Truyện Sex Bài Học Cuối Khóa
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 8157
Chia sẻ:
Sau ngày đó, Luyến càng xâm soi cơ thể mình, nó ngứa ngái lăn lộn hàng đêm, đêm ngủ nằm mơ toàn thấy “cái đó”. Hơn tuần chịu không nổi, buổi chiều nó giả bịnh, xin phép về sớm, Luyến ghé vô ông thầy Tư.
- Cháu bị bịnh gì dậy ?
- Con đau bụng, nó cứ rêm rêm hoài không dứt.
Rờ trán, nghe mạch tim, rồi ông Tư biễu Luyến lên giường nằm cho ông khám bụng. Bàn tay ông thầy chích đi tới đâu, Luyến nổi da gà tới đó, nó thèm ông vuốt ve, nó muốn ông làm biến đi cơn ngứa ngái, nó muốn …, màkhông biết làm sao mở miệng, nó không biết nói gì.
Thấy con nhỏ nghỉ học bước vô ông Tư đoán biết nó muốn gì rồi, hôm chơi con xẫm lai tình cờ liếc mắt ra cửa, thấy nó ông đã sợ hết hồn, nó mà la là ông hết đất sống với chuyện tư tình cùng vợ thằng Tàu bán thuốc bắc; mấy ngày sau ông vẫn còn sợ lộ, thấy không có chuyện gì, ông cũng hơi yên tâm. Bây giờ nhìn con nhỏ nằm im lìm trên bàn chích, ông tiến thoái lưỡng nan, phá trinh hại đời con gái ông không muốn, còn đuổi nó đi ông sợ lộ chuyện xấu của mình, mà phải chỉ con xẫm thôi sao, có vài người đàn bà nữa, lâu lâu cũng tới kiếm ông, giận chồng bỏ bê họ cứ kiếm ông trả thù cho bỏ ghét. Nhìn hai má đỏ bừng, da run từng đợt theo bàn tay khám bịnh của ông, chặt lưỡi ông lắc đầu, phóng lao thì phải theo lao chứ biết sao bây giờ. Tay đặt ở bọng đái xoa xoa, ông hỏi:
- Cháu thấy đau ở chổ này phải hông ?
- Dạ.
- Để chú cởi quần coi thử một chút nha ?
Đợi nó từ chối là ông rút lui liền.
- Dạ.
Lắc đầu, ông cởi cái quần dài ra, đưa tay đặt lên chiếc quần sì, ngón cái vuốt ve cái rảnh dọc, thấy con nhỏ nằm yên, mắt nhắm nghiền, ông kéo cái quần sì xuống tới gối, cho ngón cái vào ngoái ngoái trong cái lồn non.
- Cháu thấy tưng tức, ngứa ngái chổ nầy phải hông ?
- Ư … ư …
- Cháu bị uất khí đó, để chú tìm cách làm cho nó thông, nó thoát ra là cháu hết đau bụng liền.
Moi móc một hồi, ngón tay ông ướt đẫm, còn con nhỏ thì lăn lộn quằn quại như thằn lằn đứt đuôi, kê miệng vừa móc vừa liếm ông kéo dài tới lúc nó xuất tinh
Phần 6: Cô Giáo Thiên Trang
Hai ngày sau, Luyến lần mò tìm đến ông, lặng thinh không nói một lời; chắc lưỡi lắc đầu ông hết nói. Cởi quần con nhỏ, biễu nó nằm dài trên bàn chích, ông toẹt đùi chúi mũi thi hành phẩu thuật và khẩu thuật trên cái lồn còn măng sữa, cái lạch nước trinh nguyên chưa một lần vẩn đục. Ông không là quân tử, còn tiểu nhân cũng chẳng đến phiên ông – con gái mộng non, thịt da lồ lộ, tươi mát thơm nồng, thèm đụ thâu đêm; đàn ông ai không bò được cũng ráng lết theo, nhưng ông đâu thiếu vú để nhai thiếu lồn để bú, mà phải …, nhưng thôi chắc tại số trời …
… miệng ông Tư liếm tới đâu, Luyến quằn người tới đó, … còn mấy ngón tay của ông nữa, trời ơi nó đã ngứa làm sao, lăn lộn Luyến trân mình vảnh cao cái đít …, mở mắt Luyến nhìn ông Tư trân trối, “đã ngứa” rồi nhưng nó vẫn thấy thiêu thiếu một cái gì đó, chợt nhớ ngày hôm đó, … Luyến bỏ chân trèo xuống, bước tới ghế ông Tư đang ngồi, kéo dây quần, thò tay vô đụng một khúc thịt mềm, nó kéo ra trước mặt – lần đầu tiên nhìn rỏ rành rành con cu của đàn ông. Cái đầu đo đỏ đang lú dần ra từ vòng da bao bọc, đợi cho nó hùng dũng vượt vòng thành bao bọc ngẩn cổ ngóc đầu Luyến lè lưỡi liếm nhè nhẹ cái rãnh nhỏ. Chưa quen với mùi khai khai hôi hôi nồng nồng của người đàn ông, nhưng Luyến vẫn tiếp tục, nó nghĩ chắc phải làm y như thiếm xẫm bữa hỗm ổng mới chịu chọt cho mình hết ngứa, một phần nó cũng tò mò muốn biết hình thù hùng dũng nhất của con cặt đàn ông, cái đầu ngẫm nghĩ cái miệng vẫn tiếp tục lê liếm cái ống chích thịt của ông Tư …
… chịu hết nổi, ông thầy chích kéo cu khỏi vòng tay con nhỏ, kéo tấm “ra” trên bàn trải xuống đất, đẩy con Luyến nằm chàng hảng, cầm cu ông nhấn từ từ …vô hang, …vô gần phân nữa thấy con nhỏ nhăn mặt, ông rút ra nhấp vào nhiều lần rồi nắc thiệt mạnh, bực mình ông đụ cho đã nư, bao nhiêu sức lực của người trung niên còn lại ông dồn vào từng cái nắc, không chút thương hương tiếc ngọc, … ạch … ạch … ạch …
o 0 o
- Rồi sao nữa chị ?
- Chị còn trẻ đòi hoài ổng già chịu đâu có thấu, nên một hôm ổng … tìm người khác đụ chị thay thế ổng, riết rồi chuyện cũng lộ ra, chị bị ba má đánh một trận rồi gởi lên Sài Gòn làm thợ may, nhiều lúc thất nghiệp chị “nhảy dù” kiếm sống, rồi dần dần chị làm nghề này luôn. Xấu hổ nên ngày tư ngày Tết mà chị đâu dám về quê.
o 0 o
“… cô tên Thiên Trang, sẽ thay thế thầy Tùng dạy môn Toán từ giờ cho đến cuối khóa …, tuần trước thầy Tùng đang nói về Tích Phân trong một không gian Vô Hạn chiều …”
Đang mơ mơ màng màng nghe đến chữ “Toán” thằng Tường giựt mình tỉnh mộng, ngó lên bảng nhìn cô giáo mới. Cô gì mà xấu quá chừng, giọng nói có âm hưởng miền Trung, cái mặt tăng hăng tó hó như bị táo bón kinh niên, không chút phấn son, áo quần cổ điển, bà này chắc khó chết mẹ luôn. Nghĩ tới đây Tường bắt đầu lo ngại, nó đang thiếu điễm Toán, bây giờ ông thầy quen đổi đi đâu mất, còn bà cô này nhìn mặt đã biết là khó “dàng mây xanh” rồi, cuối năm không đủ điễm, bị ở lại là chết cha luôn.
Ra trường chưa được hai năm, lần đầu tiên dạy lớp lớn cô giáo hơi run, miệng nói mắt nhìn đám học trò Đệ Nhất, Thiên Trang lo lắng, phải tìm cớ nào dằn mặt tụi nó mới được, không thôi mai mốt khó dạy lắm. Nhìn quanh cô điểm mặt, thấy thằng học trò mặt mũi trông hiền hậu, đang “ngủ ngày” trong lớp, cô chỉ “con vật tế thần”:
- Em kia, tên gì, lên bảng giải thử bài toán này cho cả lớp xem.
- Em tên Tường.
Cầm viên phấn trắng quẹt quẹt trên bảng mà lòng thằng Tường rối như tơ vò vẻ, nhằm món nó bí mà bị làm vật tế thần đầu tiên thì chết chắc.
- Em học hành cái gì mà một tích phân đơn giản như vậy giải cũng không xong, tui tạm cho em “zero”, về học lại, chừng nào khá hơn tui sửa điễm sau, ráng học không thôi cuối năm không đủ điễm đi thi đó.
Gián tiếp cô hăm cả lớp, ban B mà thiếu điểm toán làm sao thi Tú Tài cuối năm, đừng tưởng tui mới ra trường “dễ ăn hiếp” đâu nha, tứ đẳng huyền đai Thái cực đạo cũng chết dưới tay gái Bình Địng có võ gia truyền này, mấy em trai đừng có ở đó mà giởn mặt bầu cua với chị nha, Thiên Trang thầm nhủ.
Suốt buổi học thằng Tường rầu thúi ruột thúi gan, đã thiếu điểm còn bị thêm cái zero này chắc khó thọ quá, ngồi thẳng lưng mắt nhìn lên bảng chăm chú nghe cô giáo giảng mà nó có hiểu gì đâu, đầu nó quay cuồng với những suy nghĩ vẫn vơ.
o 0 o
… tiếng chuông tan học cắt ngang dòng giảng bài thao thao bất tuyệt của cô giáo nhỏ.
- Cuối tuần chuẩn bị bài tập trang …, thứ hai lên bảng giải. Thôi mấy em ra về.
Thu xếp sách vở, Thiên Trang đứng chờ đứa học trò cuối cùng bước ra khỏi lớp, rồi mới bắt đầu đi kiểmsoát từng học bàn coi có đứa nào sơ ý bỏ quên đồ hay không, thói quen này cô có từ lâu. Thấy một gói nhỏ của đứa nào bỏ quên, cô cầm lấy mở ra xem, hình như là một xấp hình lưu niệm, tò mò cô lật một tấm lên nhìn thử …, hoảng hồn …, gấp lại …, cô đảo mắt nhìn ra cửa sợ bị bắt gặp, ngoài hành lang vắng tanh, yên tâm cô cúi nhìn cho kỹ, … mặt đỏ bừng, cô gói xấp hình lại định bỏ trở lại, nhưng không biết nghĩ sau cô rút vài tấm kẹp vô quyển sách, gói phần còn lại cô bỏ trở lại học bàn, quày quả đi ra như sợ người bắt gặp....