cái vật to và dài của hắn, với lất cái bi-đông nước, uống một ngụm rồi hắn phun vào mặt con Phượng cho tỉnh banh toạc hai chân con Phượng ra, chồm lên.
Thằng tàu đi ra cửa, nói gì đó với hai tên lính, rồi dúi cho mỗi đứa một xấp tiền. Hai thằng liền bước vào, chộp lấy tấm thân bấm tím của nó. Cột nó vô cây cột sát tường.
“Cột chưng kia nữa, chừa một chưng cho ngộ” thàng tàu bảo rồi cởi quần … Xong việc, hai thằng lính liếc con Phượng, lúc này đang há hốc miệng, quằng quại rên siết dưới nhịp thúc của thằng lính. Với ánh mắt lom lom, thằng Tàu bước lại chổ nó, chộp cái chân còn lại của nó vác lên vai rồi thúc vào. Không còn thấy đau, nhưng cơn giận và nhục làm nó ngất đi.
Nó tỉnh dậy trong bệnh viện, kế bên là má nó. Con Phượng nằm giường kế bên, trông có vẽ tỉnh hơn nhưng vẽ mặt buồn rười rượi. Nó nhìn lịch, và giật mình … nó mê man gần một tuần. Má nó mừng quá, nhưng vuốt mắt nó lại, bảo ngủ tiếp.
Một tháng trong bệnh viện, nó được tin má con Thanh đã bán toàn bộ gia sản, mang thi thể con Thanh đi biệt. Má con Phượng đã mất trên đường về do đạn lạc khi bộ đội tiến công đám Funrô đẵ bắt cóc nó. Tên thợ may người tàu bị bắt trên đường trốn vào nam.
Má nó nói nhận nuôi luôn cả hai đứa, có lẽ đó là điều mà nó cảm thấy được an ủi nhất. Nó năm tay con Phượng mỉm cười...