Truyện Sex Hiếp Dâm - Một Vụ Hiếp Dâm
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 8377
Chia sẻ:
” Ta đây sẽ không khách khí .” Biết ý Ngọc Tử trong lời nói, tôi liền bắt đầu liếm dâm thủy trong mật huyệt của Ngọc Tử, còn dùng đầu lưỡi kích thích hạt le nhỏ cảu nàng.
” A a…… thần minh a…… ngao của ta…… ăn có ngon không?”Ở dưới sự chăm sóc bằng lưỡi của tôi, Ngọc Tử một bên phối hợp đầu lưỡi của tôi, mông không ngừng mà vặn vẹo , một bên điên cuồng khẩu dâm: ” Đầu lưỡi…… đàu lưỡi của thần thật lớn……”
” Thần đích nơi đó…… ta cũng có đầy đủ……” Theo thanh âm của Lâm Tử truyền đến, tôi có thể cảm giác được từ tiểu đệ đệ tôi đang được cái bí động nóng ẩm không ngừng xoay liên tục- tựa hồ Lâm Tử đang xoay mông nhanh hơn nữa tạo cho tôi khoái cảm.
” Tất cả mọi người cùng du ngoạn……” Lúc này thanh âm của Na Na Ti truyền đến não tôi: ” Anh Tử muội muội ngươi trước hết cho ta mượn một chút nha, ta cũng thấy có điểm động tâm……”
Tôi không có để ý đến lời của nàng, tiếp tục dùng lưỡi hợp lực” ăn” ngao của Ngọc Tử. Cuối cùng, Ngọc Tử cùng Lâm Tử thét lên tiếng tuyệt đối vui thích, ba người chúng tôi đồng thời đạt tới cao trào – đa số dâm thủy của Ngọc Tử không ngừng chảy vào miệng tôi, mà sau cao trào tôi cũng bắn vào trong mật huyệt Lâm Tử hai lần.
Ta đứng dậy rời khỏi Ngọc Tử cùng Lâm Tử thân thể đang trong trạng thái phê ngẩng đầu lên mới phát giác đến từ lúc bắt đầu đến lúc chấm dứt, đã trải qua hơn 1 giờ đồng hồ. Quay đầu nhìn lại, chỉ thấy các nàng sớm nằm trên mặt đất hoặc là trên bàn đang âu yếm cho thân thể nhau, có thậm chí còn xuất ra tuyệ chiêu lấy lòng đối phương hay chính mình. Nhìn thấy các nàng không được hài lòng như mong muốn, tiểu đệ đệ tôi tự nhiên sĩ khí ngất trời đứng thẳng hô hào, bắt đầu tham gia vào trận đại chiến.
Đợi cho mọi người toàn bộ được “ăn no”thì đêm đã khuya. Ngay cả như vậy, tôi vẫn không buồn ngủ. Tôi đã sớm khôi phục cùng với Ngự Sa Thế và Na Na Ti đi vào vườn sau nhà Ngọc Tử, nằm trên cỏ nawgms nhìn bày trời đầy sao và mặt trăng khuyết.
” Thế nào? Cơ thể của ta không tồi chứ?” Na Na Ti nằm ở bên người tôi, dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng chỉ trên ngực tôi, bộ dáng ngập xuân ý nói: ” Tuy rằng hơi nhỏ, bất quá cảm giác không tồi phải không?”
” Là không tồi a…… ân?” Nói đến một nửa, một loại cảm giác quái dị chảy vào trong đầu tôi. Giống như là bị người khác giám thị, cả người thập phần không được tự nhiên.
” Chủ nhân……” Ngự Sa Thế hiển nhiên cũng nhận thấy được khác thường trong ánh mắt, đem tầm mắt từ không trung chuyển hướng tới mặt tôi.
“…… Trước đừng phản ứng quá độ.” Tôi vừa mới nói những lời này xong, một vật thể lạ mang theo âm thanh xé toang không khí, nhắm thẳng mặt tôi bay tới!
” Chủ nhân cẩn thận!” Ngự Sa Thế quay người lại, rút ra không biết rút ra từ đâu một thanh đao nhỏ, đánh rơi vật lạ kia – mắt tôi nhìn thấy, vật đó rõ ràng là phi tiêu hình chữ thập!
” Kẻ đào ngũ, giết!” Theo thanh âmcủa một người trẻ tuổi, một bóng đen nhắm thẳng Ngự Sa Thế bay tới!
” Phong Thế……!” Thét lên tên của đối phương, Ngự Sa Thế cũng cầm thanh đao phóng tới đối phương. Chỉ thấy hai cái bóng đen lần lượt thay đổi cho nhau, trong đó một bóng người dừng ở Na Na Ti cách đó không xa – chỉ thấy nàng băng bó vai phải , hiển nhiên là đã bị thương.
” Ngươi trở nên mạnh hơn bao giờ …… a?” Cô gái được xưng là” Phong Thế”còn chưa nói xong, liền phát hiện Ngự Sa Thế đã ở sau lưng, đã đem thanh đao kề sát cổ nàng. Sau đó, tôi chưa kịp nói” đao hạ lưu nhân” , Ngự Sa Thế làm một nhát đao, máu tươi theo từ miệng vết thương ở yết hầu phun ra, cô gái cũng ngã xuống.
” Ngự Sa Thế, ta còn có chuyện muốn hỏi nàng ta…… bây giờ thì hỏi làm sao bây giờ?” Tuy rằng tác phẩm của Ngự Sa Thế làm tôi cảm thấy kinh ngạc, bất quá ngoại trừ cười khổ , cũng chẳng birue hiện gì cả.
“…… Thực xin lỗi.” Ngự Sa Thế hiển nhiên cũng phát giác được mình xuống tay quá nặng, vội vàng hướng đến tôi giải thích: ” Bởi vì Phong Thế muốn công kích chủ nhân, thuộc hạ nhất thời tức giận, cho nên mới……”
“…… Nàng biết cô ấy?” Nghe Ngự Sa Thế nói, tôi không khỏi đem của tôi nghi hoặc hỏi Ngự Sa Thế.” Ân, nàng cũng đội của thuộc hạ, thường thường cùng thuộc hạ đối nghịch.Hiểnnhiên nàng cũng không cho rằng thuộc hạ sẽ chết thật, cho nên……”
” Tuy rằng nói không có biện pháp hỏi, bất quá nhưng thật ra có vật thí nghiệm tốt.” Hoàn toàn không bị trường hợp dọa vừa rồi đến, Na Na Ti vẫn biểu tình tự nhiên như cũ: ” Bác Nhất, có muốn thử xem xem” phân cách ý thức” không ?”
” Bây, bây giờ à?” Tôi chỉ vào thi thể của Phong Thế, trên mặt không thể hồi phục được vẻ cười khổ.
” Đúng.” Nàng gật đầu kiên định và cầm lấy tay tôi khi còn chưa biết phải làm gì: ” Hơn nữa phải thừa dịp của nhân cách cùng trí nhớ của nàng chưa mất đi bởi vì cái chết. Căn cứ theo nghiên cứu của ta, thân thể khi chết đi, nhân cách, trí nhớ và ý thức có thể lưu lại trên cơ thể trong khoảng thời gian ngắn, hơn nữa cũng vì thời gian và sức mạnh có điểm bất đồng.”
“…… Vậy phải làm như thế nào? Ta cũng không nghĩ muốn phân chia nhân cách đến thân thể của nàng ấy.”
” Làm đúng như lời ta nói đi.” Na Na Ti nắm lên tay phải tôi: ” Bây giờ nhắm mắt lại, đem ý thức tập trung been tay phải có thủy tinh, hãy sử dụng thủy tinh gần giống với cách mà ngươi dùng nó để thôi miên.”
” Nói nghe có vẻ đơn giản…… thử xem nào.” Rôi nhắm hai mắt lại, làm theo phương pháp của Na Na Ti, đem ý thức tập trung lên bàn tay phải mang thủy tinh – không bao lâu sau, tôi mở mắt nhìn thấy một mảng tối đen kịt, bên trong xuất hiện một hồng quang. Lần thứ hai tôi mở mắt ra, chỉ thấy được lòng bàn tay phải dưới đêm tôi, tản ra ánh sáng màu đỏ.
” Cảm giác như thế nào?”
“…… Không có cảm giác gì cả so với lúc trước, thậm chí cũng không cảm nhận được nhiệt.” Quả thật, trước khi sử dụng thủy tinh, lòng bàn tay tôi có thể cảm nhận được nhiệt, nhưng hiện tại một chút cảm giác đều không có.
” Hẳn là như vậy rồi. Hiện tại hay đặt lòng bàn tay phải lên thi thể đi.”
Làm theo lời Na Na Ti vừa nói, tôi đưa lòng bàn tay phải đặt lên lưng thi thể – có lẽ là vừa mới chết không lâu, cho nên có thẻ cảm giác được nhiệt độ cơ thể nàng.Ánh sáng trên bàn tay phải nháy mắt biến mất. Mà cơ hồ sau một thời gian, thi chợt động, tôi sợ đến mức phải rụt tay về.
Bất quá về sau càng kinh dị hơn – tuy ánh sáng từ mặt trăng khá yếu, nhưng tôi vẫn nhìn rõ bốn phía cơ thể có vết máu thế nhưng vết thương đang dần khép miệng lại, cuối cung vết thương cũng đã phục hồi trở về nguyên trạng!
“…… Quả nhiên ngay cả năng lực này cũng được cường hóa, thương thế của cơ thể này ta mất một thời gian dài mới có thể chữa lành.” Na Na Ti nhìn đến cảnh này, cũng không thể không mỉm cười. Thế nhưng hiện tượng kỳ dị còn chưa chấm dứt – tại lòng bàn tay phải của tôi, một loại cảm giác kỳ dị đích không ngừng mà tiến vào trong đầu tôi. Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, tôi hiểu được người tên là” Phong Thế” lúc còn sống, cá tính và năng lực của nàng ấy.
Phong Thế là người đứng thứ hai trong cơ sở, mà Ngự Sa Thế lại là người lãnh đạo, tương đương với trưởng một cơ sở Họ” ngự” là khi