watch sexy videos at nza-vids!

tai phim sex hay
Bạn đang truy cập trang VKLDKM.SEXTGEM.COM
Nếu load trang bị lổi "XtScript Error: Timeout" thì hãy load lại nhé
Hãy cùng

Xem Phim Sex

và

Đọc Truyện Sex

trên chiếc dế yêu của bạn !

↓↓ » »
Tìm kiếm » Tệp tin (0)

Đọc Truyện Sex - Đời sinh viên 2


Đăng Admin 4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 8781
Chia sẻ: SMS Google Zing Facebook Twitter

liên quan đến vụ sát hại Adrian Ponting. Ông không cần nói gì vì điều ấy sẽ khiến ông lâm vào cảnh bất lợi, mọi điều ông cần trình bày khi được thẩm vấn sẽ là chứng cứ trước phiên tòa. Ông hiểu rõ chứ ?' "Không", tôi nói, nhưng họ chẳng đếm xỉa gì, bắt tôi mặc quần áo vào và đi xuống trạm xe điện ngầm. Thấy tranh cãi cũng vô ích, tôi làm theo những gì họ bảo. Họ cho phép tôi đi tiểu nhưng vẫn để một người đứng bên cạnh trông chừng, sau đó tôi theo họ vào xe cảnh sát, không quên đóng cánh cửa bị phá hỏng lại để tránh người lai vãng khi tôi vắng nhà. "Sẽ có nhân viên cảnh sát quay lại lục soát chỗ này", một viên cảnh sát nói, một câu nói làm tôi đâm bực bội. Tôi có một số hình ảnh "tươi mát" trên đĩa cứng. Tôi không nghĩ những thứ ấy vi phạm luật pháp nhưng ai biết chuyện gì sẽ xảy ra ? Tại cơ quan cảnh sát, Họ khám xét tôi cẩn thận để chắc rằng trên người tôi không mang theo thứ gì, dù chính mắt họ trông thấy tôi mặc quần áo vào trước đó, rồi sau đó tống tôi vào xà lim. "Tôi cần gọi một luật sư", tôi nói. "Chuyện ấy để sau", viên hạ sĩ chấp pháp nói. "Giờ này không có luật sư nào làm việc đâu", dĩ nhiêu điều này không sai, dù chẳng làm tôi vui lên chút nào. Tôi cố nghĩ xem chuyện gì xảy ra. Không có cách gì mà tôi có khả năng xuất hiện ở đâu đó gần đường Heath đúng vào lúc Adrian bị giết. Người đàn ông mặc áo choàng xám sẽ làm chứng, cho họ biết rằng lúc ây tôi còn ở công viên Belsize, và sau đó là mấy thằng cha ngoài quán rượu. Nói gì đi nữa, nếu tôi thật sự giết Andrian, tại sao tôi phải quay lại hiện trường để xác định có phải là anh ta hay không và còn lộ diện trước cảnh sát nữa chứ ? Không ai ngu ngốc làm như vậy. Bỗng nhiên tôi nhận ra rằng mình đang rơi vào một tình huống bất lợi nên cảm thấy hơi sợ. Một lát sau, một nhân viên cảnh sát mang cho tôi một tách trà sữa. Tôi đành uống mặc dù chẳng thích thú gì với loại thức uống này. "Nhân viên điều tra sẽ đến đây lúc 8 giờ sáng", người này nói với tôi. Tôi ngồi trên ghế băng cứng ngắc, chờ đợi. Một vài "thế kỷ" sau, người ta gọi tôi vào thẩm vấn, một gian phòng nhỏ, không cửa sổ, tường toàn một màu sơn xanh trông đã phát nôn, thoang thoảng mùi thuốc khử. Một bàn, ba ghế . Hai người mặc cảnh phục ngồi kèm tôi ở giữa. Hai người tự giới thiệu là Thanh tra Rees và thám tử Parry. Rees là người cao gầy trông cứ như là một thằng ốm đói. Parry thì còn trẻ, tướng tá dễ coi. Tôi hiểu mình nên im lặng nhưng tôi không thể nhịn được, "Tất cả chuyện này là như thế nào ?". "Hẳn là ông đã được lưu ý trước rồi chứ", thanh tra Rees hỏi. Ông ta quay sang người đồng sự "Cho hỏi, ông Silvain chưa được thông báo gì sao ?". Giọng ông ta khô khốc, có phần gay gắt. "Tôi chẳng hiểu gì hết", tôi nói, "ngày hôm qua tôi mới ở đây. Các ông đều hài lòng về những chuyện tôi kể lại". Rees mở cặp hồ sơ trên bàn. Ông ta mở nhưng chẳng buồn nhìn. "À vâng. Ông đã nói rằng ông nhận được sự ủy thác của ông Bernard Ponting để tìm đứa con trai cho ông ta tên là Adrian". "Đúng vậy", tôi đáp. "Chúng tôi đã thông báo cho ông Ponting về cái chết bất ngờ của con trai ông ta. Ông ta khai là không biết gì về ông cả, ông ấy còn phủ nhận rằng không hề yêu cầu ông tìm kiếm con trai ông ta". Tôi như bị tát vào mặt, không nói được tiếng nào. Tôi nhận ra tình huống tồi tệ ngay trước mắt - tôi đã sa chân vào cái bẫy trong chính công việc của mình. "Tôi cần gặp một luật sư", tôi nói. "Ông có sẳn người nào chưa ?", Thanh tra Rees hỏi với giọng mềm mỏng lịch sự. Tôi ư, dĩ nhiên là không có rồi. tôi chưa từng gặp trường hợp nào phải cần đến luật sư, nên chẳng biết được tên người nào. Tôi lắc đầu. "Ông được quyền yêu cầu tư vấn pháp lý", thanh tra Rees nói, "Chúng tôi có thể tìm cho ông một luật sư. Nhưng không may là ông ấy chỉ bắt đầu làm việc vào 9 giờ 30". "Vậy thì tôi sẽ không nói bất cứ điều gì cho tới khi ông ấy đến đây", tôi đáp. Thanh tra Rees thở dài, cứ như là tiếng thở dài hoàn toàn ngẫu nhiên. "Ông Silvain", viên thanh tra nói, "có thể chúng ta trò chuyện một chút để xem xét lại toàn bộ sự việc trong khi chờ luật sư đến đây". Bắt kẻ sát nhân trong một thời gian ngắn vài giờ chẳng phải là có chứng cứ phạm tội hay sao ? Nghe như chẳng có gì cần phải xem xét hay sắp xếp sự kiện để mà làm gì. "Dĩ nhiên, ông có đầy đủ mọi quyền theo luật định, nhưng hãy đặt mình vào bối cảnh của chúng tôi. Ông có một câu chuyện lạ lùng để coi đó là lý do theo dõi nạn nhân, và lý do đó lại bị bác bỏ bởi chính người ông chỉ danh". "Nhưng tôi đâu có mặt gần đường Heath trong lúc anh ta bị sát hại". "À vâng, người đàn ông mặc áo choàng xám và hai thằng côn đồ ở bên ngoài quán rượu. Tôi e rằng chúng tôi không thể tìm được bất kỳ ai trong số họ. Nhưng ngay cả khi đúng như lời ông nói, vẫn còn có khả năng giết Adrian, sau đó quay lại công viên Belsize, rồi trở lại đường Heath". "Tại sao phải làm như thế ?" "Vâng, đó vẫn còn là câu hỏi, đúng không ? Động cơ gì để ông ra tay giết Adrian Ponting, một thanh niên mà ông đã từng nói rằng chưa hề quen biết, chưa từng gặp trước đó". Viên thanh tra ngồi dựa ngữa ra ghế nhìn tôi. Chuyện này vượt xa sự mong đợi của tôi. Sự tự tin của tôi bắt đầu lung lay. Đến lúc này Parry mới nói. "Ông là ngườiđồng tính phải không ?", người này hỏi. Anh biết người đồng tính làm gì với nhau không ? Đợi chừng nào có, tôi sẽ cho anh biết. Câu chuyện đùa cũ kỹ hiện ra trong đầu. Tôi không thích chút nào. Không nghi ngờ gì nữa, họ đã tìm thấy "chứng cứ" là những tấm hình trên máy tính của tôi. Rõ ràng họ không tìm được thứ gì đặc biệt có liên quan vụ án này, bằng không họ đâu có đưa ra mấy chuyện liên quan giới đồng tính. Tất nhiên là không có chuyện căm ghét hay kỳ thị gì ở đây. Nhưng chuyện ấy khó có sức thuyết phục được. Mà tôi cũng khó lòng phủ nhận. Những thứ này không liên quan gì đến công việc của họ. Bỗng nhiên, tôi cảm thấy mình khá an toàn. "Vâng, chính thế", tôi đáp, "Việc này không vi phạm pháp luật, chắc ông cũng thừa biết rồi đấy". Parry đành phải rút lui, bây giờ tới phiên thanh tra Rees dấn tới tấn công, "Và nếu như ông cố tình gạ gẫm làm chuyện đó với Adrian Ponting trong lúc anh ta lảng vảng trong rừng cây, và với bộ dạng và cái mùi khó ngữi của ông lúc đó, anh ta "đá đít" ông, thì ông vẫn có thể nổi điên và vỗ nhẹ vào gáy anh ta..." "Vỗ nhẹ ư ?", tôi ngạc nhiên nói vì nhớ lại vết loang của máu sau gáy chàng trai, "Chúa ơi, còn nặng hơn thế nữa kia". "Vâng, chẳng qua đó là chuyện rủi ro", thanh tra Rees nói, " Adrian Ponting có cấu trúc vỏ não rất mỏng. Có lẽ anh ta chẳng thể nào biết chuyện ấy, nhưng bất kỳ va chạm nào ở đó đều có thể giết chết anh ta". Viên thanh tra nhìn thẳng vào mắt tôi "Chuyện xảy ra thế nào ?". "Làm sao tôi biết được chứ" "Vậy chuyện của anh ?" "Giống như tôi đã kể cho các ông nghe ngày hôm qua". Không thấy ai nói gì. Tôi cố giữ bình tĩnh. Sau đó nói tiếp, "Các ông không cần ghi âm hay sao ?" "Chỉ là nói chuyện ngoài lề", thanh tra Rees nói, "Không cần phải hình thức như thế". Có tiếng gõ ngoài cửa. Rees trông bực bội ra mặt. Một nhân viên cảnh sát mặc cảnh phục bước vào và thì thào to nhỏ bên tai viên thanh tra. Thanh tra Rees trông càng bực tức hơn. Ông ta đứng dậy bước thẳng ra cửa. Khi đi ngang qua tôi, ông nói, "Cuối cùng thì ông cũng có luật sư rồi. Rõ ràng có ai đó muốn luật sư tới sớm vài giờ".Nhà của tôi và chị Cúc ở tuốt trong xẻo Phú Hưng xa lắc. Không có trường nên tụi tôi phải ra miệt Đại Ngãi này ở đậu đi học. Cúc thì ở đậu bên bác Ba. Tôi ở đây, nhà thím Hạnh. Trưa tôi đi học về, thím hay nhờ tôi mang cơm ra rẫy cho chồng thím. Bà Sự hàng xóm cũng nhờ tôi mang cơm cho Vĩnh, con trai bà, làm rẫy gần đó. Đó cũng là cái cớ để tôi với Vĩnh có thì giờ và cơ hội bồ bịch với nhau. Nói là bồ bịch cũng chưa đúng. Vì chúng tôi đã ăn nằm với nhau như vợ chồng. Điều mà những người lớn quanh...
♥ Đánh dấu trang này
« Trước1...181920212223Sau »
↑↑ Cùng chuyên mục
» Truyện sex cô chịu không nổi
» Truyện sex TÌNH DỤC HỌC ĐƯỜNG
» Truyện sex tình yêu thời học sinh
» Truyện sex học sinh mới
» Truyện sex Cô nữ sinh tên Phương 16 tuổi
Bài viết ngẫu nhiên
TRUYỆN SEX Sinh Viên TRUYỆN SEX Sinh Viên
Truyện học sinh cường và cô giáo tuyết Truyện học sinh cường và cô giáo tuyết
Truyện sex Em đã lỡ yêu cô bạn học cũ rồi Truyện sex Em đã lỡ yêu cô bạn học cũ rồi
Truyện Sex Ngủ trong lớp Truyện Sex Ngủ trong lớp
Truyện Sex Học Sinh - Dịch Vụ Gái Xinh Truyện Sex Học Sinh - Dịch Vụ Gái Xinh
Truyện Sex Tình bạn thân Truyện Sex Tình bạn thân
TRUYỆN SEX Hân Lai TRUYỆN SEX Hân Lai
Truyện Sex Học Sinh - Bạn Học Cực Dâm Truyện Sex Học Sinh - Bạn Học Cực Dâm
Đọc Truyện Sex - Cô giáo Mai Đọc Truyện Sex - Cô giáo Mai
Truyện Sex Bài Học Cuối Khóa Truyện Sex Bài Học Cuối Khóa
Tags: