TRUYỆN SEX Xác Thịt Tình Đầu
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 11650
Chia sẻ:
Hắn trở về với bộ áo Dòng tu đen trên tay và một bộ đồ lót. Áo của ai đây, hắn đi đâu mà lấy về? Thì ra hắn đã lẽn đến phòng nàng lấy đi bộ áo Dòng của nàng mang đến đây. Tiếng mở cửa làm cho nàng tỉnh dậy. Nàng ngồi lên trong lúc hắn bước tới và đưa cho nàng cái hộp quẹt, một mớ đèn cầy và bộ áo Dòng cùng đồ lót. Nàng đón lấy và nhận ngay ra bộ áo của mình thì mừng lắm, nhưng mặt nàng đỏ gay lên vì e thẹn. Nàng biết hắn đến nhà nàng để đánh cắp, đồ lót nàng giấu rất kỹ dưới đáy tủ mà hắn cũng lục ra. Nhưng thôi kệ, bây giờ nàng rất cần chúng, suốt thời gian qua nàng chỉ mặc toàn quần áo dơ. Nàng muốn nói hai tiếng “cám ơn” với hắn nhưng hình như hắn không có vẻ gì thiện chí lắm. Trân trân nhìn nàng qua khóe mắt của chiếc mặt nạ, hắn quày quặt bỏ đi.
– Anh định đi đâu nữa ? – Nàng chợt bắn tiếng kéo giật hắn trở lại.
Thật tâm thì nàng không thù hắn gì cho lắm, đôi khi tấm lòng bát ái của người tu còn cao hơn người ta tưởng – Nàng là vậy đó! Nàng thực sự muốn trò truyện với hắn hết sức, chuyện gì cũng được. Nàng mong muốn được hiểu về con người hắn nhiều hơn. Khi một con người phạm tội như thế ắt phải có một lý do nào đó đàng sau. Có thể hắn bị thất thường về tâm sinh lý chăng ? Hay một quá khứ đau đớn khó vượt qua được. Biết đâu nàng có thể giúp được hắn không chừng ?
– Tôi gọi anh là … – Nàng nói tiếp – Anh cho đại tôi một cái tên nào đó để dễ xưng hô, tôi không cần biết tên thiệt.
…
– Tôi thứ Hai, gọi tôi là Hai ! – Hắn do dự trả lời.
Để tránh gây xúc động mạnh không tốt cho hắn, nàng bắt đầu bằng những lời đối thoại đơn thuần.
– Anh ở xứ này bao lâu ? Tôi vừa mới đổi đến đây không lâu – Nàng hỏi.
– Tôi biết vậy. Và đó là một trong những lý do tôi bắt cô về đây – Hắn nhát gừng đáp.
– Chỉ có một lý do đó thôi sao ? Là anh bắt tôi về đây ? Vì mục đích … ?
– Tại cô đẹp …
– Và … ?
– Và cô là tu nữ ?
– Tại sao là tu nữ phải bị bắt đến đây ?
– Tôi ghét tu nữ !
– Tại sao anh lại ghét tu nữ ?
– Cô hỏi nhiều quá ! Tu nữ nào cũng đáng bị trừng phạt cả, đều là giả dối – Hắn gằn giọng.
– Có phải tôi đụng chạm tới chỗ nào gây xúc động đến cho anh ? Không lẽ ai cũng …
– Không, cô không làm bất cứ điều gì sai trái … chỉ ngoài khoác chiếc áo tu nữ. Tu nữ thì phải chịu vậy thôi …
– Anh có quá khứ không tốt đẹp với người tu ?
– …
– Gia đình anh có người làm tu nữ ? – Nàng hỏi tiếp.
– … (Hắn đanh mặt lại)
– Là má anh, chị anh, hay là vợ của anh ?
– Đừng nhắc tới con điếm đó nữa ? – Hắn quát lên.
– Là vợ của anh Hai à ? Tại sao vậy ? Anh có thể kể cho tôi nghe.
– Chính nó, nó là một con điếm chính cống.
– Chuyện đã xảy ra như thế nào ? Vợ anh ruồng bỏ anh?
Phải mất hơn nửa tiếng sau hắn mới bình thản trở lại. Chuyện quá khứ có lẽ là một vết thương sâu hoắm trong lòng hắn. Sau này dò hỏi nàng mớibiết: Trước đây hắn yêu thương và đeo đuổi một người con gái sắp thành tu nữ nhưng mải vẫn không được ước nguyện. Và sau đó, hắn được tin nàng xuất tu không làm Sơ nữa để cưới một người đàn ông có địa vị. Được đâu vài năm, gia đình chồng phá sản, nàng mất hết tất cả. Trong lúc túng quẩn đã tìm đến hắn để nương tựa. Sẵn còn yêu nàng, hắn đã chứa chấp nàng và sau đó hắn xin cưới nàng làm vợ vì đã lỡ mang thai. Sau khi sinh đứa con thì hai vợ chồng lục đục. Vợ hắn vốn đã không yêu thương vì hắn nên sớm muộn sau chuyện nhỏ hóa ra to. Hắn thì sáng say chiều xỉn, vợ hắn thì la cà cờ bạc, lêu lỏng. Trong một lần tình cờ trở về, hắn bắt gặp vợ hắn đang chung chạ với một người đàn ông khác. Hắn lao vào đấm đá túi bụi, chuyện ẩu đả dẫn tới cái chết của gã đàn ông đó, và hắn phải đi tù, vợ hắn bưng nguyên cái tài sản của gia đình hắn và đi tái giá nơi khác cùng với đứa con thơ. Suốt thời gian trong tù lao khổ, hắn trở thành một thằng điên, thề sẽ trả thù khi ra tù. Song, sau khi ra tù, hắn tìm mãi vẫn không ra con mụ vợ. Thế là suốt thời gian qua, nay đây mai đó để tìm kiếm không kết quả, hắn dừng chân ở miền quê này dựng chòi sống tạm bợ cho đến khi gặp Quỳnh Mai, thì hắn nghĩ tới chuyện trả thù trên mình nàng. Coi như một hình thức giận cá chém thớt. Bởi hắn cho là không người tu nữ nào tốt cả, và hắn muốn chứng thực ra điều ấy. Chỉ xui cho Quỳnh Mai xuất hiện không đúng chỗ, đúng lúc nên mới bị hắn bắt đến đây.
Hắn dùng dằn bỏ đi, nhưng trở lại với hai thùng nước sạch khác. Nàng vốn biết không hỏi thêm được điều gì nơi hắn nên không định gợi chuyện nữa, và hắn trở ra ngoài. Trời có lẽ đã hoàng hôn nên nàng thấy mát mẻ hơn trước. Thu dọn lại các thứ cho ngay ngắn, nàng vốn là một người ngăn nắp, nàng bước tới sát vách để thay đèn cầy mới và bật viêm quẹt lên. Căn phòng sau khi thắp sáng thấy tươi tắn hơn. Từ tốn cởi hết áo quần dơ bẩn ra, nàng mặc lên bộ áo Dòng màu đen và mang bộ áo trắng đi giặt. Do không có xà bông, nên nàng giặt kỹ từng chút một. Xong thì nàng tìm một chỗ trên đầu giường để máng nó lên. Nàng cẩn thận cất đi chiếc quần lót ở bên trong. Rồi nàng trở lên giường nghỉ mệt. Là lúc nàng nghe tiếng lục đục trên trần nhà. Nàng đoán là hắn đang chuẩn bị bữa cơm tối cho hắn và nàng vì cũng giờ này hôm qua, cũng tiếng lục đục này, sau đó nàng có được một buổi cơm nóng ngon lành; Nghĩ tới thức ăn nàng bỗng thấy đói cồn cào. Nàng mong cho hắn làm xong cho sớm, không phải chỉ để cho nàng ăn thôi, nàng còn muốn có người trò truyện. Dường như nàng không quen một mình suốt cả ngày. Lúc trước, thời còn đi tu, vắng người lắm cũng còn có phó viện đến bắt nàng làm cái này cái nọ, hay các chị em tu nữ vây quanh bàn chuyện Kinh thánh, tệ lắm thì còn được tưới hoa ở hậu viện, chứ đâu có để nàng quạnh quẻ chẳng có gì làm thế này. Bây giờ nàng thà có hắn ở đây bắt nàng làm cái này cái kia, chứ đừng bắt nàng ngồi không, sẽ chán chết!
Sớm sau, nàng nghe tiếng bước chân quen thuộc của hắn trên các nấc thang. Nàng buông quyển truyện xuống và ngồi ngay ngắn trở lên. Hắn bước vào với măm cơm nóng hổi trên tay. Đặt nó lên bàn, hắn kéo rê rê cái bàn đến bên giường của nàng. Quỳnh Mai nhanh nhẹn đứng lên tiếp tay cho hắn. Các món ăn thật ngon miệng, toàn những thứ mà nàng thích. Tự hỏi hắn làm sao biết được điều này, trừ phi hắn rình mò nàng nhiều tháng qua mới thấu hiểu về con người nàng. Các món như canh chua khóm, rau muống xào, cá kho khô … Một chén nước mắm dằm ớt cay làm nàng nhớ đến thuở ấu thời hết sức! Nuốt nước bọt, nàng khen món ăn hắn làm thật ngon miệng. Hắn cười đáp “cám ơn”, đó là lần đầu tiên hắn nói tiếng cám ơn với nàng. Nếu không phải hắn đeo chiếc mặt nạ kia thì chắc mặt hắn lúc này rất hiền lành. Trong một thoáng, Quỳnh Mai thấy lòng mình trở về với con người bình thường chân chính, một con người cần có tình cảm gái trai.
Nàng ngồi xuống ghế, hắn ngồi đối diện. Nàng làm dấu Thánh trước buổi cơm để cám ơn Chúa. Nàng mời hắn ăn. Hắn lắc đầu. Nàng hỏi:
– Sao anh không cùng ăn … cho vui!
– Cám ơn cô, cô ăn trước đi … tôi không tiện....