Đọc Truyện Sex - Những Năm Học Cuối Cấp
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 6404
Chia sẻ:
Ðang đứng chết trân như vậy,bỗng con Lan cựa mình ,mở mắt.Quả tim gã đứng lại.Con Lan nhìn gã, cười bối rối:"Mình thấy hơi mệt,nên ngủ một chút.Mấy giờ rồi Huy?Ủa,mà sao bạn này đứng chết trân vậy?Phong đòn ghánh hả?".Lan tự nhiên nhìn xuống người mình,hiểu ra lí do,đỏ mặt lên,cài vội cúc áo lại,kêu lên nho nhỏ:"trời ơi,đồ dê,nhìn lén người ta hả?Ghét quá!". Gã vội ấp úng xin lỗi:"xin lỗi,tớ không cố ý!"Thấy dáng vẻ lúng túng thảm hại của gã,con Lan bèn cười:"thôi cho qua đó,lần sau mà còn như vậy nữa thì đừng có trách nghen!".Gã mặt đỏ nhừ ,ậm à ậm ừ ,rồi chuồn lẹ ra sân.
Ra ngoài,gã dường như không còn chú ý gì đến các trò chơi đang diễn ra sôi động.Thằng nhỏ trong quần gã như vẫn còn đang ấm ức.Gã bỏ leo lên lớp hắn trên tầng 4,tính ngủ cho quên đi hình ảnh mình vừa nhìn thấy.Gã ngàn lần tự nguyền rủa mình là cứ để những hình ảnh đồi trụy ám ảnh đầu óc. Nhưng thân hình khêu gợi của con Lan vẫn cứ lật lờ trước mắt.Trước đây,gã chơi với Lan hoàn toàn vô tư.Gã hoàn toàn không để ý đến cô bạn có thân hình tuyệt vời,xinh xắn nhất lớp này,dù vẫn nghe bọn bạn tặc lưỡi xuýt xoa mỗi khi Lan chạy qua.Một lúc sau,gã cũng từ từ chìm vào giấc ngủ.
Gã hoàn toàn không ngờ rằng Lan cũng đang nghĩ về gã.Cô nghĩ về cái ánh mắt của gã lúc ấy:nó cứ như muốn ăn tươi nuốt sống cô vậy.Cô cảm thấy hơi bực mình:hắn thật là vô lễ.Nhưng len trong đó là cảm giác vui vui:hóa ra một anh chàng gà mờ như hắn mà cũng phải mê mẩn vì mình.Lan nhớ lại những hành vi thường ngày của hắn và kết luận hắn cũng là một anh chàng khá tuyệt.Miên man suy nghĩ một hồi ,nhìn đồng hồ thì cũng đã 12 giờ.Như đã tính trước,Lan bèn lên kiểm tra các lớp xem có cặp nào đang tình tự với nhau không.Sau khi bắt gặp mấy cặp ,chọc ch bọn họ đỏ mặt tía tai,Lan lên lớp mình.Và bây giờ thì đến lượt cô chết trân:cô đã trông thấy một đống đùn lên từ chiêc quần đùi của gã.Phải nói thêm rằng gã có thói quen ngủ chỉ mặc quần đùi,và thêm vào đó là gã không bao giờ chịu mặc quần xịp.Thế là thằng nhỏ của gã có dịp khoe khoang khả năng.Lan đỏ mặt lên,mắng thầm gã là đồ vô ý vô tứ .Cô vội vã rút lui không một tiếng động.Về đến lều,cô lại chợt đỏ mặt khi nghĩ về cái vật dài dài cộm lên trên chiếc quần đùi của cậu bạn vô ý vô tứ.
Một đêm trôi qua yên lành..
Sáng sớm hôm sau,trường tổ chức cho học sinh leo núi.Vốn không quen đi xa,Lan không cách chi theo các bạn được.Cô bèn liều đi đường tắt.Nhưng sau một hồi đi quanh quẩn,cô chợt nhận ra rằng mình đã đi lạc.Hết sức hoảng hốt,cô vội vã tìm đường quay trở lại với đoàn.
Một lúc sau thì đoàn cũng nhận ra sự vắng bóng của Lan.Cả trường nháo nhào đi tìm.Gã là kẻ hăng hái nhất.Vạch cây tìm lối,gã không hề ngần ngại.Chính gã cũng ngạc nhiên vì sự hăng hái của mình.Trời không phụ người,cuối cùng gã cũng tìm thấy Lan.Hoá ra cô nàng lạc đến tận sườn núi bên kia.Thấy gã đến,Lan mặt xanh như tàu lá chuối,nức nở chạy ào đến,nước mắt như mưa,ôm choàng lấy gã.Bối rối gã lựa lời an ủi,tìm cách gỡ tay Lan ra.Nhưng Lan vẫn ôm chặt lấy gã,và gã chợt xốn xang khi cảm nhận bộ ngực mềm mại đang cọ vào ngực mình.Tự nhiên cánh tay phản chủ của hắn vòng qua ôm lấy lưng cô bạn xinh xắn ,còn thằng nhỏ thì ngóc đầu dậy.Gã luýnh quýnh không biết phải làm sao cho tốt.Dường như Lan cũng cảm nhận có một cái vật cồm cộm cứng cứng đang cọ xát dưới cửa mình,hoặc là nhận thấy mình đang ôm chặt gã,nên đỏ mặt buông gã ra.Gã lúc bấy giờ mới thở phào nhẹ nhõm,vội vã giục giã Lan về.Lan,mặt vẫn chưa khô nước mắt,nhăn nhó đáp:
_Tớ đau chân quá!Tớ không đi được đâu.Tớ đi cả ngày rồi,chân nhức lắm.
_Hay là Lan ở đây đợi một chút,để tớ về gọi tụi nó tới nghe.
Lan hốt hoảng :
_Ðừng,H đừng đi.Ở đây một mình tớ sợ lắm.Hay là,hay là..Hoàn cõng tớ về được không?
Nói đến đây, Lan đỏ mặt lên.Gã cũng hơi bất ngờ,chưa kịp nghĩ gì,thì Lan đã gượng đứng lên.Gã luống cuống khom người xuống.
Trên đường về,gã gần như không biết gì.Bộ ngực của Lan cứ cọ sát vào lưng gã,vì thế gã cứ chỉ ậm ừ nói chuyện với Lan.Ngược lại,Lan nói huyên thuyên.Nói được một lúc,chợt Lan hạ giọng:
_H này,H có biết là lúc đi lạc Lan rất sợ không?Và lúc đó tự nhiên Lan chỉ nghĩ đến H . Và đúng là H đã đến cứu tớ.
Nghe đến đó ,dù là một thằng ngu cũng hiểu đó là lời tỏ tình.Gã nghe mà không tin vào tai mình.Gã vội đặt Lan xuống,nhìn vào mặt cô xem có phải cô bạn này đang đùa giỡn với mình không?Thấy ánh mắt của gã,Lan đỏ mặt quay đi,nói:
_Mặt Lan có gì không mà H nhìn ghê vậy.
Rồi dịu dàng,cô lấy chiếc khăn tay ra ,nhẹ nhàng lau mồ hôi cho gã,bảo:
_Thôi,tụi mình ngồi nghỉ một chút đi.
Gã cứ tưởng mình đang nằm mơ,hồ đồ ngồi xuống.Lan nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh,mỉm cười.Gã ngập ngừng hỏi:
_Thế Lan không giận mình chuyện mình hôm qua à?
_Có gì đâu.Ðó là tại Lan mà.
Nói đến đó,Lan cũng đỏ mặt lên.Bấy giờ gã mới đểý nhìn Lan.Hôm nay Lan diện một chiếc váy ngắn màu đỏ,phơi rõ cặp đùi thon dài,trắng nõn nà,cùng chiếc áo thun xanh,nổi bộ ngực đang thở phập phồng.Bất giác gã đặt tay lên đùi Lan.Cô giật mình,nhưng không phản đối,mà còn dựa đầu vào ngực gã.Gã choàng tay qua vai Lan.Lan quay đầu lại,đôi mắt ướt rượt nhìn gã,nhắm mắt chờ đợi.Gã vừa toan đặt môi lên thì có tiếng động vọng đến.Hai người vội đứng dậy.Hóa ra mọi người trong đoàn cũng đã tìm đến nơi.Thấy hai người đứng đó,cả đoàn mừng rỡ,không nghi ngờ gì cả ,ùa đến hỏi han .Sau đó cả trường vội vàng chở Lan về.Cô chỉ kịp trao ánh mắt thắm thiết cho gã.
Về đến trường,Lan luôn bị mọi người quấn quýt vây quanh,không lúc nào ngơi ra được.Gã chỉ đành đứng xa xa ngó theo.Ðến tối,gã đang xem văn nghệ thì bỗng có một mảnh giấy nhỏ dúi vào tay.Ngoảnh đầu lại,gã chỉ còn kịp thấy mái tóc dài quen thuộc của Lan lẩn vào đám đông.Mở tờ giấy ra,gã thấy có 3 chữ:
_11h,lớp mình!
Thế là mọi tiết mục văn nghệ không còn lọt vào tai gã nữa.Gã chỉ mong chóng tới 11 giờ.Ðúng giờ hẹn,gã mò lên lớp thì Lan đã đứng đợi tự bao giờ.Vừa thấy gã ,Lan nắm tay lôi tọt ngay vào lớp.Cô rút túi ra một cái khóa nhỏ,khóa ngay cửa lại.Thế là bây giờ không gian lớp học là của hai người.Lan lặng lẽ ngồi xuống cạnh gã,thỏ thẻ:
_Chắc là H giận Lan lắm nhỉ.Xin lỗi nha,Lan đâu có muốn như vậy đâu.
Gã vội đáp:
_Ðâu có,mình đâu có giận gì Lan đâu .Nếu mình nói sai thì .
Nhưng Lan đã bịt miệng gã lại bằng đôi môi đỏ mọng của mình.Gã không ngờ đến tình huống này,người gã như lên cơn sốt.Tự nhiên đôi tay gãđã giúp gã thực hiện những công việc thuộc về bản năng.Nó vòng xuống cặp mông tròn trịa,nảy nở của Lan,nhè nhẹ xoa nắn,rồi bất chợt vòng ngược lên vuốt ve bờ lưng thon thả.Lan hơi giật mình,nhưng cô vẫn say sưa với nụ hôn.Cô hơi ưỡn người,mũi khụt khịt nhè nhẹ.Ðược thể,bàn tay gã luồn vào trong áo,lần cái khóa nịt ngực,kéo bật tung ra.Lan rời ra,giơ tay cho gã kéo áo mình lên.Gã nhìn thấy mặt Lan lúc này hồng lên thật dễ thương,mời gọi.Khi chiếc áo được cởi ra,Lan bèn kéo nốt chiếc nịt ngực ra.Trời ơi,trước mắt gã là một tòa Vệ nữ sống:làn da trắng muốt như ngọc,và trên đó là vật đã khiến cho gã chết sững hôm qua_cặp vú hồng nở căng,tràn đầy sức sống.Ðối núm vú nho nhỏ săn cứng,nõn nà.Nhìn gã,Lan mỉm cười: "Hôm nay Lan cho H khỏi phải thắc mắc,tò mò nữa.Nhưng nhớ chỉ được tò mò của mình thôi nghe,nếu không thì."Gã run run đưa tay vuốt nhẹ đôi bầu vú,từ kéo người Lan ngả xuống thềm.Bàn tay tham lam của gã không ngừng vuốt ve đôi vú,có lúc lại vuốt ngược xuống dưới bụng Lan,rồi vuốt lên.Toàn thân Lan run rẩy theo bàn tay gã,miệng cô khẽ rên nho