truyện sex hay-Bé Thủy Tiên và Thằng Hoài Anh dê
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 16675
Chia sẻ:
Chị đoán chắc nhờ em mà hắn thay đổi, có thể tín ngưỡng của hắn không chừng, nhưng dù sao, sự thay đổi thoáng chốc của hắn đã giúp chị thoát khỏi cảnh hãm hiếp, chị rất sợ cho con của chị và hạnh phúc của gia đình chị, chồng chị đang ngồi kia…
Lan không kịp nghe những gì chị nói tiếp, nhưng nàng biết chắc rằng nàng đã sống sót, đang đến vùng đất hứa vậy là tốt lắm rồi.
Đoàn người tỵ nạn đã được chuyển vào trại, chuỗi ngày chờ đợi cũng thật gian nan vì không phải việc định cư ở nước thứ ba dễ dàng nữa, nhiều người đang lo sợ bị hồi hương, riêng nàng đã được Úc chấp nhận cho định cư.
Nàng đến Úc, lập gia đình với Trọng và 2 người đang sống hạnh phúc. Nhưng…
Nàng không biết là cuộc mây mưa dù muốn hay không với hai tên cướp biển đã dẫn nàng tới bờ vực thẳm. Nàng đã bị SIDA, trong khi nàng đang cần giấu diếm quá khứ của mình và lo tương lai của gia đình. Nàng phải làm sao đây???
HếtTruyen dam Hàng năm, cứ đến cuối tháng chạp, theo lệ, làng Hòa An có ngày hội hoa Xuân. Hầu như không một loại hoa đẹp nào ở khắp vùng mà không đem đến góp mặt. Đặc biệt nhất và cũng thú vị nhất là, cuộc tuyển chọn người con gái đẹp nhất của hội hoa. Năm trước, mỹ nhân của ngày hội sau đó đã được tiến cung, được chọn làm tài nhân và sau đó lập tức được sắc phong Tây Cung.
Còn năm nay, nếu tính riêng mỹ nhân của vùng tây bắc này, thì có đến hơn trăm người đã tề tựu rất sớm. Có lẽ đứng đầu những đóa hoa hương sắc kỳ này sẽ không lọt khỏi những cô gái trước. Các tài tử, giai nhân khác, tuy không dự thi, nhưng cũng có mặt và hồi hộp đợi chờ. Trong số này có tú tài Lê quyên, chàng được tiếng thơ hay, chữ tốt, lại có khoa ăn nói và rất đào hoa.
Trước ngày hội, các bạn bè của Lê quyên đã nửa đùa nửa thật :
- Kỳ này Lê quyên phải hóa trang thành anh bán than. Nếu không thì e sẽ bị chém đầu !
Người khác nghe thế, đã ngạc nhiên hỏi :
- Sao lại đứt đầu ?
- Thì bởi anh ta sẽ lọt vào mắt xanh của đệ nhất mỹ nhân và sẽ phải tội chém, bởi vua cũng sẽ chấm mỹ nhân đó.
Khi Lê quyên tới Hòa An, thì chỉ cách ngày khai hội hoa có một đêm. Thuê chỗ trọ xong, chàng một mình tản bộ dọc theo con đường có nhiều bóng mát. Đường vắng, nên vừa đi, quyên vừa cất tiếng ngâm bài thơ ưa thích. Chàng ngâm chưa hết bài, đã chợt nghe vọng lại từ trong bụi rậm một giọng ngâm khác thật trong trẻo. Mà kỳ lạ hơn, nàng lại
ngâm đúng bài thơ của chàng vừa rồi, không sai một lời, không khác một dấu chấm, phẩy.
Quá đỗi ngạc nhiên, chàng quay lại và kịp há hốc mồm, ngơ ngẩn. Trước mắt chàng, một cô gái mặc áo quần toàn một sắc hồng, môi , má không son phấn mà như trang điểm cực kỳ công phu, lộng lẫy ! Lê quyên là trai tân, nên chàng lập tức bị cuốn hút bởi vẻ đẹp của nàng, vừa dịu dàng vừa bí ẩn. Cặp mông của nàng tròn trĩnh, nom tựa như hai quả đào to, chín đang chờ người đến hái vậy. Chàng nhìn lên người nàng. Đôi chân thon mảnh của nàng ẩn hiện sau làn váy áo mỏng. Ánh mắt chàng dừng lại ngay đùi nàng, từ từ nhìn lên trên. Chàng ngạc nhiên trước hai hòn ốc đảo mềm mại, đang nhô lên sau làn áo the kia, chúng cứ như nhún nhảy theo bước đi của nàng, hai đầu ngực như hai hạt táo chín, săn chắc và nhô cao gần che đi bờ eo thon thả hình con ong , đang được phủ lên bởi mái tóc dài óng ả, hờ hững trôi nhẹ trên vai nàng. Miệng nàng như dòng suối chảy mát lạnh, làm chàng muốn khám phá nó ngay lập tức. Chàng cảm thấy hạ thể của mình động đậy, nó như muốn đâm toạt ra ngoài.
Như bị thôi miên, chàng phải ngây người đến vài chục giây, sau đó mới mấp máy đôi môi thành lời :
- Nàng? nàng thuộc bài thơ đó lúc nào ?
Sở dĩ chàng hỏi như thế, bởi 8 câu thơ ấy chàng vừa mới nảy ý và làm ngay lúc đi dạo, một cách ngẫu hứng. Thể thơ khó, câu chữ cầu kỳ, rất khó nhớ. Như vậy sao chỉ mới nghe qua nàng đã thuộc ? Mà lại đọc trước hai câu cuối trong lúc chàng chưa đọc lên !
Cô gái chừng như không để ý đến sự ngạc nhiên của chàng, nàng tươi cười hỏi :
- Công tử chắc từ xa đến ? Thảo nào khẩu khí có khác.
- Cô nương chắc cũng chẳng phải ở đây ? Và tại sao lại thuộc thơ của người khác, trong lúc tác giả của nó còn chưa làm xong đoạn chót ?
Nàng lấy quạt che một bên mặt, cười lên khúc khích, giọng càng trong trẻ hơn :
- Thơ hay, nên tứ thơ dễ làm cho người nghe hứng thú. Mà càng thích thì càng dễ thuộc.
- Nhưng, đâu dễ thuộc khi tác giả chưa thốt ra lời ?
- Thần giao cách cảm đấy !
Nàng vừa nói vừa cười, lướt qua mặt chàng, mặt kề mặt. Chợt nàng dừng lại ngước mắt nhìn chàng, ánh mắt hết sức quyến rũ, cộng thêm mùi hương ngào ngạt từ tóc nàng, thân người nàng khiến chàng không cầm lòng được, chàng giang tay ôm lấy thân người nàng. Vú nàng chạm vào ngực chàng và chàng cảm thấy dường như nó đang cứng lên.
Truyen dam Môi chàng tìm môi nàng, và chàng ngạc nhiên thấy nàng không kháng cự. Miệng của chàng như đang lạc trong sa mạc, bỗng tìm ra ốc đảo, lả lướt quanh bờ môi, lưỡi chàng chạm vào lưỡi nàng. Chàng ôm siết lấy nàng, xoắn nhẹ lưỡi của hai người vào nhau. Nó làm cho chàng có cảm giác đang ở trên cõi trần nào đó thần tiên, bay bổng. Chàng chỉ
trở lại trần gian khi nàng chợt đẩy chàng ra và bước nhanh về phía cuối đường mòn. Chàng bỗng cảm thấy bối rối vì có cảm giác khác lạ với nàng, như vừa lạ lại vừa quen. Chàng hốt hoảng, chạy theo gọi :
- Cô nương ! Xin cho hỏi ?!?
Chàng định hỏi tên và nơi lưu trú, nhưng cô gái như có phép màu, càng đi càng nhanh. Chỉ trong phút chốc đã lẩn vào rừng cây, chỉ để lại sau lưng một làn hương nhè nhẹ? Tiu ngỉu, nhưng Lê quyên vẫn vui, chàng nghĩ rằng chắc chắn nàng là một trong những người đẹp đến dự thi. Mà nếu vậy, trước sau gì cũng gặp lại. Dù nghĩ vậy, nhưng đêm đó chàng cũng cứ đi lang thang hoài ngoài thị trấn. Cứ mong ngóng người đẹp xuất hiện? Mãi đến khuya, chàng mới trở về phòng trọ. Vừa bước vào, chàng đã ngạc nhiên bởi một mùi thơm đến lạ kỳ, lan tỏa khắp phòng.
Chàng gọi tiểu bảo, họ đều lắc đầu cho biết :
- Khách điếm này không có lệ ướp hương hoa, ngoại trừ của khách trọ
Chàng xưa nay chưa từng dùng đến hương thơm như thế này. Mà bạn bè chàng thì lại càng không. Bởi vì chàng đến đây chơi một mình, lại chẳng hề quen biết ai ở thị trấn này.
Đợi tiểu bảo đi ra, chàng quan sát tỉ mỉ từng nơi trong phòng, cố tìm ra một dấu vết nào đó, khả dĩ đoán xem ai đã lọt vào trong phòng chàng lúc chàng vắng mặt. Nhưng hoàn toàn không có khả nghi gì. Cửa vẫn đóng kín, rèm cửa vẫn còn nguyên vị trí cũ. Suốt đêm đó chàng hầu như không chợp mắt được vì cứ thắc mắc về người nào đó đã lẻn vào phòng mình, rồi lại hình quyên bóng dáng của cô nương lúc chiều, bộ áo màu hồng nhạt chỉ làm tô thêm đôi môi đỏ tươi như một trái mận chín nguyên trên cành mà chàng muốn nếm thử nó cảm giác lần nữa ra sao ! Chàng chìm vào giấc mơ, nàng đến bên chàng, không mặc quần áo đúng như chàng mong muốn. Chàng nhìn nàng, ánh mắt nàng thiết tha mời gọi hãy ôm thiếp vào lòng. Chàng giang tay ra, đón nhận thân thể trần truồng của nàng. Môi chàng tìm môi nàng, lưỡi chàng tìm lưỡi nàng. Tay chàng khám phá cõi thiên thai nơi hai bầu vú của nàng, chúng không to cũng không nhỏ, nhưng mềm mạidưới bàn tay chàng. Hai núm vú đen thẫm như mật ong, săn lại dưới bàn tay vân vê, sờ nắn của chàng. Cả hai đều là lần đầu tiên nên trao cho nhau tất cả. Tay chàng lần xuống, từ từ, từ từ thân người nàng cong lên theo bàn tay chàng vuốt ve, trong lúc quần áo của chàng được tay nàng cởi bỏ gần hết. Bàn tay chàng to lớn, ấm áp đang tìm kiếm ốc đảo trung tâm. Và chàng biết được đích đến khi cảm giác của chàng và nàng đều như nhau khi tay chàng chạm đến nó. Cùng lúc đó, tay nàng đã bắt chước tay chàng, tìm kiếm, khám phá những điều mới mẻ. Chàng cảm thấy mình cương cứng lên dưới bàn tay mềm mại của nàng. Ngón tay của nàng lần mò hai viên ngọc của chàng, vo tròn, vo tròn? bóp chặt khiến chàng rên lên sung sướng. Còn nàng cũng đang tận hưởng cảm giác tột bực khi tay chàng tìm hiểu nơi sâu thẳm của nàng, miệng chàng đang ngậm chặt vú nàng, bú nó như đứa trẻ bú sữa mẹ. Thỉnh thoảng lại nút mạnh làm nàng vui thích với cảm giác lần đầu tiên chàng mang lại cho nàng. Miệng chàng từ từ lần xuống, thấp nữa, thấp nữa....