Truyện Sex Hiếp Dâm - Cô Gái Đáng Thương
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 12757
Chia sẻ:
Thường đàn bà con gái rất tự mãn với cái nhan sắc của mình. Ngà thì trái lại. Lúc nào nàng cũng cho rằng nàng không đẹp bằng Ngọc. Nhưng nếu công tâm mà xét thì cái dáng của Ngà dễ bắt mắt hơn Ngọc, tuy rằng không mặn mà như chị.
Ngà dùng chiếc khăn lông nhỏ vuốt nhẹ làn da mịn màng của nàng. Ngà nhắm mắt lại, để nghe làn nước ấm mơn man trên cơ thể. Hai tay Ngà đưa lên mơn trớn hai gò ngực noun nà. Trong đầu nàng hình ảnh Hoàng hiện ra. Nàng mơ ước đến đôi tay của Hoàng.
Ngà cảm thấy cổ nàng khô lại, người nóng dần. Hai bàn tay Ngà tự động vân vê cặp vú. Rồi từ từ dùng ngón cái và ngón giữa vê nhẹ đầu vú đỏ hồng, nhỏ như hột đậu xanh của nàng.
Ngà đê mê trong cảm giác thèm khát. Nàng càng cố tưởng tượng đôi tay kia là của Hoàng, chàng thanh niên trẻ tuổi dẹp trai sắp sửa ra trường mà trong một dịp tình cờ hai chị em nàng quen biết được.
Ngà một tay xe đầu vú, một tay nàng đưa xuống vuốt ve chiếc mu cao có túm lông đen đang map mờ dưới làn nước. Ngón tay trỏ của Ngà chà kéo nhẹ nhẹ giữa hai mép lồn còn trinh nguyên làm nàng không ngăn đượcnhững cái rùng mình. Một cảm giác thật lạ lùng lan rộng đến từng giây phút thần kinh, từng tế bào trên cơ thể.
Ngà bạo dạn hơn. Nàng ấn ngón tay vào sâu một chút. Một cảm giác tuyệt vời mà Ngà chưa bao giờ được hưởng. Trong đầu Ngà vẽ lên một hình ảnh so sánh. Ngón tay nàng nhỏ bé như thế mà đã sướng như vậy, nếu nguyên con cặc của Hoàng mà đút vào thì còn sướng đến mức nào nữa.
Ngà muốn thọc nguyên cả ngón tay vào cho đã cơn thèm khát, nhưng nàng lại sợ lỡ rách màng trinh thì uổng. Tiết trinh nàng phải được một con cặc đường đường chính chính đút vào. Mà nếu đó là con cặc của Hoàng thì càng tốt.
Ngà chỉ đút sâu vào độ một nửa ngón tay thì kéo ra, rồi lại đút vô. Chỉ vậy thôi mà chất nước nhờn đã ứa ra làm trơn nhớt của ngón tay Ngà. Mặt nàng đỏ bừng, hai mắt nhắm nghiền. Ngà đê mê lắng nghe chất dâm thuỷ trong người đang tuôn ra ầm ỉ trong lồn.
Ngọc đã mặc đồ xong tươm tất, nàng gọi vọng vô phòng tắm:
- Ngà. Lẹ lên, gần tới giờ rồi đó.
Đang lim dim tận hưởng khoái lạc, nghe tiếng Ngọc gọi, Ngà bừng tỉnh. Nàng trả lời ấp úng:
- Xong rồi. Em ra liền.
Nói xong Ngà lật đật đứng day, quấn chiếc khăn, mở cửa bước ra mà cặp mắt không dám nhìn Ngọc. Ngà có biết đâu trước đó Ngọc cũng vừa làm y như nàng.
Ngà vừa trang điểm vừa nói chuyện với Ngọc. Hai chị em cùng trang lứa nên dễ thân mật nói chuyện với nhau như hai người bạn:
- Anh Hoàng hẹn mấy giờ vậy chị ?
- Hỏng có hỏi. Nhưng mà ảnh nói đi ăn rồi đi chơi luôn thì chắc là khoảng giờ này ảnh cũng sắp tới rồi.
Ngà trêu chị:
- Nghe anh Hoàng mời chắc chị quýnh quáng lên, quên cả hỏi giờ giấc chớ gì?
Ngọc trả đủa em bằng một giọng trìu mến:
- Chưa chắc ai quýnh quáng à? Hỏng biết ai xúi chị mời ảnh đến nhà chơi để chỉ giùm mấy bài toán?
- Cái đó là tại em hỏng biết hỏi ai chứ bộ.
Trả lờichị như vậy nhưng tự trong thâm tâm Ngà cũng công nhận là chị nói đúng. Nhưng là con gái Ngà không bao giờ chịu thua, dù đó là sự thật không thể chối cải được.
- Con gái phải chịu khó học hành. Cái gì hỏng biết phải ráng tìm tòi cho ra, đụng một chút là đi hỏi. Hỏng sợ anh Hoàng cười cho.
- Chị nói hay lắm. Chứ sao em thấy anh Hoàng cũng chỉ cho chị làm bài hôm trước đó.
- Thì cực chẳng đã chị mới hỏi. Chớ đâu phải như em, mỗi chút mỗi hỏi.
Ngà đùa thêm một câu làm Ngọc đỏ mặt:
- Phải chi anh Hoàng là anh rể của em thì tha hồ mà hỏi bài.
Ngọc khoái lắm, nhưng giả bộ cau có, quay qua ngắt lời em:
- Em đừng có nói tầm bậy tầm bạ riết rồi quen miệng. Anh Hoàng ảnh nghe ảnh cười cho.
Ngà hiểu thấu tim đen của chị, nên nàng tỉnh bơ bồi tiếp một câu:
- Thanh niên, đẹp trai, học giỏi, khỏe mạnh, độc thân mà chị còn chê nữa hả?
- Em phải nhìn lại chị em mình đi. Người ảnh như vậy dễ gì để ý đến tụi mình mà ham.
Ngà cười khăng khắc lộ vẻ khoái chí:
- Chị nói vậy thì em đồng ý. Chứ tưởng chị chê ảnh thì để em.
Ngọc ngỡ ngàng nhìn em. Bấy lâu nay từ ngày mẹ chết, lúc nào Ngọc cũng thấy Ngà là một đứa em bé bỏng, dại khờ, ngây thơ, cần sự trông nom bảo bọc của chị. Bây giờ nghe Ngà nói, Ngọc mới giật mình sực tỉnh. Ngà năm nay cũng đã 20 rồi. Có nghĩa là Ngà đã trưởng thành. Không chừng Ngà đã biết yêu rồi cũng nên. Ngọc nhìn em soi mói, nàng dò dẫm:
- Ngà thấy anh Hoàng như thế nào?
Ngà trả lời không suy nghĩ:
- Ảnh dễ thong chớ.
- Không, chị muốn hỏi em về tánh tình của ảnh kìa?
- Em cũng ít có gặp nên đâu biết rõ. Nhưng mà em thấy ảnh có vẻ thông minh tế nhị, và nhất là …
- Là thế nào?
- Nhất là có vẻ yêu chị.
Ngọc làm bộ cau có một lần nữa:
- Thôi, im đi. Chị hỏng có hỏi em cái chuyện đó.
Ngà vừa cười toáng lên vừa trả lời chị:
- Hỏng muốn nghe mà cứ hỏi hoài hà.
Ngọc vừa định nói một câu rầy cô em gái thì nghe tiếng chuông reng ngoài cửa. Ngọc hối em:
- Lẹ lẹ lên. Ảnh tới rồi đó.
Vừa nói, Ngọc vừa hối hả bước ra mở cửa.
Hoàng bước vào như đem cả một mùa xuân đến cho hai chị em Ngọc. Chàng vốn to con, lại chịu khó tập thể dục đều đặn. Hoàng vừa là một tuyển thủ tennis trong trường, lại vừa là một tay bóng chuyền xuất sắc. Nên người Hoàng đã cao lớn lại đô con, cân đối. Đúng là mẫu người lý tưởng cho các cô gái dù là khó tính nhất.
Hoàng năm nay vừa tròn 25 tuổi. Cái tuổi đẹp nhất của người đàn ông. Cha mẹ chàng vẫn còn ở lại Việt Nam. Một mình Hoàng vừa đi làm part time vừa học. Vậy mà chàng cũng tiến đến năm cuối của đại học không mấy khó khăn. Hôm nay Hoàng mặc chiếc quần jean xanh với chiếc áo thun trắng bó sát lấy người, đưa hết những đường nét lực lưỡng trên người khiến cả hai chị em Ngọc và Ngà phải quay mặt chỗ khác để nuốt nước bọt vừa ứa lên cổ họng.
Tan chảy vì em quá xinh. Tải miễn phí
Hoàng phá tan bầu không khí im lặng bằng giọng nói trầm ấm cổ hữu của chàng:
- Hai chị em làm gì ăn mặc đẹp quá vậy. Hỏng sợ anh bị mặc cảm sao?
Cả Ngọc lẫn Ngà đề tranh nhau nói:
- Tại sao anh lại mặc cảm?
- Anh còn đang đi học, nên ăn mặc giản dị quen rồi, đi bên cạnh mấy em, sợ người ta cười thì tội nghiệp cho tụi em.
Ngà nói trước như sợ không kịp chị:
- Anh nói vậy chớ đàn ông con trai mà ăn mặc diêm dúa quá tụi em hỏng thích.
Ngọc chen vào một câu làm Ngà đỏ mặt:
- Có nghĩa là ăn mặc như anh Ngà nó thích lắm.
Hoàng ngượng ngùng bối rối. Chàng dư sức biết cả hai chị em đều thích chàng. Nhưng Hoàng tự biết thân mình, phải chật vật lắm mới đủ trả tiền nhà, rồi tiền ăn, tiền mua sách vở, để dành lâu lắm mới đủ tiền mời hai chị em Ngọc đi ăn chơi một buổi tối. Nếu chàng bon chen, bày đặt yêu đương vớ vẩn thì đào đâu ra tiền mà chìu chuộng người yêu.
Rồi sự học lại dở dang, phí cả bao nhiêu năm trời miệt mài đèn sách. Hoàng đùa một câu để khoả lấp:
- Ngọc nói đúng đó. Ngà thích anh mà thích anh dạy toán giùm cho Ngà khỏi phải mất công suy nghĩ phải hôn?
Ngà thấy Hoàng đỡ cho nàng nên càng khoái chí cười to lên, dù là câu nói của Hoàng cũng chẳng có duyên gì lắm.
Ngọc đứng lên lại tủ lấy chiếd áo khoác rồi nói một câu dứt khoát:
- Thôi, đi đi. Ngọc đói dữ lắm rồi đó.
Cả ba người lục tục kéo nhau ra chiếc xe Toyota Corolla đời 81 cũ xì cũ xịt của Hoàng.
Hoàng lịch sự mở cánh cửa bên phải cho Ngọc, Ngà lên trước. Cả hai lung túng không biết ai ngồi băng sau, ai ngồi băng trước.Chiếc xe loại hai cửa, người ngồi băng sau phải chui vô trước, mà Ngọc và Ngà đều mặc mini jupe ngắn củn cởn....